Mục lục
Mị Ảnh - Anh Giai Ngây Thơ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hạo Thiên thoáng liếc nhìn Dương Linh, lập tức quay về phía Nghệ Phong gật đầu, rốt cục báo giá nói:

- Một trăm viên đan dược lục giai.

Nghe câu này, Nghệ Phong mỉm cười lắc đầu, trăm viên đan dược lục giai không thể đổi được linh khí. Nghệ Phong nhìn Hạo Thiên thở dài một hơi, thầm nghĩ Hạo Thiên có lẽ thiếu quyết đoán, nếu như hắn báo giá, nhất định chính là một trăm viên đan dược thất giai.

- Một trăm năm mươi viên.

- Một trăm tám mươi viên.

- Hai trăm viên.

Linh khí vô cùng dụ hoặc, võ giả tới đây tăng giá không ngừng. Điều này khiến nữ tử tinh lệ chủ trì lại càng mỉm cười xinh đẹp.

- Năm mươi viên đan dược thất giai.

Túc Âm ngồi đối diện Nghệ Phong rốt cục đã xuất thủ, điều này khiến không gian nguyên bản huyên náo nhất thời trở nên yên tĩnh, mọi người đã từng chứng kiến đối phương lớn tiếng. Đặc biệt hiện tại, nhất cử tung ra năm mươi viên đan dược thất giai, đủ khiến rất nhiều người chùng bước.

- Sáu...

Hạo Thiên thoáng liếc nhìn Tinh Quang Kiếm trên đài, vừa mới chuẩn bị báo giá, lại bị một thanh âm cắt ngang, mức giá khiến mọi người kinh ngạc không thôi. Toàn bộ đám người đều chuyển ánh mắt nhìn về phía phòng riêng Nghệ Phong ngồi, không ngờ còn có người có thể ngồi trên phòng riêng kia dám đối đầu cùng Túc Âm.

- Một trăm viên đan dược thất giai.

Hạo Thiên nghe mức giá, trong lòng hồi hộp, hắn cư nhiên không ngờ Nghệ Phong quả đoán, bạo tay vung tiên như rác.

Nghệ Phong thoáng liếc nhìn Hạo Thiên, quay về phía Hạo Thiên cười cười. Thầm nghĩ muốn chọc giận Túc Âm, vừa mới tăng giá như vậy căn bản không tác dụng.

Quả nhiên, trầm ngâm một hồi, phòng riêng đối diện tăng giá nói:

- Một trăm năm mười viên.

Nghệ Phong có thể nhận thấy ý khiêu khích trong giọng nói của đối phương, loại khiêu khích này khiến Nghệ Phong cười hắc hắc, quay về phía sàn bán đấu giá hô lớn:

- Ba trăm viên.

- Ồ ồ...

Trong lòng mọi người chấn động, nhìn về phía hai phòng riêng. Bọn họ cũng đã nhận thấy, chủ nhân hai phòng riêng này có vấn đề, hiện tại đang quyết đấu. Cho dù linh khí đáng giá, thế nhưng ba trăm viên đan dược thất giai, đã có chút hơi quá.

Hạo Thiên nghe Nghệ Phong báo giá cao như vậy, hắn liền nắm chặt tay, chứng minh trong lòng chính mình vô cùng hồi hộp.

Cho dù là Dương Linh cũng thật không ngờ tên nhà quê trong mắt nàng cư nhiên quả quyết trả giá cao như vậy, nàng nhìn nhãn thần Nghệ Phong mang theo tia cổ quái. Bất quá, nàng liền hừ một tiếng, thầm nghĩ không phải vật phẩm của chính mình, đương nhiên hắn không xót.

Cùng lúc Dương Linh nói còn xen lẫn giọng nói của Túc Âm, hiên nhiên Túc Âm nhằm về phía Hạo Thiên. Hiềm khích trước cửa sàn đấu giá vừa mới chịu thiệt thòi, bây giờ tại sàn bán đấu giá, đối phương cư nhiên lại khiêu khích, Túc Âm làm sao có thể chịu được?

- Năm viên đan dược bát giai.



- Ồ ồ...

Câu nói này, khiến bốn phía một mảnh yên tĩnh, mọi người trong phòng nhìn Túc Âm tràn đầy nhiệt huyết. Đan dược bát giai, loại đan dược này rất ít khi xuất hiện. Thông thường y sư muốn luyện chế loại đan dược này đều phải đạt tới cửu giai mới có thể luyện chế. Loại y sư bát giai như Nghệ Phong, rất hiếm y sư luyện chế được đan dược bát giai. Ngoại trừ nguyên nhân Nghệ Phong sở hữu năng lượng Phệ Châu, còn liên quan tới lực nhận biết Tà Đế truyền thừa lại Nghệ Phong quá mức kinh khủng. Lúc này mới có thể có loại dị thường này.

Đối với y sư khác, thông thường cửu giai mới có thể luyện chế. Y sư hạng cửu giai rất thưa thớt, y sư đẳng cấp này đã được coi là y sư bậc nhất. Cho nên, đan dược bát giai tuy chỉ cao hơn đan dược thất giai chỉ là một bậc, thế nhưng giá trị hai loại đan dược này không thể so sánh.

Giá trị năm viên đan dược bát giai vượt xa ba trăm viên đan dược thất giai.

Hạo Thiên thấy đối phương tung năm viên đan dược bát giai, trong lòng hắn cảm thấy sửng sốt, lập tức chuẩn bị hướng về phía sàn đấu giá tiếp tục tăng giá, nhưng lại bị Nghệ Phong ngăn cản, quay về phía Hạo Thiên nói:

- Đừng mạo hiểm như vậy, nếu tiếp tục tăng giá không hẳn Túc Âm sẽ đấu đến cùng.

Nghe Nghệ Phong nói, Hạo Thiên hơi sửng sốt, lập tức lấy lại bình tĩnh, đứng dậy quay về phía phòng riêng đối diện hô lớn:

- Túc Âm, ngươi đã cố tình như vậy, ta đây tặng linh khí cho ngươi.

Ngữ khí càn rỡ truyền đến tai Túc Âm, Túc Âm tức giận thiếu chút nữa phun máu. Hắn thật không ngờ, Hạo Thiên cư nhiên để lại linh khí, trong suy nghĩ của hắn, Hạo Thiên vì hồng nhan nhất định sẽ tiếp tục tăng giá, dù sao vừa nãy hắn mạnh bạo tăng giá như vậy. Thế nhưng, không ngờ đối phương bỗng nhiên ngừng tay. Nguyên bản hắn chuẩn bị, chỉ cần đối phương tiếp tục tăng giá, hắn sẽ ngừng tay.

- Chết tiệt!

Túc Âm tức giận mắng một tiếng, cảm giác cổ lửa giận trong lòng không chỗ tiêu bắn, nhìn nữ tử trên đài đưa Tinh Quang Kiếm tới phòng riêng hắn ngồi, hắn hừ một tiếng, trong mắt lóe lên quang mang u ám.

Hiển nhiên Dương Linh đối với chuyện chọc tức Túc Âm, nàng vô cùng vui vẻ, mặc dù không thể đạt được tinh linh khí này. Thế nhưng không bận tâm quá nhiều.

- Không ngờ tâm địa của ngươi thật xấu.

Dương Linh quay về phía Nghệ Phong nói.

Nghệ Phong nhún nhún vai nói:

- Kỳ thực người khác đều vui vẻ gọi ta là tiểu lang quân tốt bụng.

- Phi!

Dương Linh nghe Nghệ Phong không biết xấu hổ nói, nàng liền xì một tiếng khinh miệt quay đầu đi, thầm nghĩ người mù mắt mới đánh giá ngươi như vậy.

- Ha ha!

Nghệ Phong nhún nhún vai, ánh mắt lại tiếp tục nhìn lên đài. Chỉ thấy trên đài xuất hiện một hộp ngọc, dịch thể màu xanh đậm đặc trên hộp ngọc lưu động. Đột nhiên đôi mắt Nghệ Phong trừng to, nhìn dịch thể nồng đậm trong mắt lóe lên quang mang hừng hực.

Giống vậy, rất nhiều võ giả cũng chằm chằm nhìn dịch thể nồng đậm này, toàn bộ ánh mắt đều bốc lên hỏa diễm. Dễ nhận thấy rất nhiều người đều vì mộc dịch tủy mà đến đây.

Hạo Thiên trông thấy tràng cảnh như vậy, vỗ vỗ vai Nghệ Phong nói:

- Phong huynh, e là lần này Phong huynh phải tranh đoạt với rất nhiều người.

Nghệ Phong lắc đầu, thoáng liếc nhìn vị trí Túc Âm, cười nói:



- Người khác thực sự không đáng lo, bất quá vừa mới giúp ngươi hả giận, e là đối phương lần này đối đầu với ta. Ta giúp ngươi đưa ra chủ ý kia, đành phải tự làm tự chịu.

Hạo Thiên ngẩn người lập tức cười nói:

- Nếu như Phong huynh thiếu, có thể mượn một chút ở chỗ ta.

Nghệ Phong cười cười không nói gì thêm. Nữ tử tinh lệ dưới đài bắt đầu mở miệng nói:

- Mọi người đã thấy, đây chính là bảo vật đặc biệt chỉ Mộc thành mới có, về phần công dụng không cần giải thích nhiều. Mười năm, Mộc thành mới có thể tung ra bán đấu giá một lần. Như trước, không thiết lập giá quy định, mọi người tùy ý báo giá.

Nữ tử tinh lệ vừa dứt lời, võ giả liền hô lớn:

- Năm mươi viên đan dược lục giai.

- Hai trăm viên.

- Ba trăm viên!

- Một trăm viên đan dược thất giai.

- Một trăm năm mươi viên.

- Hai trăm viên.

- Ba trăm viên!

...

Giá cả không ngừng tăng lên, đủ thấy sức hấp dẫn của mộc tủy dịch này.

- Năm viên đan dược bát giai.

Nghệ Phong trực tiếp mở miệng hô lớn, thanh âm của Nghệ Phong vừa hạ xuống, không gian nguyên bản nháo động, trong khoảng thời gian ngắn liền trở lên an tĩnh. Đám người chằm chằm nhìn vào phòng riêng Nghệ Phong ngồi. Không ngờ, đối phương nhất cử tăng giá lên tới đan dược bát giai.


- Một bộ vũ kỹ Địa Cấp.


Rốt cục có người cắn răng hô.


- Mười viên đan dược bát giai.


Nghệ Phong tiếp tục hô.


Câu nói này khiến Dương Linh cùng tất cả mọi người đều trừng mắt nhìn Nghệ Phong. Tuy Mộc tủy dịch trân quý, thế nhưng còn kém xa mười viên đan dược bát giai. Dương Linh chau mày, không nhịn được nhắc nhở nói:


- Phong Dật, mười viên đan dược bát giai nhất định Túc Âm không đủ khả năng, ngươi đừng nên đùa hắn.


Nghệ Phong cười cười không giải thích. Chỉ là lẳng lặng nhìn mộc dịch tủy trên đài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK