Mục lục
Mị Ảnh - Anh Giai Ngây Thơ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghệ Phong truyền dẫn từng đạo đấu khí tiến nhập lệnh bài, bất quá lực lượng truyền vào lệnh bài, Nghệ Phong cảm giác trong cơ thể chính mình khó chịu dị thường, loại cảm giác khó chịu này liên quan tới năng lượng ngũ hành. Mỗi lần đưa một phần năng lượng thuộc tính mộc tiến nhập, Nghệ Phong liền cảm giác khó chịu thêm một phần.

Nghệ Phong thoáng liếc nhìn lệnh bài, thấy lệnh bài tuy chưa được bổ sung đầy đủ năng lượng, thế nhưng đã bổ sung tới bảy tám phần. Nghệ Phong thấy vậy, chuẩn bị thu hồi năng lượng, thế nhưng khi hắn thu hồi năng lượng trở về cơ thể, cùng lúc lệnh bài bộc phát một cổ lực lượng chống cự trực tiếp đánh vào ngực Nghệ Phong.

Phụt...

Cổ năng lượng này đập vào ngực Nghệ Phong, khiến Nghệ Phong phun máu tươi, nhiễm đỏ mặt đất.

Cô Tình thấy tràng cảnh kinh hãi này, tuy hắn biết lệnh bài có tính chống cự, thế nhưng lại không ngờ lệnh bài có thể phản kích khiến Nghệ Phong phun máu. Tuy rằng linh khí cấp năm kinh khủng, thế nhưng không được võ giả vận dụng, chỉ riêng lực lượng của linh khí muốn đả thương Quân Cấp ngũ giai, chuyện này tuyệt đối không thể.

Thế nhưng, tràng cảnh trước mặt nói cho hắn biết đây chính là sự thực, Nghệ Phong bị lệnh bài đả thương.

Cô Tinh chưa kịp phản ứng, thân thể Nghệ Phong cư nhiên phát ra mấy đợt âm thanh bạo tạc. Tiếng nổ mạnh vang lên, khóe miệng Nghệ Phong phun máu tươi, toàn thân tê liệt ngồi trên mặt đất, lệnh bài rơi xuống mặt đất.

- Nghệ Phong! Ngươi không sao chứ?

Cô Tinh muốn đi tới đỡ lấy Nghệ Phong, thế nhưng trên thân thể Nghệ Phong bạo phát một cổ lực lượng, trực tiếp trùng kích Cô Tinh văng ngược lại phía sau.

Nghệ Phong lúc này tê liệt ngồi dưới đất, năng lượng ngũ hành đan xen cùng một chỗ, từng đôi từng đôi một đan xen va chạm vào nhau. Thủy chạm hỏa, hỏa thiêu đốt mộc, kim mộc giao phong, các loại năng lượng giao phong cùng một chỗ, trong thân thể Nghệ Phong mở ra đấu trường quyết đấu.

- Ngũ hành tương khắc?

Nghệ Phong hiện lên ý niệm trong đầu chính là nhớ tới điều này.

Ngũ hành tương sinh tương khắc, cho dù hắn chưa từng nghiên cứu ngũ hành cũng biết điều này, bất quá thật không ngờ chính là, đối phương tự động tương khắc trong cơ thể hắn.

Ba... Ba...

Đấu khí trong cơ thể không ngừng giao phong, cho dù thân thể Nghệ Phong cường hãn cũng bị vết thương bên trong hành hạ. Cô Tinh nhìn tràng cảnh này, mặc dù muốn giúp đỡ Nghệ Phong, thế nhưng thân thể hắn căn bản không đụng được tới thân thể Nghệ Phong.

- Rốt cuộc hắn xảy ra chuyện gì?

Cô Tinh nghi hoặc nhìn Nghệ Phong, lúc này hắn đã minh bạch, tình hình của Nghệ Phong căn bản không phải do lệnh bài, mà nguyên nhân chính là bản thân Nghệ Phong.

Tiếng bạo tạc trong cơ thể Nghệ Phong dần dần trở nên yên tĩnh, thoáng chốc yên ắng bình thường, Nghệ Phong phun một ngụm máu tươi, Nghệ Phong chống đỡ thân thể, từ từ đứng dậy.

Cô Tinh thấy thân thể không còn bạo phát năng lượng, lúc này mới đi tới đỡ Nghệ Phong. Nhìn Nghệ Phong nói:

- Thế nào?

Nghệ Phong lắc đầu, khẽ dò xét tình hình trong cơ thể, cảm thấy thương thế trong cơ thể không được lạc quan cho lắm. Cho dù hắn là y sư bát giai cũng cảm thấy khó giải quyết.

- Bị trọng thương, không đến một tháng, e là không thể khôi phục được.

Nghệ Phong thở nhẹ một hơi, quay về phía Cô Tinh đáp.



- Vừa mới vẫn khỏe, tại sao đột nhiên thụ thương?

Cô Tinh nghi hoặc hỏi.

Nghệ Phong nói:

- Bởi vì công pháp.

Nghệ Phong thực không ngờ, sau khi ngũ hành bạo phát một trận, cư nhiên lại khôi phục trở lại bình thường. Tràng cảnh vừa nãy dường như không còn phát sinh. Nghệ Phong không khỏi nhớ tới thời gian đề thăng cấp bậc nhiếp hồn sư, kia có thể chính là nguyên nhân khiến ngũ hành tương sinh, còn lần này chính là ngũ hành tương khắc.

Đối với Nghệ Phong mà nói, hắn không thể hiểu rõ ngũ hành tương sinh tương khắc. Nói cách khác, khi vận dụng ngũ hành, đều dựa vào vận khí. Điều này khiến Nghệ Phong liên tục nhíu mày, thầm nghĩ ngũ hành tương sinh tương khắc có lẽ chính là chỗ tốt của toàn bộ ngũ hành. Thế nhưng, hết lần này tới lần khác hắn không thể nắm trong tay. Nghệ Phong nghĩ, trước hết cần phải bế quan lĩnh ngộ ngũ hành.

Bằng không, không hiểu rõ ngũ hành tương sinh tương khác không dám vận dụng đấu khí.

- Xem ra, cần phải mau chóng trở về, so sánh ngũ hành, nghiên cứu ngũ hành một chút. Nếu như Triệu lão bên cạnh chính mình thì tốt, chắc chắn có thể chỉ dạy ta nhiều điều.

Nghệ Phong không khỏi thở dài một hơi.

- Cần phải mời y sư hay không?

Cô Tinh nhìn sắc mặt Nghệ Phong trắng bệch, hỏi Nghệ Phong.

Nghệ Phong lắc đầu nói:

- Bản thân ta chính là y sư, yên tâm đi. Mặc dù thương thế này có chút vướng tay chân, thế nhưng chỉ cần có thời gian điều dưỡng, không có gì đáng ngại.

Nghe Nghệ Phong nói như vậy, Cô Tinh mới thở dài:

- Ta lập tức chuẩn bị một gian phòng để ngươi điều dưỡng.

Nghệ Phong lắc đầu nói:

- Không cần, ta phải về đế quốc Trạm Lam.

Cô Tinh sửng sốt, lập tức nhíu mày nói:

- Thương thế của ngươi?

Nhìn Nghệ Phong vô lực, có thể nhận thấy thương thế của Nghệ Phong vô cùng kinh khủng, nếu như đụng phải nguy hiểm, ắt sẽ dữ nhiều lành ít, hơn nữa bản thân Nghệ Phong có rất nhiều địch nhân.

- Cho dù thương thế của ta nặng thêm vài phần, không phải người khác có thể khiêu khích uy nghiêm của Quân Cấp.

Nghệ Phong thản nhiên nói.

Cô Tinh ngây người, lập tức gật đầu nói:



- Vậy tùy ngươi.

Nghệ Phong gật đầu, hiện tại Nghệ Phong thầm nghĩ sẽ trở về Thánh Địa. Sau đó bế quan, Nghệ Phong tự tin, chỉ cần xuất quan tất nhiên có thể thoát thai đổi cốt. Đấy chính là tin tưởng ngũ hành, cũng chính là tin tương đối với Lăng Thần Quyết.

- Ngươi giúp ta tới gặp Hạo Thiên cáo biệt một tiếng.

Nghệ Phong quay về phía Cô Tinh nói.

Cô Tinh gật đầu, vẫn có chút lo lắng nhìn Nghệ Phong, dù sao Nghệ Phong đi đường cũng không quá vững chắc.

- Thực sự không việc gì?

Nghệ Phong lắc đầu, đưa tay lau máu tươi trên miệng, tiến bước rời khỏi Mộc thành.

Cô Tinh nhìn bóng dáng Nghệ Phong, lắc đầu thở dài, trong lòng thực sự không quá lo lắng cho Nghệ Phong. Dù sao chính như Nghệ Phong nói, một võ giả Quân Cấp, cho dù thương nặng không lực lượng cũng không phải người khác có thể tùy tiện khiêu khích.

- Người này, vẫn quật cường như vậy!

Cô Tinh cảm thán một tiếng, ánh mắt dời khỏi thân thể Nghệ Phong, thu hồi lệnh bài. Trong lòng thầm nghĩ Nghệ Phong thụ thương nặng, e là liên quan tới thuộc tính mộc.

- Chẳng phải người này tới chịu tội sao?

Cô Tinh thì thầm nói.

Cô Tinh tới thành chủ phủ không quá xa, liền thấy Hạo thiên dẫn theo Dương Linh qua đây. Hạo Thiên nhìn thấy Cô Tinh, hưng phấn hỏi:

- Thiếu thành chủ, nghe nói Nghệ Phong đã xuất quan? Hắn ở đâu?

- Hắn vừa mới rời khỏi thành.

Cô Tinh chỉ tới cửa thành, quay về phía Hạo Thiên nói:


- Ngươi tìm hắn có việc gì?


Hạo Thiên cười nói:


- Định bụng mời hắn tới làm khách tông môn. Nếu hắn đã đi, đành thôi!


Cô Tinh gật đầu nói:


- Ha ha, những ngày này thực sự chưa uống cùng Hạo huynh một chén. Nếu Hạo huynh không ngại, ngày mai sẽ uống không say không về.


Nghe câu này, Hạo Thiên cười ha hả nói:


- Tương lai còn dài. Lần sau nhất định sẽ cùng thiếu thành chủ không say không về. Bất quá, lần này đi đã lâu, thực không thể lưu lại Mộc thành.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK