Mục lục
Mị Ảnh - Anh Giai Ngây Thơ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Rốt cuộc ngươi muốn gì mới có thể buông tha phụ thân ta?

Hiện giờ rốt cuộc Trân Ny Đan dã minh bạch, bất kỳ kẻ nào tiếp xúc tới Khắc Lạp Khắc đều không thể tin, đã đánh cướp nhiều thù lao của chính mình như vậy mà hiện giờ hắn vẫn còn có thủ đoạn khác!

- Yên tâm đi! Qua một chút thời gian nữa phụ thân ngươi sẽ tự tình lại. Hơn nữa không có chút bệnh tình còn sót nào. Ít nhất trong hai ba năm tuyệt đối không gặp phải vấn đề an nguy tới sinh mệnh. Về phần ba năm sau, có lẽ lúc đó độc thuật của Khắc Lạp Khắc cũng đã rất cao, hoàn toàn có thể giúp đỡ phụ thân ngươi.

Nghệ Phong phất phất tay, cũng không thèm quay đầu lại giải thích.

- Vậy ngươi không sợ hiện giờ ta làm thịt ngươi sao đó tìm đến Khắc Lạp Khắc nhờ hắn giải độc sao?

- Ngươi có thể thử xem! Chút tự tin ấy bản thiếu gia vẫn có, trước khi ngươi động thủ ta tuyệt đối có thể khiến cho phụ thân của ngươi bất tri bất giác tử vong!

Trân Ny Đan hít sâu vào một hơi, Nghệ Phong tóm được điểm yếu của nàng. Thấy hắn đi ra xa phía ngoài cửa, nàng đã hiểu vì sao đối phương không hề kiêng nể đi tới phủ đệ của chính mình. Thì ra người ta căn bản đã vạch kế hoạch sẵn.

...

- Chờ một chút...

Âm thanh kêu lên lần thứ hai, chỉ là chủ nhân của âm thanh mềm mại này thay đổi, đó là nữ tử che mặt.

- Chúng ta có thể làm một giao dịch khác?

Thanh âm mềm mãi như mưa phùn kéo dài cũng không ngăn trở được bước chân của Nghệ Phong. Hắn vẫn bước tiếp về phía trước, thanh âm nhàn nhạt buông ra truyền vào trong tai hai nàng:

- Ngoại trừ đấu giao hữu thì các đề nghị khác bản thiếu gia đều không có hứng thú!

Chuyện gì đều phải có chừng mực, hiện giờ Nghệ Phong thầm nghĩ phải đề thăng thực lực của chính mình lên. Hắn không muốn lãng phí quá nhiều thời gian tại chỗ này.

- Vậy nếu như ta cấp cho ngươi Vô Hoa Quả thì sao?

Thanh âm của nữ tử vẫn ôn nhu không chút gợi sóng như trước.



Ba chứ Vô Hoa Quả khiến Nghệ Phong cảm thấy nao nao: Vô Hoa Quả là dược liệu để phối trí đan dược lục giai. Lấy phẩm cấp y sư hiện giờ của Nghệ Phong quả thực Vô Hoa Quả rất hấp dẫn hắn. Bây giờ đan dược lục giai Nghệ Phong còn chưa có viên nào. Có Vô Hoa Quả mà nói thì Nghệ Phong tự tin có thể luyện chế được, lục giai và ngũ giai tuy chỉ cách nhau một bước nhưng là khác biệt giữa trời với đất!

- Ta vẫn như cũ không có hứng thú!

Thế nhưng Nghệ Phong vẫn cự tuyệt. Đừng xem thường nữ tử che mặt không nói lời nào, nàng so với Trân Ny Đan còn khó đối phó hơn rất nhiều. Hơn nữa Nghệ Phong cảm giác được thực lực của nữ nhân này mạnh hơn so với chính mình. Tuy rằng chính mình không sợ nàng nhưng cũng không muốn làm mọi chuyện phức tạp thêm, hắn đang muốn nhanh chóng đề thăng Nhiếp Hồn Thuật rồi trở về đế đô!

Nữ tử che mặt cũng không ngờ có y sư chống đỡ được dụ hoặc của Vô Hoa Quả. Nàng nhìn Nghệ Phong bước nhanh chóng ra ngoài, cư nhiên có chút dại ra.

Tuy rằng Trân Ny Đan hận không thể làm thịt được Nghệ Phong thế nhưng cũng phải để hắn đi ra ngoài phủ.

- Ngu tỷ tỷ! Có phải cha ta đã bị người này hạ độc không? Hắn sẽ không lừa chúng ta chứ?

Trân Ny Đan ôm một tia hy vọng hỏi.

Nữ tử lắc đầu nói:

- Ta cũng không biết, chỉ là nhìn y thuật của hắn nếu như muốn động thủ gì đó thì cũng không khó gì.

Trân Ny Đan thấy nữ tử nói như vậy liền hít sâu vào một hơi hỏi:

- Vậy thì làm sao bây giờ?

- Hẳn là giống như lời nói của hắn, trong vòng ba năm tới phụ thân của muội không có bất kỳ vấn đề gì, đây hẳn là kế sách thoát thân mà hắn đặt ra từ trước!

Thanh âm của nữ tử nhàn nhạt, không có chút tâm tình ba động bên trong.

Trân Ny Đan nghe nữ tử nói như vậy cũng thở dài một hơi:

- Như vậy là tốt rồi, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua tên hỗn đản đã lăng nhục và người này vũ nhục ta!



Nữ tử nghe được lời nói của Trân Ny Đan, nàng lắc đầu cười nói:

- Hư danh chỉ là vật ngoại thân mà thôi, hắn vũ nhục ta thì có sao? Chỉ là cuối cùng ta cảm giác được dường như có chút quen biết với hắn! Ta nhớ kỹ trong khoảng thời gian tại Mạc thanh có một người dùng ngữ khí giống với hắn đánh giá ta. Chỉ là không thấy được dung mạo, không biết có phải là cùng một người không!

- Hừ! Nam nhân trên đời đều coi tỷ tỷ thành tiên nữ, tên vô sỉ này cư nhiên dám vũ nhục tỷ như vậy.

Hiển nhiên Trân Ny Đan còn tức giận hơn so với nữ nhân che mặt.

Nữ tử cười cười, không nói thêm bất kỳ cái gì. Ánh mắt nàng chuyển hướng ra ngoài cửa, nhìn về phía bóng lứng đã biến mất kia.

- Các ngươi đi lan tin tức cho ta. Nói rằng có một người y sư cao cấp đã giải độc giúp cha ta. Tùy tiện nói quan hệ giữa ta và hắn mờ ám một chút. Ta nhìn xem tên tiểu tử này sẽ đáp lại đối thủ một mất một còn của nhà ta thế nào!

Trong mắt Trân Ny Đan lóe ra hàn quang, có chút không quan tâm tới danh tiếng của mình!

Mọi người nghe được Trân Ny Đan nói liền nhanh chóng minh bạch ý tứ của nàng. Nàng đây là đang muốn gửi một thông điệp tới đối thủ của chính mình rằng Nghệ Phong và nàng là cùng một phe với nhau. Một người y sư cao cấp có sức uy hiếp quá lớn đối với đối phương. Chắc chắn đối phương sẽ nghĩ biện pháp diệt trừ Nghệ Phong!

Nghĩ vậy, đám người đều lý giải được tâm tình phẫn nộ sâu đậm của tiểu thư. Tất cả quay lại thi lễ với Trân Ny Đan rồi nhanh chóng theo ý tiểu thứ đi làm.


Chỉ bất quá, nữ tử che mặt khẽ cau mày nói rằng:


- Muội có nên bàn bạc trước với phụ thân của muội không, đắc tội với người y sư cao cấp cũng không phải chuyện tình sáng suốt!


Trân Ny Đan lắc đầu nói:


- Nơi này là Khủng Cụ Sâm Lâm, cho dù hắn muốn làm gì thì cũng phải suy nghĩ kỹ!


Nghệ Phong tìm Khắc Lạp Khắc một vòng nhưng vẫn không tìm thấy được cái bóng của tên hỗn đản đó. Chuyện này khiến Nghệ Phong vô cùng phiền muộn, chính mình còn đang muốn nói chuyện rõ ràng về chuyện tình cứu lão trượng nhân của hắn. Nói thế nào đi chăng nữa thì mình cũng hoàn thành quá mức nhiệm vụ hắn giao. Không chỉ giải độc cho hắn mà còn cho hắn thêm độc nữa. Công tác này được thêm vào hẳn là để báo thù cho chính mình. Thế nhưng tìm một vong thủy chung vẫn không phát hiện được cái bóng của hắn, điều này không khỏi khiến cho Nghệ Phong có chút nhụt chí.


- Tên hỗn đản này. Chẳng lẽ thực sự bị Trân Ny Đan bắt trở về rồi sao? Như vậy thì những ngày sau đó của hắn sẽ tương đối khổ sở rồi. Có lẽ tôn nghiêm đặc biệt của nam nhân như hắn hẳn không có chút đảm bảo. Hắc hắc, trên đời mất đi một nam nhân tranh đoạt nữ nhân với chính mình. Thật là đẹp!


Từ đáy lòng Nghệ Phong có chút phỉ bang. Có lẽ hình ảnh không thích hợp với người chưa trưởng thành, miệng hắn nhếch lên một tia tươi cười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK