Mục lục
Mị Ảnh - Anh Giai Ngây Thơ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghệ Phong nói đến đây, ngừng lại một chút, rồi quay về phía Khinh Nhu nói:

- Bất quá, luyện chế đan dược lục giai. Không phải y sư thất giai không thể luyện chế. Mà y sư thất giai quá ít, không biết nàng có thể mời được hay không? Hơn nữa, dược liệu chế thuốc đều là thiên tài địa bảo, không biết nàng có thể tìm được không?

Nghệ Phong cười cười, đối với việc này cũng không quá lo lắng. Tuy ràng không biết thân phận của Khinh Nhu thế nào, thế nhưng có thể được Tiêu Công gọi là tiểu thư. Nhất định trong nhà sẽ không thiểu tiền.

Bất quá, y sư thất giai quá ít. Cho dù có quyền có thế không hẳn đã tìm được.

Nghệ Phong suy nghĩ một chút, lại quay về phía Khinh Nhu nói:

- Nếu như nàng không tìm được y sư thất giai, có thể tìm dược liệu tới đây, thực ra ta có cách giúp nàng luyện chế.

Nghệ Phong nghĩ ra kế hay, hiện tại hắn muốn chiếm đoạt dược liệu, quả thực không từ thủ đoạn.

Khinh Nhu tựa hồ nhìn ra tâm tư của Nghệ Phong, nàng cười hi hi:

- Không cần. Ta tự có cách!

Nghệ Phong thất vọng, đồng thời lại càng đánh giá cao Khinh Nhu. Y sư thất giai, nàng cũng có thể tìm được?

Thể nhưng, trong lòng Khinh Nhu cũng không bình tĩnh. Giá trị phương thuốc lục giai bao nhiêu nàng cũng nắm được. Huống hồ y sư trong cung cũng không biết cách thức luyện chế, Tịnh Khí Đan. Nếu như đan dược này bán ra bên ngoài, mười vạn kim tệ nhất định không phải đùa. Thể nhưng, lẽ nào hắn dễ dàng như vậy đưa chính mình?

Chẳng lẽ hắn...

Khinh Nhu nghĩ đến nguyên nhân nào đó, sắc mặt không khỏi xấu hổ đỏ ửng.

Nghệ Phong thấy vậy liền đứng sửng sờ, cảm thấy nàng vô cùng xinh đẹp. Đồng thời, lại tiếp tục bấm mũi nàng nói:

- Vô duyên vô cớ lại xấu hổ cái gì? Bất quá, ta thích dáng vẻ e thẹn vô cớ của nàng. Ha ha...

Khinh Nhu thấy vậy, trừng mắt quở trách liếc nhìn Nghệ Phong, nàng dùng đôi tay nhỏ bé mềm mại cầm tay Nghệ Phong. Bất mãn nói:



- Không được bấm mũi của ta.

Nghệ Phong cười cời, đối với tiểu nữ nhân này hắn thực sự có hảo cảm. Tuy rằng Nghệ Phong chủ định lấy dược liệu của nàng, thế nhưng cũng không thể phủ nhận, trong nội tâm của hắn quả thực muốn giúp đỡ Khinh Nhu. Chuyện này cũng là vì ý tứ của Khinh Nhu nói hắn biết, nàng có cách tìm được y sư thất giai. Thật đáng tiếc! Một tờ giấy mà thôi, nội dung trong đó chính mình cũng đã thuộc lòng.

- Khinh Nhu, có chuyện ta vẫn không thể quên?

- Chuyện gì?

- Lần trước tại Mạc thành, nàng hôn ta một cái, chiếm tiện nghi với ta. Thế nhưng ta không kiểm được chút gì trở lại. Quả thực ta chịu thiệt thòi.

Khuôn mặt Khinh Nhu thoáng chốc chau lại, nàng tức giận trừng mắt mắng Nghệ Phong:

- Bại hoại!

Nghệ Phong cười ha ha, thân ảnh chợt lóe lên, mạnh mẽ hôn lên mặt Khinh Nhu.

Cảm xúc ấm áp khiến tâm hồn Nghệ Phong chấn động. Đồng thời, khi Khinh Nhu còn chưa kịp nổi giận, thân ảnh mạnh mẽ chớp động sau đó biến mất.

Khinh Nhu sửng sốt, lập tức phẫn nộ không thể khống chế, nàng chà chà tay nhìn hướng Nghệ Phong đào tẩu. Hai gò má nàng phiến hồng, oán hận nói:

- Nhất định ta phải kêu Phụ hoàng trừng trị ngươi.

Nghệ Phong không chút dừng lại, chạy thẳng tới chỗ quái lão đầu. Trong lòng Nghệ Phong vô cùng phấn khích, nếu có thể trở thành nhiếp hồn sư, thực lực của hắn sẽ được đề thăng rất mạnh. Nhiếp hồn sư được gọi là chức nghiệp quỷ dị nhất tại dị giới, trăm vạn người cũng không tìm được mấy người. Hồn lực công kích, khống Mị đại pháp. Đã từng khiến vô số cường giả cảm thấy đau đầu.

Cho dù đẳng cấp của nhiếp hồn sư không cao bàng võ giả. Thể nhưng dựa vào hồn lực công kích, phối hợp cùng khống Mị thuật, đánh bại đối phương cũng là chuyện bình thường. Nếu như, thực lực của hắn đạt tới cấp bậc kinh khủng, kỹ năng chỉ thuộc riêng và nhiếp hồn sư khiến vô số người ước ao và đố kị.

Đó chính là dùng Linh Mị làm nguyên liệu, luyện chế đan dược đề thăng thực lực. Nếu như đan dược do y sư luyện chế chỉ có thể đề khí hoặc đề hồn, còn đan dược do nhiếp hồn sư luyện chế có thể đồng thời đề thăng hồn lực và đấu khí. Hơn nữa linh Mị tinh lọc đấu khí và hồn thể, đan dược luyện chế ra không lẫn chút tạp chất nào.

Điều này dẫn đến, mọi người đua nhau tìm kiếm đan dược do nhiếp hồn sư luyện chế, khiến nhiếp hồn sư được đánh giá rất cao. Thực lực của hồn sư nhất giai chỉ có sánh ngang Sĩ cấp, thế nhưng địa vị lại có thể ngang hàng cùng Sư Cấp. Điều cũng đã nói rõ địa vị siêu nhiên của hồn sư.



Nghệ Phong dựa theo tư lựa của lão nhân, rất nhanh đi tới nơi ở quái lão đầu. Nghệ Phong vừa cất bước đi vào, một mùi vị nồng đậm xông thẳng vào mũi Nghệ Phong. Khiến Nghệ Phong suýt chút nữa không chịu nổi ngất xỉu, dạ dày cũng cuộn lên, thiểu chút nữa ói mửa.

- Kháo! Không phải ta đi vào nhà xí đấy chứ? Không, nhà xí cũng không cảm thấy khó chịu như vậy.

Nghệ Phong nín thở, vội vàng dùng đấu khí xua mùi vị khó chịu này. Trong lòng cũng hoài nghi địa chỉ lão đầu tử cấp cho chính mình, mùi vị như vậy, người có thể ở lại sao?

- Quái lão đầu! Quái lão đầu...

Nghệ Phong kêu lớn vài tiếng, hắn không biết tên thật của quái lão đầu, đành phải kêu như vậy. Dù sao tư liệu lão đầu tử cấp, hiện tại tất cả mọi người đều gọi hắn như vậy. Cũng không phải chính mình tùy ý gọi bừa.

- Quái lão đầu...

Nghệ Phong lại kêu lớn vài tiếng, cố nhịn mùi vị gay mũi kia, thế nhưng một lúc lâu cũng không thấy người trả lời.

“Kháo! Lão đầu tử sẽ không lừa gạt bản thiếu gia đấy chứ! Căn bản ở đây không có ai ah! Vả lại, nơi này con người làm sao có thể ở lại?”

Trong đáy lòng Nghệ Phong thầm nghĩ, đang định quay trở về.


Thể nhưng vừa quay đầu, suýt nữa bị hù chết. Không biết từ lúc nào, một lão đầu hèn mọn đứng phía sau Nghệ Phong, trong đôi mắt lóe ra lục quang quỷ dị, tóc tai xõa tung, hiển nhiên đã rất lâu không gọi đầu. Toàn thân vốn mặc y bào màu trắng tràn đầy dơ bẩn, trông rất buồn nôn. Bất quá, khuôn mặt kia lại hồng hào, lộ vẻ khỏe mạnh.


- Kháo, ngươi không phải quỷ đấy chứ! Vô thanh vô tức xuất hiện trước mặt ta.


Nghệ Phong xua tan tâm tư hốt hoảng của chính mình, mở miệng mắng.


- Phì!


Quái lão âm trầm cười:


- Tiểu tử, ngươi đến nơi ở của ta còn dám mắng ta. Lá gan của ngươi thực không nhỏ, lẽ nào lão sư của ngươi không nói với ngươi đây là nơi cấm học sinh sao?


Quái lão đầu nhìn Nghệ Phong rất kỳ lạ, Nghệ Phong nhìn ánh mắt quỷ dị kia, trong lòng hắn vô cùng sợ hãi. Thảo nào không thấy đệ tử khác tới đây, quả thực cảm tình của quái lão đầu này trong lòng các học sinh cũng là hung thần tà ác ah.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK