Mục lục
Mị Ảnh - Anh Giai Ngây Thơ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghệ Phong ngồi yên trong phòng chờ đợi một ngày một đêm, rốt cuộc có người đến thông báo, nói là nhị hoàng tử cầu kiến. Điều này làm cho Cuồng Hổ đến thông báo cũng lộ ra dáng tươi cười cực kỳ cổ quái, lẽ nào đúng thật như thiếu gia nói? Nhị hoàng tử muốn đưa khối thế lực ngầm còn lại kia biếu cho thiếu gia hay sao?

Mấy ngày nay mỗi ngày Tần Y và Nghệ Phong đều ở cùng một chỗ, Nghệ Phong ra mệnh lệnh có chuyện gì đó để bẩm báo lại cho nên đối với việc nhị hoàng tử không ngoại lệ. Mấy ngày trước Nghệ Phong đã tìm người đi tung tin đồn rằng sẽ hợp tác cùng với một vị hoàng tử.

Hiện tại thế lực của Nghệ Phong kinh khủng cỡ nào, nếu như Nghệ Phong lựa chọn một vị hoàng tử cùng hợp tác, là có thể đánh vỡ tính cân đối thực lực giữa hai hoàng tử trong đến đô, vị hoàng tử được lựa chọn sợ rằng có bảy phần cơ hội được ngồi trên ngai vàng làm hoàng đế. Cho nên sau khi hai vị hoàng tử nghe được tin tức này, làm sao có thể ngồi yên một chỗ, hiện tại bọn họ thầm nghĩ cách lập mối quan hệ tốt với Nghệ Phong.

- Chỉ một vị hoàng tử đến sao?

Nghệ Phong nghi hoặc nhìn Cuồng Hổ hỏi.

Tuy rằng Cuồng Hổ không rõ ý tứ trong lời nói của Nghệ Phong, thế nhưng hắn vẫn gật đầu nói:

- Vâng! Cũng chỉ có nhị hoàng tử!

- Làm sao lại chỉ có một người đến? Nếu như hai người đồng thời đến, đàm phán có phải chiếm quyền chủ động lớn hơn một chút không?

Nghệ Phong thì thầm một tiếng, thế nhưng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ gọi Cuồng Hổ đi đón nhị hoàng tử vào phòng khách.

Tần Y thấy Nghệ Phong không có ý tứ tự mình đi tiếp đón nhị hoàng tử, nàng nói:

- Hắn dù sao cũng là hoàng tử tôn sư, sao đệ không tự mình đi đón tiếp hắn?

Nghệ Phong lắc đầu, một hoàng tử mà thôi, hắn thân là Tà Đế tương đương đế vương. Nghệ Phong không nghĩ hắn nhất thiết phải tự mình đi tiếp đón nhị hoàng tử.

Tần Y thấy Nghệ Phong như vậy, nàng cũng không tiếp tục nói về đề tài này, cho nên nàng chuyển sang chuyện khác:

- Vậy ta đi về phòng trước đây!

Thân phận của Tần Y khá mẫn cảm, tuy rằng đám người hoàng tử cũng không biết thế lực đứng sau Tần Y là gì. Thế nhưng hiện tại danh tiếng của Tần Y cũng tràn đầy đế đô, nếu như để hắn thấy Tần Y trong phủ đệ của Nghệ Phong, hẳn là sẽ phi thương kinh ngạc. Đây cũng là lý do vì sao Tần Y vẫn đứng phía sau chủ trì mà chưa từng ra khỏi phủ đệ.

Nghệ Phong nhìn dáng người xinh đẹp của Tần Y chập chờn tiến vào phòng trong, mặc dù mỗi ngày dính chặt một chỗ cùng Tần Y, nhưng mà ánh mắt vẫn có chút mê luyến. Nữ nhân tuyệt sắc như vậy vốn không nên xuất hiện ở nhân gian.

Ngay khi Nghệ Phong mê say nhìn theo bóng hình Tần Y rời đi, tiếng bước chân gần sát để Nghệ Phong kinh hãi tỉnh lại. Nghệ Phong quay đầu nhìn về phía người tới, thấy hắn mặc áo bào màu vàng, cũng thuyết minh cho thân phận của hắn. Trong triều đình Nghệ Phong gặp qua nhị hoàng tử một lần. Đây là vị hoàng tử không xuất xắc nhất trong ba vị hoàng tử. Thế nhưng dáng tươi cười tràn đầy ánh mặt trời lại khiến cho người ta một cảm giác thân thuộc và tự tin, nói tóm lại hắn cũng là một nam nhân cực kỳ có sức hút.

- Ha ha! Nhị hoàng tử đến chơi hàn xá, thật vẻ vang cho kẻ hèn này!

Nghệ Phong dối trá cười cười hai tiếng, mời nhị hoàng tử vào chỗ ngồi xuống.



Nhị hoàng tử cũng đồng dạng cười ha ha nói:

- Phong thiếu sao lại nói vậy, nếu phủ đệ này của ngươi mà là hàn xá, cái phủ hoàng tử kia của ta chính là nhà bằng cỏ tranh rồi!

- Ha ha! Nhị hoàng tử quá khen, ngồi, nếm thử trà ta pha xem, khụ, những lá trà này trước kia ta cũng đều không nỡ uống. Hiếm hoi mới có một lần nhị hoàng tử đến chơi, lúc này mới đau xót lấy ra mời ngài! Uống xong sẽ không còn nữa!

Nghệ Phong cười hì hì nói.

Nhị hoàng tử liếc mắt nhìn lá trà kia, hắn suýt nữa không nhổ ra một bãi bọt, lá trà này trên chợ bán sợ rằng thuộc loại giá cả thấp nhất. Trong phủ đệ của hắn, gia súc cũng không đi uống mấy thứ này.

- Phong thiếu thật đúng là chuyên gia. Ha ha, vài ngày nữa ta sẽ sai người mang một ít lá trà đến biếu Phong thiếu, đều là cống phẩm của hoàng gia, Phong thiếu cũng có thể thay đổi khẩu vị!

Nhị hoàng tử dối trá khách sáo vài câu.

- Ai nha? Vậy quá tốt, tới bây giờ ta còn chưa được thưởng thức thứ gì của hoàng gia. Nhị hoàng tử điện hạ muốn đưa tặng, cũng không cần nhiều lắm, tùy ý trăm tám mươi cân là được!

Nghệ Phong tùy ý cười nói.

Khóe miệng nhị hoàng tử co quắp một chút, trăm tám mươi cân đừng nói hắn không có, chính là phụ hoàng của hắn cũng không có.

- Ha ha! Phong thiếu nói đùa, cống phẩm có nhiều hơn nữa cũng không có khả năng đạt số đó!

Nhị hoàng tử cười nói.

- Ách!

Nghệ Phong có chút thất vọng, thở dài một hơi nói:

- Ta còn tưởng rằng hoàng gia sẽ có rất nhiều, không nghĩ ra hoàng gia cũng nghèo như ta mà thôi!

Nghệ Phong mặc dù không phải đang chê bai hoàng gia, thế nhưng nhị hoàng tử coi như không nghe thấy. Chỉ bất quá trong lòng hắn phỉ báng không thôi. Hắn tự nhiên biết Nghệ Phong đang khóc than, có tiêu hồn quật của Kim Lâu, mỗi ngày lãi cả đấu hoàng kim. Huống chi Tử Bang còn thôn tính toàn bộ thế lực ngầm trong đế đô. Kinh doanh trong lĩnh vực xã hội đen là ngành kiếm tiền nhiều nhất. Nghệ Phong sẽ thiếu tiền sao? Đánh chết người ta cũng không tin.

- Ha ha, lần trước từ biệt trên triều đình, gặp qua phong độ của Phong thiếu. Vẫn không có thời gian đến bái phỏng, lúc này mới có chút thời gian rảnh rỗi, cho nên muốn đi bái phỏng Phong thiếu một chút!

Nhị hoàng tử vừa cười vừa nói.

- Đâu đâu! Ta cũng muốn bái phỏng nhị hoàng tử. Chỉ bất quá nghe nói nhị hoàng tử quan hệ rất tốt cùng với Liên Lập thân vương, mà lần trước ta lại đả thương hắn. Bởi vậy ta thật sự sợ nhị hoàng tử sẽ không thích ta, cho nên ta vẫn không đến nhà bái phòng ngươi.



Nhị hoàng tử nghe được Nghệ Phong nói, khóe miệng hung hăng co quắp một chút. Ngay cả một vị Vương Cấp hắn lôi kéo được, thế nhưng bây giờ lại nằm trên giường không biết sống chết, tất cả Y Sư đều đã kiểm tra qua, tuy rằng nhất trí nói Liên Lập thân vương bị trúng độc, thế nhưng lại không thể điều tra ra hắn trúng độc gì.

- Ha ha! Phong thiếu nói đùa, ta và Liên Lập thân vương chỉ có quan hệ bình thường mà thôi. Bất quá người nhà Liên Lập thân vương muốn nhờ ta hỏi Phong thiếu một chút, không biết Phong thiếu thi triển loại công pháp nào, cư nhiên khiến cho Liên Lập thân vương hôn mê đến tận bây giờ vẫn không tỉnh lại!

Nhị hoàng tử thật sự hi vọng Nghệ Phong có thể giải độc cho Liên Lập, như vậy hắn lại có thêm một trợ giúp cường đại. Tuy rằng biết rõ Nghệ Phong không có khả năng đồng ý, nhưng vẫn không nhịn được hỏi một câu.

- A! Không thể nào! Liên Lập thân vương đánh nhau kém như vậy? Đến bây giờ còn không tỉnh lại? Ta nhớ kỹ ta chỉ đấm nhẹ một quyền! Theo lý thuyết hắn là một Vương Cấp, bị thương chính là ta mới đúng! Ta đoán có lẽ Liên Lập thân vương mắc bệnh kín rồi, lần trước mới khiến cho ta may mắn thắng được!

Nghệ Phong cho rằng mình hoàn toàn không biết gì. Trong lòng hắn vạn phần bội phục đối với ngũ trưởng lão, một cây kim châm nho nhỏ, để một vị Vương Cấp hôn mệ đến tận hiện tại. Thật đúng là trâu bò! Đáng tiếc là, Nghệ Phong đánh cướp hắn ba bốn lần, cũng chỉ đánh cướp đến ba cây kim châm. Bây giờ ở trong tay hắn chỉ còn một cây loại này mà thôi.

Tam hoàng tử nghe được Nghệ Phong nói, trong lòng tuy rằng mắng to. Thế nhưng trên mặt lại tràn đầy dáng tươi cười thân thiết như ánh nắng mặt trời nói:

- Cũng có thể là như vậy. Ta lại tìm Y Sư cho Liên Lập thân vương, có lẽ cuối cùng sẽ có biện pháp để Liên Lập thân vương thức tỉnh.

- Ừm! Nhất định có thể!

Nghệ Phong kiên định nói, bất quá trong lòng lại cười nhạt không thôi. Nếu như đơn giản có thể giải độc, ngũ trưởng lão sẽ không đau đớn khi cho mình kim châm. Dù sao đi nữa Nghệ Phong tự nhận hắn không giải được.

- Ha ha, kỳ thực lần này đến tìm Phong thiếu, là có chuyện muốn thương lượng cùng Phong thiếu!

Nhị hoàng tử thấy Nghệ Phong vẫn nói chuyện tào lao cùng hắn, coi như cái gì cũng không xảy ra, rốt cuộc hắn nói thẳng vào vấn đề chính.

- A? Chuyện gì mà muốn nhị hoàng tử điện hạ tự mình đến đây thương lượng?


Nghệ Phong giả vờ kinh ngạc nói.


- Ha ha! Chuyện liên quan đến Kim Lâu!


Nhị hoàng tử nói.


- Kim Lâu? Ơ kìa, nếu vậy ngài nên đi tìm Tử Âm mới đúng! Tìm ta làm gì?


Vẻ mặt Nghệ Phong nghi hoặc nói.


Nhị hoàng tử thấy bộ dạng Nghệ Phong như vậy, không nhịn được chửi con mẹ nó. Hắn không phải không đi tìm Tử Âm, thế nhưng nữ nhân thành thục xinh đẹp kia, lại nói trái nói phải. Căn bản không nói vào vấn đề chính. Nhị hoàng tử cũng đã nhìn ra, ý của Tử Âm là muốn hắn đi thương lượng cùng Nghệ Phong.


Nếu như nữ nhân khác dám như vậy, nhị hoàng tử đã sớm lăng nhục nàng ta rồi. Đặc biệt cái loại nữ nhân dụ hoặc khiến máu nóng trong người hắn chảy ngược lên não như Tử Âm. Bât quá nữ nhân kia cũng là nhân vật rất nguy hiển, địa vị lúc này của nàng ta đã không thua kém hắn. Biệt hiệu Ám Tử Nữ Vương, thậm chí còn tôn quý hơn hắn một bậc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK