Cho nên Nghệ Phong mới không ngừng dồn toàn lực dung hợp hai cổ năng lượng này, chỉ cần có thể dung hợp được hồn lực, chẳng khác nào mình cũng có thể dung hợp Nhiếp Hồn thuật.
Phó viện trưởng nhìn lòng bàn tay Nghệ Phong đột nhiên thoáng hiện năng lượng màu xanh, trong mắt hiện lên một tia nghi hoặc, cổ năng lượng này làm cho hắn có chút rung động. Thế nhưng, hắn cũng không quan tâm nhiều lắm, vẫn lẳng lặng như trước nhìn Nghệ Phong, hắn muốn nhìn một chút, tiểu tử gian ngoan mất linh này muốn giở trò gì!
¬Khi Nghệ Phong lần thứ hai dung hợp thất bại, sức phản chấn của lần thất bại ấy chấn cho Nghệ Phong phun ra một ngụm máu, nhưng Nghệ Phong phảng phất như không biết đau đớn vậy, lại một viên đan dược bỏ vào miệng, chữa trị thương thế. Đồng thời cũng nuốt thêm một viên Hồi Khí đan. Dồn toàn bộ tinh lực để dung hợp đấu khí và hồn lực.
Năng lượng cầu trong lòng bàn tay Nghệ Phong không ngừng nhảy lên, hiển nhiên gần đạt tới biên giới bạo động rồi. thế nhưng, Nghệ Phong cũng không vì vậy mà dừng đấu khí lại, một vòng xoáy đấu khí n nhập vào lòng bàn tay của Nghệ Phong hư trước.
Mọi người rất nghi hoặc, không rõ rốt cuộc Nghệ Phong là muốn làm gì, năng lượng trong quả cầu cũng làm bọn họ phát run. Đều tự thụt lùi vài bước về phía sau, không dám đứng quá gần Nghệ Phong, bọn họ sợ, nếu Nghệ Phong không thể khống chế được năng lượng trong quả cầu này, làm cho nó nổ tung, vậy thì bọn họ nhất định sẽ lĩnh đủ!
Mà Nghệ Phong lúc này, vẫn như trước không biết mệt mỏi miệt mài dung hợp đấu khí và hồn lực. Công pháp Địa giai ‘Dung Hợp’ cũng thi triển đến mức tận cùng.
- Xuy...
Rốt cục, tại Nghệ Phong lần nữa phun ra một ngụm máu thì một đạo hồn lực cũng dung hợp vào trong đấu khí, Nghệ Phong nhất thời cảm giác toàn thân buông lỏng, vô số hồn lực điên cuồng tràn ra từ thức hải, hình thành từng đạo khí lưu hồn lực, lưu chuyển trong kinh mạch sau đó dung hợp làm một với đấu khí, hùng dũng tiến vào năng lương cầu.
Với sự xuất hiện của Nhiếp Hồn thuật, làm cho năng lượng trong hư không cũng tràn vào năng lượng cầu. Năng lượng màu xanh trong năng lượng cầu điên cuồng thôn phệ những dòng năng lượng này.
Năng lượng cầu trong tay Nghệ Phong càng nhảy càng nhanh, rất dễ nhận thấy là Nghệ Phong sắp mất kiểm soát.
Nhìn hư không bị đứt gãy vì những cú nhảy của năng lượng cầu, cả đám kinh hãi mở to hai mắt, không thể tin được chỉ là dư thế mà đã có uy lực kinh khủng như vạy.
Nghệ Lưu nhìn Nghệ Phong càng lúc càng mất kiểm soát năng lượng cầu, trong lòng hắn cũng rất kinh hoàng, nếu năng lượng cầu này nổ tung, Nghệ Phong tất nhiên sẽ thi cốt vô tồn!
Thế nhưng, Nghệ Phong cũng không có cảm thấy là năng lượng cầu đang mất đi kiểm soát, như trước nuốt vào một viên Hồi Khí đan, một vòng xoáy hỗn hợp đấu khí và hồn lực cũng nhập vào trong đó.
Chưa từng có người có thể dung hợp được hồn lực và đấu khí làm một, càng không có một Nhiếp Hồn sư nào dung hòa hồn lực với đấu khí. Hai loại năng lượng khác nhau, dung hợp cùng một chỗ tạo thành lực bộc phát mạnh mẽ, tuyệt đối không phải là một cộng một bằng hai đơn giản như vậy!
Phó viện trưởng nhìn năng lượng cầu trong tay Nghệ Phong, rốt cuộc hắn cũng động dung, quay lại học sinh hai bên hô lớn:
- Đều tản ra, trốn được bao xa thì trốn!
Một câu nói này, làm cho phía dưới ồ lên, cả đám kinh hãi nhìn Nghệ Phong. Không ngờ quả cầu năng lượng này có thể làm cho phó viện trưởng thất thố như vậy. Thế nhưng, không ai dám nghi ngờ lời nói của một cường giả Vương Cấp, vội vàng bỏ chạy tán loạn. Không ai dám tiếp tục ở chỗ này xem trò vui nữa!
Nghệ Phong thấy bộ dạng phó viện trưởng như vậy, khóe miệng hiện lên một tia cười nhạt: sợ rồi sao?
Trrong mắt Nghệ Phong hiện lên một tia điên cuồng. Mặc dù biết năng lượng cầu trong tay đã sắp không khống chế được, nhưng hắn vẫn rống lớn một tiếng, vẫn tiếp tục dung hợp đấu khí và hồn lực. Đồng thời, năng lượng cầu trong tay cũng hung hăng đánh về phía phó viện trưởng.
- Phệ Linh Nộ Bạo... Đi...
Rốt cục phó viện trưởng sợ rồi, trong mắt hắn tràn đầy vẻ kinh hãi, đấu khí nhanh chóng bộc phát ra, áo giáp đấu khí trong nháy mắt bao trùm khắp cơ thể, thế nhưng dường như hắn vẫn chưa cảm thấy an toàn. Trên tay liên tục huy động, vô số đấu khí quấn quanh người hắn, dốc hết sức phòng ngự.
Ầm...
Một tiếng nổ có thể lay động thiên địa mạnh mẽ vang lên, lực bạo tạc cường đại hình thành một nấm vân thật lớn. Hư không dưới cơn nổ tung này, từng khối từng khối không gian sụp đổ, toàn bộ vật chất trong nhà hàng cũng bị thổi tung. Vô số phế mộc cùng tạp vật ẩn chứa ẩn chứa lực lượng vô cùng, gào thét bay qua, tàn sát bừa bãi hư không.
Cùng chính lúc đó, sàn nhà vốn xinh đẹp cũng bị gãy ra, hình thành một hồng câu thật lớn, vô số đá vụn bay tán loạn trong hư không.
Viện trưởng bị vây trong sự công kích của Nghệ Phong phó, trong mắt tràn đầy vẻ chấn động và không tin nổi, đấu khí toàn thân vận chuyển không ngừng, chống lại năng lượng hủy thiên diệt địa trước mắt.
Thế nhưng mặc dù là như vậy, áo giáp đấu khí mà hắn tự nhận cứng rắn không gì sánh được dưới sự trùng kích của Phệ Linh Nộ Bạo bị vỡ nát trong nháy mắt. Năng lượng hủy thiên diệt địa đánh thẳng vào người hắn, y phục rách nát. Từng đạo vết thương thật lớn xuất hiện trên người hắn. Toàn thân hắn như tắm trong biển máu vậy.
Thế nhưng, vẫn chưa hết, lại một dòng năng lượng nữa trùng kích thẳng vào hắn.
Phó viện trưởng kinh hãi, hắn cố nén đau nhức, lần thứ hai vận chuyển năng lượng toàn thân, chống cự lại đợt trùng kích kinh khủng này!
Vốn đám người đã chạy ra khỏi nhà hàng, nhìn đám mây phóng lên cao, miệng lưỡi họ đều khô khốc, nuốt một ngụm nước bọt, trong mắt tràn đầy vẻ kinh sợ, toàn thân run cầm cập.
- Này, chính là uy lực một chiêu vừa rồi của Nghệ Phong sao? Cái này cũng quá kinh khủng đi?
Hít sâu một ngụm không khí, ổn định lại thân thể, con mắt nhìn vào chỗ vốn là nhà hàng bây giờ chỉ còn là vùng đất phẳng.
Cũng không biết qua bao lâu, khi bụi đá lốc xoáy khắp bầu trời dần ngừng lại. Mặc dù mọi người đã có chuẩn bị, nhưng vẫn là nhịn không được hít sâu một ngụm lương khí! Trong mắt tràn đầy sợ hãi!
Chỉ thấy nguyên bản là nhà hàng, đã bị nổ không ra bộ dạng gì, mặt đất có một hố to kéo dài đến mấy chục thước xuất hiện. Bàn ghế các loại không còn thấy bóng dáng. Sớm đã bị đất cát bao trùm.
Phó viện trưởng bị vây ở trung tâm, thảm trạng của hắn càng để mọi người nuốt một ngum nước bọt.
Chỉ thấy trên người phó viện trưởng tràn đầy vết máu, vô số vết thương bao trùm trên người, đặc biệt trước ngực có một vết thương như bị đao chém qua, máu không ngừng chảy ra từ vết thương.