Mục lục
Mị Ảnh - Anh Giai Ngây Thơ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Vì sao không mặc nhiều một chút?

Nghệ Phong có chút trách cứ quay đầu nói với Tần Y.

- Ách...

Tần Y có chút buồn cười.

- Thực lực của ta, mặc như vậy là đủ rồi!

Dưới thủ đoạn của Nghệ Phong, y phục của Tần Y đã có chút mất trật tự, da thịt trắng noãn trong suốt như ngọc, ánh mắt nhàn nhạt có thể cảm nhận được hơi nóng trong đó.

Thân thể xinh đẹp uyển chuyến dưới sự bao vậy của quần áo khẽ ẩn hiện, ánh mắt nhìn từ phía sau gáy trắng noãn của Tần Y, Nghệ Phong có thể thấy khe rãnh trắng như tuyết kia. Vóc người đầy đặn nóng nảy tỏa ra dụ hoặc mê người! Nguyên bản Nghệ Phong chính bởi vì sự nhớ mong của Tần Y mà kích động lên ngọn lửa dục hỏa, càng ngày càng bùng cháy.

- Nhìn cái gì?

Âm thanh Tần Y có chút run run nói, theo ánh mắt của Nghệ Phong nhìn xuống phía dưới, mặt cười hơi có chút nhiễm hồng.

Đôi mắt đẹp long lanh như nước mùa xuân, kết hợp với vẻ xinh đẹp vô cùng, tản ra quyết rũ dụ hoặc.

- Tần Y tỷ càng lúc càng mê người rồi!

Nghệ Phong vỗ lên lưng áo Tần Y, cảm thụ được nét bằng phẳng trong đó, bàn tay dừng lại trên nút buộc...

Tần Y trắng mắt liếc Nghệ Phong, ngồi trên đùi Nghệ Phong, thân thể thơm ngát tỏa ra nhiệt lượng nóng bừng, cực kỳ mềm mại, mềm mại không xương, cũng cực kỳ mê người.

- Oan gia!

Tần Y thấy Nghệ Phong bởi vì chính mình thay đổi một tư thế mà không thuận tiện cởi ra đồ của mình, nàng nhẹ giọng trách một câu, thế nhưng hai tay lại giúp đỡ Nghệ Phong cởi ra nút buộc. Ánh mắt trở nên mê ly, trên mặt ửng hồng càng chứng minh nàng đối mặt với Nghệ Phong đã không thể kìm nén chính mình.

Nghệ Phong đưa tay ôm lấy Tần Y, trong nháy mắt Tần Y cảm giác được thứ gì đó cứng rắn chọc lên mình, toàn thân nàng lập tức trở nên vô lực, tình cảm trong bao nhiêu ngày xa cách mong nhớ Nghệ Phong lúc này toàn diện bộc phát ra, để cho ánh mắt nàng trở nên càng mê ly lợi hại.

Hai người rất nhanh cởi ra y phục của hai bên, Nghệ Phong ôm Tần Y, nhéo vào đôi nhũ phong tròn căng trắng noãn của nàng, đồng thời bên dưới tiến công.

- Ừm...



Tần Y nhận được kích thích, không nhịn được khẽ ưm một tiếng, trên mặt đầy ráng hồng trắng mắt liếc Nghệ Phong nói:

- Ngươi gấp gáp như vậy sao?

Nói xong, nàng không khỏi đứng dậy, lấy tay hung hăng gõ một chút vào cái vật chuyên làm ác của Nghệ Phong.

Vừa gõ một cái này, thiếu chút nữa không khiến cho hồn phách của Nghệ Phong cũng thoát ra khỏi cơ thể, lần thứ hai nhìn vào bộ thân thể mị hoặc tuyệt mĩ mỗi người một vẻ của nàng, không một chút điềm báo trước, Nghệ Phong lại tiếp tục xuyên vào trong cơ thể Tần Y.

- Ừm...

Tần Y lại ừm một tiếng, bất đắc dĩ trắng mắt liếc Nghệ Phong, chỉ phói phối hợp động tác của Nghệ Phong, vòng eo chậm rãi vặn vẹo theo nhịp.

- Nhẹ một chút... Ừm...

Hai chân Tần Y kẹp chặt lấy Nghệ Phong, thân thể trở nên run run, âm thanh tràn đầy mị hoặc. Dưới động tác kích tình của Nghệ Phong, âm thanh của nàng càng lúc càng vang dội. Dĩ nhiên so với trước đây hưng phấn hơn gấp trăm lần. Hiển nhiên, Tần Y nhớ mong đã lâu, để nàng cực kỳ động tình rồi.

- Vì sao ngươi lợi hại như vậy, toàn thân ta đều như nhũn ra rồi!

Toàn thân trên dưới Tần Y tản ra tư thái mị hoặc, trên người đã bị Nghệ Phong lăn qua lăn lại không còn một chút lực lượng.

Bàn tay Nghệ Phong đặt trên xương quai xanh của Tần Y, cảm thụ được khí tức nóng rực của nàng. Thân thể trắng noãn như ngọc thạch của Tần Y đã tràn đầy vết ửng đổ, tăng thêm một chút mị hoặc khác loại.

Tóc dài đen thui đã mất trật tự tán loạn ở các nơi trên người Tần Y, mặt cười như xuân, đôi môi đỏ mọng kiều diễm nhẹ nhàng tru lên, bộ ngực cao vót trắng muốt trên đỉnh có hai điểm hồng đứng ngạo nghễ, bên trên còn có vài đạo dấu tay màu hồng do Nghệ Phong dùng sức lưu lại, càng tản ra nét mị hoặc khôn xiết. Thân thể hoàn mĩ đến tận cùng này, khiến nam nhân nổi lên dục vọng nguyên thủy nhất!

- Nhìn cái gì?

Hai gò mát Tần Y nóng lên gục vào người Nghệ Phong, khiến cho thân thể nàng và hắn hòa cùng một chỗ, nhớ tới thời gian vừa rồi điên cuồng mê loạn, nàng liền cảm giác mặt lại nóng lên đến cực điểm.

Nghệ Phong đưa tay ôm lấy thân thể trơn bóng của Tần Y vào trong lòng, như trước gục đầu vào mái tóc dài của Tần Y nói rằng:

- Ta nhìn Tần Y tỷ của ta vĩnh viễn cảm thấy thiếu!

Tần Y trắng mắt liếc Nghệ Phong, như chim nhỏ nép vào vòng lòng Nghệ Phong, nàng phảng phất thì thào lẩm bẩm:

- Ta chưa từng được cảm thụ qua như vậy, rời xa ngươi, ta luôn thấy nhớ mong và khó chịu trong lòng..



Nghệ Phong cảm thụ được Tần Y đang chăm chú ôm mình, hắn nhẹ nhàng hôn lên trán Tần Y nói:

- Vậy thì Tần Y đừng rời xa ta nữa là được, vĩnh viễn dừng lại bên cạnh ta!

Tần Y lắc đầu, ôm Nghệ Phong nói:

- Bây giờ còn chưa được, lần này trở về ta chỉ có thể ở lại một tuần, sau một tuần lại phải đi!

Trong giọng nói của Tần Y có chút không muốn, lực lượng trên cánh tay ôm Nghệ Phong cũng gia tăng thêm vài phần.

- Ách...

Nghệ Phong có chút bất đắc dĩ, hiện tại hắn không có biện pháp áp chế hàn chứng của Tần Y, cho nên cũng sẽ không ngăn cản nàng trở lại bên cạnh phụ thân nàng. Mặc dù trong lòng có chút không nỡ xa rời Tần Y, thế nhưng lúc này lại chỉ có phụ thân của Tần Y có biện pháp ứng phó với hàn chứng.

- Tần Y tỷ yên tâm, nhất định sẽ có một ngày ta sẽ trị hết được hàn chứng của tỷ!

Bàn tay của Nghệ Phong chạm đến hai vú nàng, cảm nhận được trên đó truyền lại sư co dãn kinh người.

- Ừm! Được rồi, thương thế của ngươi không sao chứ?

Tần Y đột nhiên hỏi.


- Hả?


Nghệ Phong rất kinh ngạc nhìn Tần Y, không rõ vì sao Tần Y lại biết chuyện mình bị thương.


- Nghệ Lưu nói cho gia gia biết, sau đó gia gia lại truyền tin cho ta!


Tần Y giải thích nói, trong mắt tràn đầy thần sắc lo lắng.


Trong lòng Nghệ Phong cảm động, hắn biết lúc này Tần Y gấp gáp trở về, hẳn là chính vì nguyên nhân này rồi. Nghệ Phong cảm giác trong lòng tự nhiên tràn đầy nhu tình, đối với nữ nhân này, hắn đã yêu thương đến mức tận cùng rồi. Từ thời khắc xuyên qua kia, mỗi giây mỗi phút hắn liền không thể làm mờ nhạt đi hình bóng của nàng!


- Một chút thương nhỏ mà thôi. Dưới trình độ y thuật của ta xác thực không phải vấn đề lớn!


Tuy rằng Tần Y không biết y thuật của Nghệ Phong rốt cuộc cao đến mức nào, thế nhưng nàng nhớ tới vừa rồi Nghệ Phong hung mãnh vô cùng, nàng liền cảm giác hai má đỏ bừng, cũng tin tưởng Nghệ Phong xác thực không việc gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK