Yêu Hậu nhìn chỗ kia của mình mang theo vết máu sưng đỏ, có hận ý nhìn Nghệ Phong, người này thật không biết thương hương tiếc ngọc.
Nghệ Phong cảm giác rất ủy khuất, hắn nhìn Yêu Hậu nói:
- Ta nói qua cho nàng ta là đại đệ đệ, hơn nữa điều này cũng không thể trách ta.
Nghệ Phong không có ý tứ nói, là chính nàng một mực nói muốn.
- Phi!
Sắc mặt Yêu Hậu có chút phiến hồng, đột nhiên nhìn Nghệ Phong nói:
- Ta thật không biết tại sao lại nghe chuyện ma quỷ của ngươi.
Nhớ tới điên cuồng vừa rồi, trên người Yêu Hậu xuất hiện vẻ ửng đỏ mê người lần nữa. Cảm giác hết sức thoải mái khiến Yêu Hậu không kìm lòng được ôm chặt Nghệ Phong, dán vào ngực Nghệ Phong. Đại khái nàng thật không ngờ sẽ có một ngày nàng và tiểu hài tử xấu xa lúc trước đi đến một màn này.
- Trở về làm sao ngươi nói chuyện với Đại Nhi?
Yêu Hậu đột nhiên nghiền ngẫm nhìn Nghệ Phong.
Một câu nói kia khiến Nghệ Phong rụt cổ, nhìn Yêu Hậu kinh tâm táng đảm nói:
- Nếu không ta giao nhiệm vụ gian khổ này cho nàng được không?
Yêu Hậu nở nụ cười hi hi, hôn nhẹ lên ngực Nghệ Phong một cái. Không thể tưởng được người ngay cả Chí Tôn còn không sợ, lại vì chuyện này tạo thành vẻ mặt như thế.
- Ta nói cũng được!
Nghệ Phong rõ ràng cảm giác được Yêu Hậu thở dài một hơi:
- Bất quá ta sẽ nói ngươi dùng sức mạnh.
- ...
Nghệ Phong bị Yêu Hậu lăn qua lăn lại mà mồ hôi lạnh ứa ra, lập tức hít sâu một hơi nói:
- Nói đi. Nàng có điều kiện gì?
Yêu Hậu cười hì hì nhìn Nghệ Phong, khóe miệng mang theo một tia tiếu dung nghiền ngẫm:
- Còn chưa nghĩ ra, chờ ta nghĩ kỹ sẽ nói cho ngươi biết.
Yêu Hậu nhìn Nghệ Phong quay mặt đi chỗ khác như không để ý tới nàng, nàng dùng môi khẽ hôn trên mặt Nghệ Phong một ngụm nói:
- Hi hi, ta cũng không có da mặt dày như ngươi. Thật không biết làm sao bị ngươi lừa gạt, ma xui quỷ khiến trao thân cho ngươi. Nếu truyền đi sư tôn đoạt nam nhân với đồ đệ, thanh danh của ta sẽ rất xấu.
Nghệ Phong nghe được Yêu Hậu nói, đột nhiên ôm Yêu Hậu vào lòng, dùng đầu đè nặng Yêu Hậu, rất chân thành nói:
- Cho dù thật sự có bêu danh, ta cũng sẽ không để cho nàng gánh chịu.
Yêu Hậu nghe được Nghệ Phong nói, thân thể rõ ràng nóng lên lần nữa, hai tay ôm lấy Nghệ Phong, phun lan nhả khí bên tai Nghệ Phong nói:
- Ta còn muốn!
- Còn muốn?
Nghệ Phong nhìn Yêu Hậu mà nao nao.
Yêu Hậu dưới tình huống Nghệ Phong không có cử động, không ngờ lại lật mình đè lên người Nghệ Phong.
...
Sau khi điên cuồng là phải trả giá thật nhiều, trong cơn đau đớn nóng bỏng, Yêu Hậu và Nghệ Phong ngây người thật lâu ở một chỗ, lúc này Yêu Hậu mới dần dần khôi phục lại. Mà sau khi Yêu Hậu khôi phục lại, cùng Nghệ Phong trở về tổng bộ Thánh Âm Tông, sau đó liền đẩy Nghệ Phong ra, rất hiển nhiên, Yêu Hậu chưa biết đồng thời đối mặt Thi Đại Nhi cùng Nghệ Phong như thế nào.
Đương nhiên, đối với điểm này Nghệ Phong cũng không quan tâm, hắn và Chí Tôn chiến đấu một hồi, thu hoạch cũng rất nhiều. Nghệ Phong đang muốn bế quan suy tư một chút.
...
Mà Nghệ Phong trở lại Tội Ác Chi Thành cũng không bao lâu, đại lục lại một lần nữa lâm vào trong điên cuồng, không biết từ nơi nào truyền ra một tin tức, Nghệ Phong rõ ràng đối chiến với Chí Tôn, hơn nữa thắng Hồng Thánh.
Tin tức này giống như cuồng phong bạo vũ khiến tất cả thế lực lớn đều lâm vào trong rung động. Đương nhiên rất nhiều người bắt đầu nghi vấn. Rất nhiều người chạy tới hiện trường đánh nhau, bọn họ đến hiện trường đánh nhau, nhìn địa phương này giống như vừa xảy ra tận thế, nguyên một đám bị chấn động đến rung rẩy. Mà cũng ẩn ẩn tin tưởng nơi này có Chí Tôn đánh nhau.
Mà thời điểm mọi người chú ý Nghệ Phong và Hồng Thánh lại phát hiện Tội Ác Chi Thành không hề có bất cứ hành động gì, tất cả đểu đang trong bế quan. Hai người đều không phát biểu bất luận ngôn ngữ gì.
Chỉ có điều, phiên bản tin tức này truyền ra rất đa dạng, khiến rất nhiều người cũng tin tin tức này là thật.
Vừa nghĩ tới Nghệ Phong có thể có thực lực đánh bại Chí Tôn, tất cả mọi người trên đại lục cảm giác người này chính là một yêu nghiệt. Mỗi một lần truyền ra tin tức của hắn, luôn có thể nghe được chuyện tình thực lực của hắn tăng vọt.
Chí Tôn a! Đây tương đương với thần trong bọn họ, mà tồn tại như vậy lại bị một người chưa tới Chí Tôn đánh bại. Điều này đại biểu cho cái gì?
Nguyên một đám nghĩ vậy, không khỏi cảm giác được trái tim băng giá lẫn hoảng sợ.
Đối với tin tức này, Nghệ Phong tự nhiên có nghe thấy, không chút nghĩ ngợi cũng biết là Yêu Hậu cố ý phát tán ra. Lúc ấy ngoại trừ ba người bọn họ, đã không có người sống. Đương nhiên, đối với tin tức này, Nghệ Phong cũng không kháng cự, để nhiều người biết rõ thực lực của hắn, cũng sẽ ít đi rất nhiều phiền toái.
Mà đồng dạng, tin tức này khiến Tội Ác Chi Thành lâm vào trong điên cuồng, những võ giả thân thiết với Nghệ Phong trong Tội Ác Chi Thành vừa nghe được tin tức này đều mau chóng chạy tới chỗ hắn hỏi rõ thực hư, dưới tình huống Nghệ Phong cười cười mà không nói gì tỏ vẻ đồng ý. Tội Ác Chi Thành rốt cục triệt để sôi trào, Tội Ác Chi Thành bọn họ rốt cục cũng có Chí Tôn thuộc về mình. Nhất cử trở thành một trong những thế lực đỉnh cao nhất của đại lục.
Mà Nghệ Phong đồng ý, khiến đám người Yêu Ngọc triệt để ngốc trệ, ánh mắt nhìn Nghệ Phong giống như nhìn một con quái vật.
Mà Nghệ Phong trong Tội Ác Chi Thành vẫn đánh Thái Cực như trước, trừ đánh Thái Cực, Nghệ Phong không có gì khác để làm. Đối với võ giả bình thường mà nói, thấy Nghệ Phong đánh bài quyền chậm rãi này, trừ cảm thấy tân kỳ ra thì không có cảm giác đặc biệt gì khác, mà người có thực lực đạt tới cấp độ nhất định, lại càng xem càng đắm chìm trong đó.
Lại một ngày sau khi Nghệ Phong đánh Thái Cực xong, Yêu Thánh xuất hiện ở bên người Nghệ Phong, nhìn Nghệ Phong nói:
- Ngươi bộ quyền pháp này ngươi học được từ nơi nào? Ta lại có loại cảm giác không nhìn thấu.
Nghệ Phong khẽ mĩm cười nói:
- Từ một nơi xa xôi và thần kỳ.
Yêu Thánh có chút nhíu mày, thấy Nghệ Phong cũng không muốn nói quá nhiều, hắn cũng không tiếp tục đề tài này, chỉ có điều, bộ quyền pháp này có thể khiến hắn cũng trầm mê trong đó, không khỏi khiến người ta hoảng sợ. Trên đời này, có thể khiến hắn trầm mê như thế có thể đếm được trên đầu ngón tay. Coi như là công pháp Thiên giai đỉnh phong cũng không thể để hắn quá mức để ý. Đạt tới cấp độ như bọn họ, chiêu thức đều là vô chiêu thắng hữu chiêu.
- Ngươi thực sự đánh bại Hồng Thánh?
Yêu Thánh chuyển động con mắt nhìn Nghệ Phong nói.
- Ừ! Dùng một chút kế, thắng nhỏ một bậc. Nếu bằng vào thực lực chân thật, còn kém hắn một ít.
Nghệ Phong cười nói.
Yêu Thánh cười nói:
- Thắng chính là thắng, không có mưu kế hay không mưu kế gì cả. Ha ha, ta vốn cho là ngươi sẽ thiệt thòi lớn đối với phương diện lực lượng thiên địa, thật không ngờ Ngũ hành hợp nhất của ngươi rõ ràng thần kỳ đến ngay cả lực lượng thiên địa cũng có thể không đếm xỉa tới.
Nghệ Phong lắc lắc đầu nói:
- Điều này cũng chưa hẳn nói như vậy, chỉ có điều Ngũ hành hợp nhất chính là một loại lực lượng thiên địa khác. Loại lực lượng này, so với bất luận một loại lực lượng đều không kém hơn.
Yêu Thánh thở nhẹ ra một hơi nói:
- Đáng tiếc ngươi không có pháp tắc bản nguyên, bằng không, bước ra một bước kia mà nói... Khụ, thực muốn biết một chút, người đạt tới cấp độ này sẽ như thế nào, Thần linh, cái từ này ngẫm lại cũng khiến người ta cảm giác nhiệt huyết sôi trào.