Mục lục
Mị Ảnh - Anh Giai Ngây Thơ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Yêu Hậu nghe Nghệ Phong gọi nàng là Lam Hinh, đáy lòng kinh ngạc đồng thời không hiểu tại sao Nghệ Phong biết khuê danh của nàng. Một cỗ lửa giận khó nhịn, đấu khí trong cơ thể cuồng bạo tuôn ra, một cỗ năng lượng hóa thành cự long đánh thẳng về phía Nghệ Phong.

Thấy năng lượng khổng lồ như vậy, Nghệ Phong cũng không dám coi thường, đấu khí trong cơ thể tuôn ra đón đánh. Hai cỗ lực lượng đụng vào nhau, uy lực bộc phát khiến cả hư không chấn động.

Nhưng hai người cũng biết biết đây là Thánh Địa, không dám làm xằng bậy. Tuy lực lượng cường hãn bộc phát sinh ra dư kình, nhưng hai người không dám tùy ý phá hư từng cọng cây ngọn cỏ ở Thánh Địa.

Hai người vừa đánh nhau, tự nhiên dẫn tới sự chú ý của trưởng lão Thánh Địa, Đại trưởng lão cùng với Triệu lão cũng vừa tới, nhìn Nghệ Phong cùng Yêu Hậu đanh nhau loạn xạ. Tuy nghi hoặc không hiểu tại sao hai người đột nhiên đánh nhau. Bất quá hai tên sát tinh này, lão cũng không muốn can thiệp, liền phất tay khiến cho cả đám tản ra.

Trong lòng thầm nghĩ hai người này muốn đánh, chỉ cần không hư hao Thánh Địa, vậy cứ để cho bọn hắn đánh.

Nghệ Phong cùng Yêu Hậu càng đánh càng lăng lệ ác liệt, từng đạo công kích ở trên hư không giống như sấm sét vang dội. Chỉ có điều, hai người cũng không phải người bình thường, trong lúc nhất thời lực lượng ngang nhau.

Yêu Hậu thấy hơn mười đạo công kích rõ ràng không đánh được Nghệ Phong khiến nàng càng thêm tức giận. Tiểu thí hài nguyên bản gặp mặt nàng luôn run run rẩy rẩy, giờ phút này công nhiên xưng hô với nàng là bản Đế khiến đáy lòng nàng cảm thấy khó chịu.

- Hừ! Bản hậu không tin. Còn thu thập không được một tiểu thí hài như ngươi.

Yêu Hậu hừ một tiếng, thanh âm khẽ vang vọng trong hư không. Đồng thời một đạo năng lượng nương theo tiếng nói của nàng đánh về phía Nghệ Phong.

- Ha ha! Lam Hinh tỷ tỷ, Bản đế đã từng nói, tiểu đệ đệ đã trưởng thành đại đệ đệ, nàng không nhớ sao?

Nghệ Phong cười trêu chọc, thân ảnh chớp động né tránh đạo công kích này, đồng thời đấu khí trong cơ thể bạo phát đánh thẳng về phía Yêu Hậu. Tuy lực lượng không phải mười thành, nhưng lại khiến cho sắc mặt Yêu Hậu ngưng trọng phải dùng đến đấu khí ngăn cản.

- Thật sao? Vậy ngươi tới cho bản hậu xem đại đệ đệ của ngươi lớn bao nhiêu, nói không chừng bản hậu thấy vui mừng, cho ngươi âu yếm cũng không chừng.

Yêu Hậu đột nhiên nở nụ cười khanh khách, mị hoặc tự nhiên trong lời nói trêu chọc tâm hồn người, phối hợp dung nhan mỹ lệ càng khiến cho người ta si mê.

Chỉ có điều, Nghệ Phong không dám thất thần dưới sự mị hoặc của nàng, bởi vì nương theo mị hoặc của nàng là một đạo công kích lăng lệ ác liệt, hướng thẳng về chỗ hiểm của Nghệ Phong.

- Với dung mạo của Lam Hinh tỷ tỷ, ta thật muốn hôn một cái, bất quá không trói gô nàng, ta thật không có phúc khí hưởng thụ.

Nghệ Phong cười ha ha, đấu khí theo cánh tay tuôn ra, một công kích ngăn trở Yêu Hậu. Hai đạo công kích bộc phát một tiếng trầm đục rồi hoàn toàn biến mất.

- Hi hi, nguyên lai tiểu đệ đệ muốn chơi trò trói dây và nhỏ nến. Sao không sớm nó, hi hi, tỷ tỷ sẽ thỏa mãn ngươi mà.



Yêu Hậu nhìn Nghệ Phong cười với vẻ vũ mị, một nụ cười quyến rũ này khiến tâm thần người ta nhộn nhạo.

Trong lòng Nghệ Phong không rét mà run, nhưng đáy lòng lại nhịn không được vì một câu nói của nàng mà phát lên nghìn vạn hỏa diễm. Nghệ Phong vận chuyển điên cuồng Lăng Thần Quyết. Trong lòng cảm thán nói, không hổ là sư tôn của tiểu ma nữ, quả nhiên không phải tiểu ma nữ có thể bằng được.

- Tỷ tỷ đã muốn thỏa mãn ta, vậy ta đây sẽ không khách khí. Khóa...

Nghệ Phong cười ha ha, cánh tay phát ra từng đạo khí tức băng hàn, dưới lực lượng cuồng bạo này của Nghệ Phong nhiệt độ bốn phía nhanh chóng hạ thấp. Đây là công pháp Nghệ Phong lấy được từ Tây Hải cung, lúc này chính là để đối phó với Yêu Hậu.

Yêu Hậu thấy bốn phía tạo thành một cái vòng xoáy khổng lồ, năng lượng khủng bố từ bốn phương tám hướng phóng về phía nàng. Khí tức băng hàn khiến cho nàng kinh hãi, đồng thời đáy lòng thấy sợ hãi lực lượng khủng bố mà Nghệ Phong phát ra. Lực lượng trong cơ thể không bảo lưu, từng đạo năng lượng tuôn ra từ nắm đấm, võ kỹ Địa giai được thi triển oanh kích về phía đấu khí hàn băng.

- Phá...

Ngay khi tiếng hét của Yêu Hậu hạ xuống, nguyên bản khối băng cực lớn bị Yêu Hậu đánh cho vỡ nát, khoét thành một cái động lớn. Yêu Hậu theo cái động bay qua, khối băng bốn phương tám hướng bị Nghệ Phong khóa lại lập tức vỡ thành mảnh vỡ rơi vào suối nước nóng, phát ra những thanh âm xuy xuy. Suối nước nóng bị khối băng rơi xuống, độ ấm hạ thấp rất nhiều, sương mù không còn nồng đậm nữa.

- Yêu Hậu tỷ tỷ, như thế nào?

Nghệ Phong cười ha ha, một bóng người xuất hiện bên cạnh Yêu Hậu trước khi một chiêu này bị đánh tan. Bàn tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Yêu Hậu, cảm giác mềm mại khiến cho Nghệ Phong dùng sức xoa nhẹ một cái.

Yêu Hậu kinh hãi, không chút nghĩ ngợi, lực lượng trong cơ thể liền bạo phát điên cuồng.

- Thuấn di!

Mặc dù chỉ chạm vào trong nháy mắt, nhưng đã làm cho Nghệ Phong mừng như điên rồi. Một mực bị Yêu Hậu khi dễ, đây là lần đầu tiên Nghệ Phong khi dễ ngược lại nàng.

Yêu Hậu nhìn hắn đang đứng đối diện nàng, ngón tay Nghệ Phong đặt ở dưới mũi. Yêu Hậu hít sâu vài ngụm khí, cố gắng dẹp loạn cảm xúc trong lòng.

- Thật là thơm!

Nghệ Phong hít sâu vài hơi, nhìn Yêu Hậu cười nói, bản sắc lưu manh khiến nàng nổi giận không thôi.

Nguyên bản mặt Yêu Hậu không đổi sắc, thế nhưng khi Nghệ Phong làm liên tiếp động tác này, trên mặt không áp chế không nổi hiện lên một đạo đỏ ửng. Bất quá đạo đỏ ửng này chỉ chợt lóe lên, Yêu Hậu lập tức cười khanh khách hỏi:

- Đại đệ đệ có nghĩ là muốn sờ nữa hay không?

Nghệ Phong nhìn thoáng qua đồn bộ ngạo nghễ ưỡn lên của Yêu Hậu liền lộ ra bộ dáng rất ngại ngùng, hắn tươi cười nói ra:



- Muốn! Bất quá, nàng rất bạo lực, sẽ đánh ta.

- Hi hi! Ngươi yên tâm, tỷ tỷ cũng đánh không lại ngươi đâu. Ngươi tới đây, tỷ tỷ cho ngươi sờ nữa.

Yêu Hậu giống như đầu độc tiểu hài tử Nghệ Phong.

- Thật sự?

Nghệ Phong cực kỳ phối hợp lộ ra vẻ hưng phấn tươi cười.

- Đương nhiên thật sự.

Vẻ mặt Yêu Hậu tươi cười, phát ra tiếng cười phong tình làm cho lòng người say đắm.

- Ta tới đây.

Nghệ Phong lộ ra vẻ ngượng ngùng, từng bước một hướng về phía Yêu Hậu.

Yêu Hậu thấy Nghệ Phong đi tới, vẻ mặt tươi cười, nhìn Nghệ Phong từng bước một đi về phía nàng, nụ cười trên mặt càng ngày càng đậm.


Nghệ Phong giống như một tiểu hài tử sắp được ăn kẹo, từng bước một tới chỗ Yêu Hậu, tựa hồ không một tia phòng bị. Khi tới cách Yêu Hậu một khoảng không xa, Nghệ Phong đưa tay đụng vào nàng.


Yêu Hậu thấy Nghệ Phong sắc đảm ngập trời đưa tay tới, nụ cười trên mặt nàng vẫn không thay đổi, khi Nghệ Phong tiến thêm vài bước đột nhiên Yêu Hậu quát lên:


- Khóa!


Ngay khi Yêu Hậu vừa nói xong, cột sáng khủng bố từ trên người nàng bay ra thẳng tắp hướng về phía Nghệ Phong, dường như có ý muốn trói Nghệ Phong lại.


Thấy ánh mắt lạnh lùng của Yêu Hậu, Nghệ Phong cười to nói:


- Đã biết rõ nàng sẽ thi triển chiêu thức ấy? Bất quá thật xin lỗi, cái này đối với ta vô dụng.


Nghệ Phong không thu bàn tay của hắn lại, tiếp tục hướng về phía Yêu Hậu, như có ý trước khi chết cũng phải chiếm đại tiện nghi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK