Ác Lão Đại kêu lớn một câu, ánh mắt nhìn Nghệ Phong gần như muốn phát ra lửa. Nghệ Phong cười lạnh một tiếng, không hề có chút lưu tình, rút mạnh Tiêm Hổ Kiếm. Một dòng máu mạnh mẽ bắn ra. Vết máu bắn cả lên người Nghệ Phong. Hắn vội vàng lùi về phía sau mấy bước, lúc này mới ổn định được thân thể.
Ác Lão Đại chạy vội về phía trước, bịt cánh tay đang bị thương của Ác Lão Yêu, muốn ngăn dòng máu đang không ngừng phun trào. Nhưng chỗ vết thương đó, máu phun giống như nước suối, đã tẩm ướt nhuộm đỏ cả một mảng quần áo của Ác Lão Đại!
Ác Lão Đại nhìn Nghệ Phong đầy u tối, giống như muốn dùng thiên đao vạn quả Nghệ Phong.
Nghệ Phong không chút để ý gì đến ánh mắt này. Hắn nhìn hai người với vẻ xem thường:
- Bản thiếu gia đã sớm nói qua, các ngươi đúng là không giỏi.
Ánh mắt Ác Lão Đại âm u, hắn chẳng thể nghĩ tới một tiểu tử nhị giai này có thể đả thương bọn họ. Lúc này, Ác Lão Đại, ngay cả tâm tư nhúng chàm Ngu Phi cũng không có. Hắn bịt chặt cánh tay vẫn không ngừng phun máu của Ác Lão Yêu, ôm Ác Lão Yêu liền lắc mình cấp tốc bay ngược đi. Thậm chí ngay cả binh khí cũng không cần.
Dù thế nào, trong lòng Ác Lão Đại cũng không thể tin được, hôm nay hắn lại thu trong tay một thiếu niên, hơn nữa thiếu niên đó lại có thực lực kém bọn họ nhiều như thế? Tuy nhiên, nhớ tới thế tấn công sắc bén vừa nãy của thiếu niên này, hơn nữa còn có tốc độ quỷ dị, trong lòng hắn càng kinh hãi.
Nghệ Phong nhìn bóng dáng Ác Lão Đại đang mau rút lui, hắn cũng không ngăn cản. Hắn nhìn về phía Ác Lão Đại la lớn:
- Nhớ kỹ, lần sau nếu ngươi lại trêu chọc bản thiếu gia, bản thiếu gia sẽ dùng một kiếm lấy đầu ngươi!
Thân thể Ác Lão Đại chấn động mạnh, nhưng tốc độ lập tức chạy càng thêm mau lẹ. Dưới tình huống sinh mạng bị nguy hiểm, hắn gần như đã quên Ngu Phi người khiến hắn chấn động.
Khi Nghệ Phong bình ổn khí tức, lúc này mới quay đầu nhìn về phía hồng nhan họa thủy đã gây một trận gió đợt sóng này.
Hiện tại Ngu Phi cảm giác toàn thân nàng nóng khủng khiếp, giống như một lò lửa. Chân càng kẹp chặt, thân thể thoáng vặn vẹo có chút, tản ra xuân tình dụ hoặc. Đặc biệt là cặp mắt đầy mơ màng, thể hiện suy nghĩ của Ngu Phi.
Nghệ Phong thấy bộ dạng Ngu Phi như vậy, trong lòng hắn càng cảm thấy kỳ lạ. Bây giờ, nữ nhân này vẫn còn đàn. Tuy rằng độc xuân của mỹ hoa không tính là quả mạnh, nhưng tích lũy theo thời gian, lại có thể tính là đứng đứng đầu. Đã lâu như vậy, nàng lại không dùng đấu khí xua tan, chậc chậc, thật phiền phức.
Nghệ Phong nghĩ vậy, cười ha ha nhìn Ngu Phi. Không thể không nói, tiên tử phát ra xuân tình, càng có sức mị hoặc. Ít nhất giờ phút này. Nghệ Phong cảm thấy sự quyến rũ của Ngu Phi gần như có thể sánh ngang với Điệp Vận Du. Tiên tử biến thành nữ nhân quyến rũ, quả thật rất mị hoặc.
Ngay lúc Nghệ Phong đang nghĩ ngợi lung tung, tiếng đàn của Ngu Phi lại càng trở nên mạnh mẽ, Tiếng đàn vang vọng trong ngọn núi yên tĩnh, vang dội khác thường. Nghệ Phong không khỏi nhíu mày. Vừa rồi, tiếng đàn đã thu hút hai người tới, nếu chờ thêm một chút nữa, lại thu hút thêm mấy người tới gây phiền phức cho hắn sao.
Khi âm hưởng chậm rãi yếu xuống, Nghệ Phong lại đột nhiên phát hiện ánh mắt mờ mịt của Ngu Phi đã chậm rãi tan biến. Cái cổ đang ửng đỏ cũng từ từ khôi phục lại màu tuyết trắng.. Nghệ Phong cảm thấy thần kỳ, ánh mắt lại chuyển dời đến một vị trí khác.
Chỉ thấy một con âm xà đang cuốn quanh dưới chân Ngu Phi. Nhìn nó phun xà tín (lưỡi rắn), trông cực kỳ buồn nôn. Cùng lúc đó, chân Ngu Phi cũng giật giật, chịu đựng sự kinh hãi này này. Gần như không có bất kỳ điều gì bất ngờ, con rắn liền lào tới cắn Ngu Phi.
- A...
Cùng với tiếng thét cói tai của Ngu Phi, Nghệ Phong cười càng thêm cổ quái. Độc của mỹ hoa lại thêm độc của âm xà. Chậc chậc, xem ra hiện tại cho dù tam trưởng lão đến cũng không có cách nào khác! Chẳng lẽ nữ nhân này còn có thể dựa vào đánh đàn để giải độc?
Nghệ Phong vốn rất kinh ngạc. Nàng lại có thể sử dụng đánh đàn để đánh tan độc tố. Xem bộ dạng của nàng vừa nãy, hiển nhiên xuân độc lan tràn rất rộng, nhưng nàng vẫn có thể sử dụng đánh đàn để bức ra. Điều này khiến Nghệ Phong khâm phục vạn phần. Trong lòng giống như có chút hiểu ra, chắc công pháp nữ nhân này luyện tập khác với người bình thường!
Nhưng thật sự không ngờ được một sóng vừa tan, một sóng lại tới, Nghệ Phong nhớ rõ không phải âm xà bị hắn lột da rồi sao? Vì sao vẫn còn một con! Hiện tại, nàng bị âm rắn cắn một cái, Nghệ Phong rất cổ quái nhìn Ngu Phi? Nàng còn có thể mượn tiếng đàn ép tan xuân độc?
Hai loại xuân độc hợp cùng một chỗ phải nói cực kỳ bá đạo. Đặc biệt là xuân độc của âm xà. Bản thân nó đã chính là một loại xuân độc chí âm.
Nghệ Phong quay đầu nhìn về phía Ngu Phi, chỉ thấy cái khăn che mặt của nàng cũng rơi xuống, khuôn mặt trắng noãn hoàn mỹ không tỳ vết lộ ra trước mặt Nghệ Phong. Con mắt sáng ngời lại lộ ra vẻ mơ màng, lông mi và dài vừa quyến rũ. cái mũi nhỏ nhắn phối hợp với đôi môi đỏ mọng màu anh đào hoàn mỹ cùng một mái tóc suôn dài, gió nhẹ khiến những sợi tóc khẽ lay động. Thật sự hoàn mỹ giống như tiên nữ.
Nhưng lúc này, tiên nữ lại hàm chứa xuân tình, khuôn mặt tuyệt mỹ giống như hoa đào, phảng phất nổi trên mặt nước. Toàn thân vặn vẹo lợi hại. Thân thể không ngừng cọ sát với chính nàng ta. Quần áo nàng ta dần dần trở nên mất trật tự. Làn da tuyết trắng nổi bật trong không gian, trong suốt trong sáng, có chút thu hút ánh mắt của người khác.
Nóng! Nóng muốn chết!
Đây là cảm nhận duy nhất của Ngu Phi lúc này, cái nóng này khiến người ta có cảm giác vô cùng khổ sở, khiến nàng dần dần mất đi tâm trí. Tay nàng không ngừng xé quần áo, giống như chỉ cần trút bỏ được quần áo rút, cảm giác nóng sẽ có thể tan biến.
Nghệ Phong thấy bộ dạng Ngu Phi như thế, hắn chỉ biết, sợ là nàng ngăn không được xuân độc này, đừng nói là nàng. Cho dù là một Vương Cấp cao giai, đối mặt song độc âm xà và mỹ hoa, sợ là cũng không ngăn cản được.
Tâm trí Ngu Phi trở nên mê man, không hề cố kỵ xé rơi quần áo của nàng. Bộ dạng điên cuồng như thế, khiến người ta không thể nhận ra đây chính là cầm tiên lúc trước.
Rất nhanh, áo khoác của Ngu Phi đã bị xé vỡ không còn một mảnh, đồng thời lộ ra một phần ngực trắng nõn. Thậm chí Nghệ Phong có thể thấy một thân eo thon trắng noãn không có chút nào tỳ vết nào, và một cái rốn nho nhỏ cực kỳ xinh đẹp.
Phía dưới là một cặp dùi đẹp gợi cảm, nhưng nơi thần bí lại bị tơ mịn ngăn cản, khiến người ta có sự tưởng tượng không giới hạn.