Mục lục
Mị Ảnh - Anh Giai Ngây Thơ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghệ Phong có vẻ đã nghĩ ra điều gì liền gật đầu:

- Thỉnh Triệu lão chỉ giáo.

- Hàn độc của nàng không khả năng giải quyết.

Trong lòng Nghệ Phong đại biến, Triệu lão tiếp tục nói:

- Ngươi hãy nghe ta nói hết.

Triệu lão nói đến đây thì dừng lại một chút nói:

- Hàn độc của nàng cũng không phải cứ muốn là giải quyết được toàn bộ, bằng không thế giới làm gì còn khó khăn nữa. Điều ngươi phải làm chính là dẫn phát hàn độc từ ngũ tạng lục phủ của nàng ra, sau đó chậm rãi hóa giải.

- Có thể dẫn ra sao? Tần gia trang nhiều cường giả như vậy, chắc hẳn cũng không ít người làm được điểm ấy chứ?

Nghệ Phong nghi hoặc hỏi.

- Nào có đơn giản như vậy.

Triệu lão hồi đáp:

- Muốn dẫn ra, nhất định sẽ làm tổn thương lục phủ ngũ tạng của nàng, lục phủ ngũ tạng bị tổn thương thì nàng còn có thể sống sao? Hơn nữa, hàn độc của nàng bá đạo vô cùng, nếu dẫn ra mười phần chắc chắn làm ngũ tạng lục phủ của nàng nát bấy.

- Vậy ta làm sao có thể?

Nghệ Phong hỏi.

- Lực lượng của người khác đều đi về cực đoan hướng. Mà ngươi thì bất đồng, Ngũ Hành tuần hoàn - loại lực lượng này bất kể là lực lượng nào cũng sẽ không có tính kháng cự quá lớn. Cho dù là hàn độc, nó cũng nằm trong phạm trù Ngũ Hành. Ngũ Hành với tư cách là bổn nguyên, trên cơ bản hàn độc sẽ không kháng cự, mà coi như có kháng cự cũng không quá mức. Tuy nhiên, chỉ cần khống chế ngũ tạng lục phủ của nàng chữa trị những chỗ bị thương, vậy thì không sao. Ngươi thân là y sư bát giai, lại có hiệu quả ôn nhuận của Ngũ Hành, đủ để khiến nguy hiểm xuống thấp nhất. Cho nên, ngươi có thể trị liệu hàn độc.

Triệu lão trả lời.

Nghệ Phong càng nghe thì càng cảm thấy đau đầu. Mặc dù Triệu lão nói rất đơn giản, nhưng nếu muốn động thủ thì còn khó khăn hơn việc thôn phệ Phệ Châu vài phần. Chỉ cần có một sai lầm nhỏ thì...

Nghệ Phong không dám tưởng tượng hậu quả này.

Triệu lão thấy Nghệ Phong trầm tư, hắn liền nói:

- Hung hiểm trong đó ngươi cũng hiểu rồi, cho nên ta nói ngươi có thể thử một lần, chỉ là kết quả thế nào thì hai người các ngươi đồng thời gánh chịu. Hơn nữa, hàn độc của nàng có hiệu quả nghịch thiên, dẫn ra từ hướng nào, ngươi cũng phải cân nhắc.

- Không thể dùng Phệ Châu thôn phệ sao?

Nghệ Phong hỏi.

Triệu lão nghĩ một hồi rồi nói:

- Trên lý luận thì được, nhưng loại hàn độc nghịch thiên này, coi như là phệ châu muốn thôn phệ nó cũng có độ khó nhất định. Nếu không thể thôn phệ mà lại tiến vào trong cơ thể của nàng thì hậu quả kia...

Nghệ Phong nhớ tới sự hàn độc khủng bố của Tần Y, hắn biết rõ hậu quả này kinh khủng tới nhường nào. Bất quá, so với hậu quả thì Nghệ Phong càng thêm lo lắng việc dẫn hàn độc ra.



- Chính ngươi tự suy nghĩ cẩn thận là tốt rồi. Hơn nữa, Tần gia trang cũng không nhất định mạo hiểm cho ngươi trị liệu.

Triệu lão nói.

- Triệu lão, lão đầu tử nói nàng có quan hệ với Chí Tôn sao?

Nghệ Phong hỏi.

Triệu lão cười nói:

- Bằng không ngươi cho rằng hàn độc lại làm cho Tần gia trang thúc thủ vô sách sao. Ha ha, được rồi, nếu Tần gia trang không muốn cho ngươi trị liệu thì ngươi nói cho bọn hắn biết là ta nói trên đời này chỉ có ngươi mới có hi vọng trị liệu cho nàng. Bằng không trừ phi là vị Viễn cổ Chí Tôn kia sống lại, hoặc là năm vị Viễn cổ Chí Tôn liên thủ thì mới thành công.

Tuy Nghệ Phong không biết Triệu lão có thân phận gì, nhưng vẫn tôn sùng không thôi. Có lời nói của Triệu lão, áp lực của hắn tất nhiên sẽ nhỏ đi rất nhiều.

- Đa tạ Triệu lão.

Nghệ Phong khom người nói ra:

- Chỉ có điều nếu ta đi trị liệu thì có mấy thành hi vọng.

Triệu lão đáp lại:

- Ta không biết tình huống cụ thể vì thế cũng không thể kết luận. Bất quá, với tin tức từ Thánh Địa thì một thành cũng không đến!

Nghe được câu này, Nghệ Phong hít thật sâu một hơi khí lạnh. Hắn cảm giác đáy lòng có chút phát run, vừa nghĩ tới hậu quả khi thất bại, Nghệ Phong thấy toàn thân lạnh lẽo. Loại cảm giác hoảng sợ này so với khi hắn dung hợp Phệ Châu còn mạnh hơn nhiều, đơn giản là việc này có liên lụy đến Tần Y.

- Vậy nếu thực lực của ta mạnh hơn nữa thì thời điểm đi trị liệu có thể đề cao xác xuất thành công một chút hay không?

Nghệ Phong hỏi.

Triệu lão lắc đầu:

- Trừ phi là trong vòng một năm ngươi đạt tới Thánh Cấp, bằng không, xác xuất thành công sẽ giảm xuống. Theo thời gian, hàn độc nàng sẽ càng ngày càng mạnh, cho dù thực lực của ngươi tăng lên, cũng theo không kịp hàn độc của nàng.

Nghe được câu này, Nghệ Phong cảm thấy đau đầu. Trong vòng một năm đạt tới Thánh Cấp, đây là chuyện không thể nào.

- Cho nên, ngươi nếu hạ quyết tâm trị liệu thì hiện tại đi là tốt nhất. Nếu kéo dài một hai năm, sợ là ngươi muốn trị liệu cũng khó.

Triệu lão kết luận.

Nghệ Phong nhẹ gật đầu nói với Triệu lão:

- Vãn bối hiểu rồi.

- Ừ! Đã như vậy, ngươi hãy đi đi. Ngươi không có việc gì thì nên quan sát Ngũ Hành nhiều hơn, cảm ngộ nhiều hơn, đối với ngươi có không ít chỗ tốt.

Triệu lão nói.



Sau khi Nghệ Phong rời đi, Đại trưởng lão hỏi Triệu lão:

- Sợ là tiểu tử này sẽ phải mạo hiểm.

- Không sao! Kỳ ngộ và hung hiểm cùng tồn tại. Nếu hắn có thể vượt qua, đối với hắn có chỗ tốt thật lớn.

Triệu lão nói.

- Bất quá, nếu là hắn không thể làm được. Cái kia...

Đáy lòng Đại trưởng lão phát lạnh, người thứ nhất có được ngũ hành do Tà Tông bồi dưỡng ra chết đi, sợ là đại lục này muốn nổ tung.

Triệu lão nói:

- Tính cách của tiểu tử kia, ta và ngươi đều rõ. Căn bản không thể ngăn cản được hắn, còn không bằng nói cho hắn biết một số chú ý giảm nguy hiểm xuống mức thấp nhất. Tiểu tử này, đối với mấy nữ nhân ngược lại không hợp với lẽ thường, vừa nghĩ tới Thánh chủ bị hắn lừa đi đối phó với Mặc gia, đều hận không thể tát chết hắn. Đối phó với Mặc gia thật có chút đại tài tiểu dụng.

Đại trưởng lão cười hắc hắc nói:

- Bằng không Triệu lão ngài đề nghị thánh lão viện một chút, cho hắn cơ hội sử dụng một lần nữa.

Nghe Đại trưởng lão nói, Triệu lão nhìn thoáng qua lão, không nói gì.

Đại trưởng lão cười ngượng ngùng hỏi tiếp:

- Tin tức Tần gia trang truyền ra có phải là thật không?

Triệu lão ngẫm nghĩ rồi đáp:

- Có lẽ chín thành là thật. Bằng không năm đó Thiên Phủ cũng không ra tay với một tiểu cô nương. Hơn nữa Tần gia trang không đứng nhìn hàn độc, trừ Viễn cổ Chí Tôn ra thì khả năng khác cực kỳ bé nhỏ.

- Đáng tiếc! Đây chính là Viễn cổ Chí Tôn.

Đại trưởng lão thở dài một hơi:

- Tiểu cô nương kia thật không có biện pháp hưởng thụ.


- Vậy cũng phải xem Nghệ Phong, nếu Nghệ Phong có khả năng giúp đỡ nàng giải quyết hàn độc thì sẽ tăng thêm chút ít phụ trợ, nàng ngược sẽ có khả năng hưởng thụ. Tần gia trang cũng sẽ có thêm một vị cường giả siêu cấp.


Triệu lão hít sâu một hơi, chỉ là đáy lòng đối với loại khả năng này không ôm hi vọng quá lớn. Cho dù Nghệ Phong có thể giải quyết hàn độc, cũng không nhất định có thể làm cái khác.


Đại trưởng lão khẽ cười cười, thầm nghĩ có nhiều thứ luôn lợi và hại giao thoa. Giống với nữ oa này, bởi vì chịu tra tấn từ nhỏ, cho dù là Viễn cổ Chí Tôn, đồng dạng cũng không nghĩ ra được.


Triệu lão nhìn thoáng qua Đại trưởng lão nói:


- Tiểu Tam bế quan, ngươi có thời gian cũng đi xông xáo những địa phương kia của Thánh thành, nói không chừng có thể tiếp tục tiến một bước.


Đại trưởng lão cười khổ một tiếng nói:


- Nào có đơn giản như vậy, đi đến một bước này, chính là khó khăn bằng trời rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK