Mục lục
Mị Ảnh - Anh Giai Ngây Thơ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghệ Phong thấy Trữ Huyên chuẩn bị tham dự bao vây tấn công Tông chủ Tinh Nguyệt Tông, liền giữ chặt tay Trữ Huyên:

- Hắn đã là nỏ mạnh hết đà. Bọn họ đủ khả năng thu thập.

Tuy rằng bản thân Nghệ Phong bị thương thế không nhẹ, nhưng vừa rồi Phệ Linh Nộ Bạo đánh Tông chủ Tinh Nguyệt Tông một đòn trầm trọng. Hơn nữa vừa nãy, hắn xem thường Nghệ Phong, bị tử khí của Nghệ Phong đánh vào trong cơ thể, tình trạng vết thương chắc chắn hết sức nghiêm trọng. Thực lực của Tông chủ Tinh Nguyệt Tông suy giảm lớn, sẽ không phải là đối thủ của một bát giai và một cửu giai hợp lực bao vây tấn công.

Không cho Trữ Huyên tham gia, là sợ đối phương tự bạo. Một Tôn cấp đỉnh phong tự bạo, nếu Trữ Huyên chịu đựng uy lực tự bạo, chắc chắn không dễ chịu.

Rất hiển nhiên, đám người Tôn cấp cửu giai cũng lo lắng Tông chủ Tinh Nguyệt Tông bị thương tự bạo, cho nên thế tấn công liên tục không dứt. Từng chiêu đều muốn lấy mạng hắn. Căn bản không để cho hắn có cơ hội tự bạo. Tông chủ Tinh Nguyệt Tông vốn thế suy lực yếu, trong tình hình trọng thương không phát huy được thực lực toàn thịnh, sao có thể là là đối thủ của cửu giai và bát giai bao vây tấn công. Sau khi tiếp được hơn mười chiêu của hai người, rốt cục đã bị cửu giai đánh một chưởng vào ngực.

Dưới một chưởng này, Tông chủ Tinh Nguyệt Tông hộc máu hung hăng đập xuống mặt đất. Thấy cơ hội đánh rắn giập đầu, tất nhiên mấy người bọn họ sẽ không bỏ qua. Mỗi một chiêu công kích khủng khiếp không ngừng đánh về phía Tông chủ Tinh Nguyệt Tông. Chỉ trong khoảng thời gian nửa khắc, Tông chủ Tinh Nguyệt Tông trút hơi thở cuối cùng.

Nhưng vào lúc này, một đạo hồn thể trong đầu Tông chủ Tinh Nguyệt Tông chui ra, sau đó bay như tên bắn về phía xa. Nghệ Phong thấy đạo hồn thể bay nhanh ra ngoài. Nhiếp Hồn Thuật của Nghệ Phong liền bạo phát. Nhiếp Hồn Thuật ẩn chứa năng lượng Phệ Châu nhanh chóng bao vây hồn thể của Tông chủ Tinh Nguyệt Tông.

Hồn thể của Tông chủ Tinh Nguyệt Tông va chạm với năng lượng Phệ Châu, lập tức xuất hiện làn khói trắng. Đồng thời, hồn thể phát ra từng tiếng kêu ai oán chói tai. Nghệ Phong kéo hồn thể này đến bên cạnh, Nghệ Phong có thể thấy được sự căm hận của hồn thể Tông chủ Tinh Nguyệt Tông. Đương nhiên, đối với sự căm hận của một hồn thể, tất nhiên Nghệ Phong sẽ không để ý.

Tuy nhiên, điều khiến Nghệ Phong kinh ngạc là, hồn thể này lại có thể giãy dụa phát huy ra lực lượng Vương cấp. Nếu không phải hiện tại Nhiếp Hồn Thuật của hắn đã đạt được thất giai, thật sự có thể đã khiến hắn chạy trốn.

Nghệ Phong cất hồn thể của Tông chủ Tinh Nguyệt Tông vào trong bình ngọc, lại quay đầu nhìn về phía khác. Hắn lại phát bát giai bên đối phương dưới sự bao vây tấn công của mọi người, cũng bị giết chết. Mà hồn thể đối phương, đúng lúc bị một cửu giai trong số đó đánh tan.

Nghệ Phong thấy cảnh tượng như vậy, đau lòng không thôi. Một hồn thể Tôn cấp bát giai, rất đáng giá, lại bị đám người không người biết nhìn hạng xịn tiêu diệt.

Hắn cố gắng hít một hơi thật sâu, ngăn chặn tâm tư muốn đánh chết đối phương. Hắn lấy ra một viên đan dược nuốt vào, ánh mắt quay sang phía Lưu Vĩ, đã thấy Lưu Vĩ một kiếm kết liễu Lưu Tinh ở phía xa.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Nghệ Phong không thể không khâm phục sự tàn nhẫn của Lưu Vĩ.

- Phong thiếu! Không sao chứ?

Lưu Vĩ nhìn mặt Nghệ Phong đang trắng bệch hỏi.

Nghệ Phong lắc đầu nói:

- Chỉ là chút thương nhỏ. Không sao!



- Lần này nhờ có Phong thiếu, bằng không thật sự là không thể tiêu diệt được hắn.

Lưu Vĩ cảm ơn nói.

Nghệ Phong lắc đầu nói:

- Ngươi không cần cảm ơn ta. Nhớ rõ giao dịch của chúng ta là được.

- Tất nhiên!

Lưu Vĩ cười nói. Lúc này trong lòng hắn vô cùng sảng khoái. Tiêu diệt được Tông chủ Tinh Nguyệt Tông, vậy vị trí tông chủ chính là của hắn. Có thể mượn tài nguyên của toàn bộ tông môn, thực lực của hắn chắc chắn có thể tăng vọt.

- Phong thiếu về tông môn ta dưỡng thương trước. Huống chi, sợ là Phong thiếu không quen với bản đồ kia. Đúng lúc có thể chỉ vị trí cho Phong thiếu.

Lưu Vĩ cười nói.

Lưu Vĩ thật sự không ngờ được, Nghệ Phong lại cường hãn đến mức như thế. Thực lực có thể sánh ngang bát giai. Đặc biệt sau khi thi triển ra Phệ Linh Nộ Bạo kia, uy lực bạo phát khiến Tôn cấp đỉnh phong đều phải tránh đi. Nghệ Phong có thực lực cao như vậy, tất nhiên hắn muốn tạo mối quan hệ tốt với Nghệ Phong.

- Như thế đành quấy rầy vậy.

Nghệ Phong thấy Lưu Vĩ nhắc tới bản đồ, hắn không bất cận nhân tình.

- Ha ha, trong tông môn có một y sư cao giai. Ta có thể mời hắn trị liệu cho Phong thiếu một chút.

Lưu Vĩ nói.

- Không cần, chút vết thương áu có thể nhanh chóng khỏi hẳn.

Nghệ Phong là một y sư bát giai, tất nhiên không quan tâm đến chút vết thương này.

Ngược lại, Lưu Vĩ nghe Nghệ Phong nói vậy không khỏi sửng sốt. Nhưng hắn thấy bộ dạng Trữ Huyên không có một chút lo lắng, hắn không nói gì nữa. Sau khi khách sáo với Nghệ Phong vài câu, liền đi vấn an hai thất giai. Lần này, hai thất giai bị thương không nhẹ. Dưới đả kích của bát giai tự bạo, sợ là muốn khôi phục, sẽ không dưới một tháng.

Tuy nhiên, lúc này Tông chủ Tinh Nguyệt Tông đã bị tiêu diệt, nhân tiện tiêu diệt luôn hai bát giai bên phe cánh của đối phương. Hai thất giai này nằm bao lâu cũng không ảnh hưởng kế hoạch của hắn.

...



Sau khi đoàn người trở lại Tinh Nguyệt Tông, Lưu Vĩ chiêu đãi Nghệ Phong và Trữ Huyên rất tốt. Hắn đã bắt đầu dần dần nhúng tay vào những quyền hạn của tân tông chủ. Điều này khiến đệ tử trong Tinh Nguyệt Tông không biết đã phát sinh chuyện gì. Có vài người đứng bên phe cánh của Tông chủ Tinh Nguyệt Tông, bắt đầu điên cuồng tìm kiếm Tông chủ Tinh Nguyệt Tông.

Chẳng qua, hắn thật giống như biến mất khỏi nhân gian.

Sau khi quay trở về, Lưu Tinh liền tuyên bố, đại bá hắn truyền ngôi vị tông chủ cho hắn. Tin tức này khiến Tinh Nguyệt Tông ồ lên một mảnh. Người thân cận Tông chủ Tinh Nguyệt Tông tất nhiên liền kháng nghị. Nhưng dưới sự giết chóc của Lưu Vĩ, một đám đành ngậm miệng lại.

...

Nghệ Phong không biết Lưu Vĩ đang làm gì. Mặc dù thương thế của hắn có chút nghiêm trọng, nhưng sau khi hắn điều trị, đã nhanh chóng khôi phục lại. Tới ngày thứ ba, tình trạng vết thương của Nghệ Phong đã hoàn toàn khôi phục. Đấu khí trong cơ thể thoáng có chút tinh tiến. Điều này khiến Lưu Vĩ thỉnh thoảng tới thăm Nghệ Phong trông thấy, trong lòng kinh ngạc không thôi.

Điều tra bên trong khí hải có hai viên năng lượng Phệ Châu, đặc biệt tâm thần định ở phía trên năng lượng châu Thái Cực. Không thể không thừa nhận, viên năng lượng Phệ Châu này đã giúp hắn một đại ân. Đặc biệt là tử khí trong đó. Nghệ Phong không tưởng tượng được, tử khí trên nghìn năm có uy lực kinh người như vậy. Đặc biệt không ngờ được tử khí tự động công kích kẻ địch. Điều này khiến Nghệ Phong vừa vui mừng vừa nghi hoặc.

Trong Phệ Cốt Tà Quyết, tử khí cũng không chủ động công kích kẻ địch. Nhưng khi Nghệ Phong và tôn giả bát giai tranh đấu, quả thật thực tử khí đã hóa thành Cự Long công kích đối phương.

- Chẳng lẽ năng lượng này có linh trí sao?

Nghệ Phong lập tức phủ nhận suy nghĩ này. Năng lượng có thể có linh trí sao?

Ngay khi Nghệ Phong cảm thấy khó hiểu, Trữ Huyên tiến vào phòng hắn. Nhìn Trữ Huyên tuyệt mỹ xinh đẹp đứng trước mặt, trong lòng Nghệ Phong cảm giác ấm áp. Hắn đi qua nắm tay Trữ Huyên.


Trữ Huyên bị Nghệ Phong kéo tay, hai tai liền đỏ ửng:


- Tình trạng vết thương đã tốt hơn hay chưa?


Nghệ Phong gật đầu, lôi kéo Trữ Huyên lại, ôm lấy nàng, vùi đầu vào trong mái tóc của Trữ Huyên, hít thở hương thơm nhàn nhạt của Trữ Huyên tỏa ra, khẽ trả lời:


- Tốt rồi!


Trữ Huyên thấy Nghệ Phong kề sát vào thân thể của nàng, tiếng nói truyền theo hơi nóng, lại tiếp xúc với Nghệ Phong trong khoảng cách gần như vậy, màu ửng đỏ lan rộng xuống cổ nàng.


- A! Đừng!


Trữ Huyên nắm lấy bàn tay của Nghệ Phong đã thò tới trước ngực nàng, kinh sợ kêu lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK