Mục lục
Mị Ảnh - Anh Giai Ngây Thơ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ha ha...

Nghe một chuỗi thanh âm thanh thúy do Linh Nhi lưu lại, trên khuôn mặt Tử Âm cũng không có có vẻ tươi cười, nàng lẩm bẩm:

- Nghệ Phong làm hư Linh Nhi rồi!

...

Bạo Cương nhìn thấy Nghệ Phong xuất hiện trong tầm mắt của chính mình, trong lòng không khỏi mừng rỡ, lấy tính tình tục tằn của hắn đương nhiên sẽ không quan tâm bị chờ ở cửa lâu như vậy. Hắn bước nhanh tới trước mặt Nghệ Phong, vui vẻ vỗ vai Nghệ Phong một cái liền nói:

- Rốt cục ngươi cùng xuất hiện rồi, ta còn tưởng rằng ngươi biến mất hoàn toàn? Vậy thì ta phải đi đâu để tìm y sư đại nhân!

Bạo Cương hung hăng vỗ vai khiến Nghệ Phong cắn răng chịu đau. Nếu không phải chính mình có vài phần thực lực thì cái vai này không bị trật khớp mới là lạ!

- Ta nói Bạo Cương vương gia, ngài không nên dùng sức như vậy có được hay không? Thân thể của ta mềm yếu không chịu nổi cái vỗ của ngài!

Nghệ Phong có chút bất mãn nói.

Bạo Cương ngượng ngùng xin lỗi đồng thời có chút kinh ngạc liếc mắt nhìn. Hắn tự nhiên biết được lực lượng dưới sự kích động của chính mình nặng bao nhiêu thế nhưng thật không ngờ Nghệ Phong cư nhiên có thể đứng vững. Đây còn là dưới tình huống Nghệ Phong không chuẩn bị, chuyện này nói lên một điều rằng thực lực của Nghệ Phong tuyệt đối không hề thấp!

- Ha ha, không nghĩ ra tiểu huynh đệ cũng là một cường giả?

Bạo Cương nhìn Nghệ Phong cười nói.

- So với Bạo Cương đại nhân thì ta còn kém xa lắm.

Nghệ Phong khó có được chút khiêm tốn, Tử Âm ở phía sau nghe được liền cười khanh khách không ngừng, tựa hồ nàng không tin đây là lời nói được phun ra từ trong miệng Nghệ Phong.

- Được rồi, không biết Bạo Cương vương gia đã chuẩn bị dược liệu đủ chưa? Nếu như chuẩn bị đủ rồi thì hiện giờ tới phủ đệ của ngài luôn!

- Được rồi được rồi!



Bạo Cương dùng sức gật đầu, dược liệu do Nghệ Phong căn dặn hắn đã chuẩn bị đầy đủ từ lần trước, dược liệu dùng để cứu sinh mệnh của chính mình phải lấy bằng được. Phải biết rằng vị dược kia được sau khi giải phong cũng không thể bảo trì thời gian quá lâu. Nếu như Nghệ Phong không hiện thân ra thì sợ rằng dược hiệu sẽ hoàn toàn biến mất. Đến lúc đó hắn sẽ thực sự bị đau đớn mà chết. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Bạo Cương gấp gáp như vậy.

- Nếu như vậy thì chúng ta đi luôn!

Nghệ Phong để Linh Nhi ở trên vai của mình, cảm giác cao cao tại thượng khiến Linh Nhi có chút sợ hãi gắt gao ôm chặt lấy đầu của Nghệ Phong!

- Y sư đại nhân đâu?

Bạo Cương liếc mắt nhìn quanh bốn phía, nghi hoặc quay sang Nghệ Phong hỏi, người hắn muốn gặp nhất là y sư đại nhân cư nhiên không xuất hiện tại chỗ này.

- Ha ha! Ngài cứ yên tâm đi, chỉ cần ta tới phủ đệ của ngài thì y sư đại nhân tự nhiên sẽ hiện thân tại phủ đệ!

Nghe Nghệ Phong nói như vậy, lúc này Bạo Cương mới thoải mái thở ra một hơi. Hắn liền đi trước dẫn đường, tuy rằng cấp bậc của hắn hơn Tử Âm và Nghệ Phong thế nhưng hắn không quan tâm một chút nào. Chỉ cần y sư đại nhân có thể tới thì cho dù mang một trăm người tới phủ đệ của chính mình cũng còn được!

...

Trên đường tới đây, khắp nơi tràn đầy tiếng cười khanh khách của Linh Nhi, Linh Nhi ít khi đi du lịch, rất thích loại cảm giác này, đặc biệt hơn là Nghệ Phong luôn luôn đùa giỡn với nàng suốt dọc đường. Tiếng cười dễ nghe khiến cho tâm tình Bạo Cương cũng cảm thấy vui vẻ, đối với tiểu thiên sứ đáng yêu vô cùng yêu thích.

Nếu không phải thấy Nghệ Phong sủng ái Linh Nhi như vậy thì thậm chí hắn còn muốn để Linh Nhi làm con gái nuôi của hắn. Chỉ là điều này hắn cũng chỉ có thể suy nghĩ lại, có Nghệ Phong làm ca ca của Linh Nhi! Hắn nghĩ chính mình không xứng đáng làm nghĩa phụ Linh Nhi!

Nếu như có người biết được suy nghĩ hiện giờ của Bạo Cương đảm bảo sẽ kinh hãi tới rụng răng, một cường giả Vương Cấp thành danh tại đế quốc cư nhiên tự nhận không xứng làm nghĩa phụ của một tiểu cô nương, chuyện này cũng quá khoa trương rồi!

Thế nhưng tất cả những chuyện đó đều là suy nghĩ của Bạo Cương. Nghĩ vậy, Bạo Cương không khỏi quay sang bên Tử Âm đang tản ra phong vận thướt tha mê người nói rằng:

- Tử phu nhân thật có phúc khí. Có thể có một người đệ đệ như vậy!

- Đúng vậy!

Tử Âm cười ngọt ngào khiến Bạo Cương nhìn có chút ngây người.



Quả thực Nghệ Phong là quý nhân trong mệnh của chính mình, từ khi hắn bắt đầu xuất hiện đều một mực giúp đỡ chính mình, nguyên bản chuyện tình quá khứ đau khổ có hắn chia sẻ khiến nàng cảm giác có chút dễ dàng hơn.

Nghĩ vậy, ánh mắt Tử Âm nhìn Nghệ Phong càng thêm nhu hòa và ấm áp.

Bên trong phòng khách xác thực rất rộng, có mấy người thanh niên ngồi bên trong. Tuy rằng phòng khách trống trải thế nhưng thỉnh thoảng có chút vật phẩm ở bên ngoài, những vật phẩm đó không có cái nào không phải là vô cùng quý hiếm. Điều này khiến Nghệ Phong cảm thán không ngừng. Đây là đãi ngộ của Vương Cấp sao? Cho dù Bạo Cương thô lỗ trước mặt mọi người nhưng không thể ngờ của cải của hắn giàu có như vậy.

Đám người thanh niên ngồi trong phòng khách thấy Bạo Cương đi về liền nhanh chóng đứng dậy nghênh tiếp hắn. Thậm chí còn không thèm nhìn qua khuôn mặt Nghệ Phong một lần!

- Phụ thân, ngài đã trở về a!

Một người thanh niên tương đối thanh tú nói, nhìn dáng dấp của hắn, Nghệ Phong rất khó tin tưởng đây là nhi tử của tên thô cuồng Bạo Cương!

Bạo Cương gật đầu, ánh mắt chuyển sang một người thanh niên khác, lễ độ nho nhã nói:

- Hoàng tử điện hạ, người rảnh rỗi đến thăm hàn xá từ lúc nào vậy!

Long Minh mỉm cười nhìn Bạo Cương, hắn dùng tư thế cung kính như một vãn bối nói:


- Vẫn luôn muốn bái phỏng Bạo Cương Vương thúc. Hôm nay nhàn rỗi không có việc gì liền bảo Viêm Phong thiếu gia đưa tới đây!


Bạo Cương nghiêng người tránh lễ của Long Minh, cười ha ha nói:


- Long Minh điện hạ, tạ lễ của ngài ta không thể nhận được.


- Vì sao Bạo Cương Vương thúc lại nói như vậy, người là thân vương do phụ hoàng tự mình phong tặng. Vì sao không chịu nổi tiểu tử thi lễ đây?


Nói xong, hắn không để ý tới Bạo Cương ngăn cản liền nhanh chóng thi lễ xuống!


Thấy Bạo Cương không hề ngăn cản lại để yên cho hoàng tử thi lễ. Tử Âm đứng ở bên cạnh cũng có chút sững sờ: đây là đãi ngộ của Vương Cấp sao? Ngay cả hoàng tử điện hạ cũng phải hành lễ với hắn?


Ngược lại Nghệ Phong cũng không quá kinh ngạc, hắn mỉm cười nhìn hoàng tử Long Minh, lấy cương vị hoàng tử của hắn hoàn toàn không phải thi lễ với Bạo Cương, hắn làm như vậy chỉ có một nguyên nhân hẳn là muốn kéo gần quan hệ với Bạo Cương. Lấy thực lực Vương Cấp cao giai của Bạo Cương đủ khiển cho vị hoàng tử này phải cúi người xuống

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK