Mục lục
Bác sĩ hư hỏng, anh buông tôi ra (truyện full) - Hạ Nhược Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đây là đang ngầm châm chọc anh, Mạc Du Hải đứng

bên cạnh hơi nhướng mày: “Đẹp trai hơn cậu, không phải

lý do khiến cậu ghen ti*

“Tôi nhố vào, tôi kém hơn cậu chỗ nào chứ, những cô

gối trẻ muốn tìm tôi xem bệnh đã sắp xếp mấy vòng

-quanh bệnh viện tồi” Kiều Duy Nam không vui, tức giận

phản bác lại

Châm chọc! Trần trụi châm chọc: “Tôi đây là cần chất

lượng hơn số lượng, không phải thứ dưa vẹo táo nứt gì

cũng nhìn trúng được”

Mạc Du Nam quét mất nhìn người phụ nữ này giờ

đang xem đến vui vẻ bên cạnh: “Không tin cậu có thể hỏi

cấy”

Kiều Duy Nam cũng dời ánh mắt lên người Hạ Nhược Vũ:

Nhược Vũ, cô đừng sợ, cô chỉ cần nói thật rằng tôi

đẹp trai hơn anh ta là được, có tôi ở đây, anh ta không.

dám làm gì đầu”

“Hai người các anh đều không phải gu tôi” Hạ Nhược

Vũ đột nhiên bị gọi tên, chột dạ nói.

Ít nhất thì có một người trong đó, cô hơi có chút để tâm.

Kiều Duy Nam vô cùng đau đớn nói: “Nhược Vũ, cô.

nói trái lương tâm như vậy, lương tâm cô không đau sao?”

“Sẽ không, vả lại còn nhảy nhốt vui vẻ lắm, bội thuốc

xong rồi nhỉ, tôi có việc đi trước đây” Cô mới không muốn


bị cuốn vào trong trận đấu so nhan sắc cúa hai con công.

đực đâu.

Ha, đàn ông à, cũng chí vậy thôi

“Được được, hai người đều đi hết đi, để tôi yên tĩnh.

một lát” Kiều Duy Nam vô lực phất tay, r rằng là đã chịu

phải mười ngàn điểm thương tích, nên đang cần tự mình.

hồi phục.

“Tạm biệt” Hạ Nhược Vũ đứng dậy, kéo ổng tay áo

xuống, lúc đi ngang qua thân mình người đàn ông thì có

hơi khựng lại, ra vẻ không để ý mà dời tầm mât đi

Cô vừa đi, Mạc Du Nam cũng đi theo, không xa không.

gần mà đi theo sau cô.

Khiến cô rất khó chịu, chưa đi được mấy bước, thật sự

chịu không nổi nữa đảnh phái dừng lại, xoay người, ‘cộp

cộp cộp’ vài bước liền đi tới trước mặt anh, hỏi: “Mạc Du

Hải, anh còn định đi theo tối tới khi nào”

Bệnh viện là do cô mớ sao?” Mạc Du Hái liếc có một

cái, không nhanh không chậm nối

Hạ Nhược Vũ không còn lời nào phản bác, chỉ có thể

dùng chiêu công kích bâng ánh mât, nhưng rất rõ ràng là

khí thế của người đàn ông mạnh hơn, tất nhanh cô liên vì

khô mắt mà thua cuộc: “Được, tôi muốn đi khu nâm viện,

anh muốn đi đâu”

“Kiểm tra phòng” Anh nhẹ nhàng phưn ra ba chữ.

Cô lại lăn nữa bị làm cho nghẹn họng, chỉ có thể tức.

giận đùng đùng xoay người, si bước về phía trước,

dường như mong có thể cất đuôi được người đẳng sau,

nhưng anh ta cứ như cái bóng, không nhanh không chậm

mà đi theo phía sau.



Mặc kệ cô đi nhanh hay đi chậm tới mức nào, anh vân.

luôn có thể giữ vững được khoáng cách.

Cô hận chân dài!

Hạ Nhược Vũ cũng không biết tại sao trong lòng lại

không vui như vậy, chỉ là không muốn đi cùng với Mạc Du.

Hải, trong lòng bồn chồn khó chịu, nhưng rốt cuộc khó

chịu kiểu gì thỉ lại không nói ra được.

Bịch vừa không cần thận liền tông phải người rồi, lại

còn là vật thể có hình dáng khổng lồ, cô theo quáng tính

lui về sau vài bước, nếu không phải tông vào một bức

tường thịt, thì có khí cô đã bị tế cho mông nở hoa rồi

‘Cô gái này sao lại lỗ mãng như vậy, đi cũng không

nhìn đường

‘Xin lỗi” Mặt già của Hạ Nhược Vũ đỏ lên, thành thành.

thật thật xin lỗi, vừa nấy cô suy nghĩ quá nhập tâm nên

không chú ý đến.

Đối phương dường như không định cứ vậy buông tha

cho cô, nhất là khi thấy cô chỉ là một người phụ nữ, trong

mắt liền hiện lên vé tính toán, hung dữ nói: “Cô có biết cô

.đã đụng vào vết thương của tôi không hả, cổ tay của tôi

cũng bị gãy rõi, cõ nói đĩ, đền kiểu gì đầy”

Há?” Sao cô nhớ là mình tông vào lồng ngực của

người đản ông nhỉ, nhưng rất nhanh cô liên hiểu rõ nguyên.

nhân vì sao.

Người đàn ông với thân hình to lớn, hung thần ác sát

mà trừng cô: “Đừng có giả bộ hỗ đồ với tôi, tôi nói cô tông

ào rồi thì chính là tông vào rồi

“Thì ra là định lừa cô, Hạ Nhược Vũ liền lập tức thu lại

vẻ hối lỗi trên mặt, giả vờ sợ hãi hỏi: “Anh muốn thế nào”

‘Đầu tiên đưa tôi ba mươi lãm triệu, nếu vẫn chữa

không hết thì tối lại liên lạc với cö7 Tên đản ông thấy cô

cũng rất xinh đẹp liên hơi ngả ngớn mà nói: “Cô gửi số

điện thoại cho tôi trước, tồi lại đưa tiên mặt cho tôi”

“Được, số điện thoại của tôi là.”

‘Cô đang định nói số điện thoại, thì cuối cùng Mạc Du

Hải ở đẳng sau cũng có phản ứng, anh duổi tay kéo cô ra

sau người, nhàn nhạt mà nhìn người đàn ông có thân hình

to lớn kia: “ấy tay rồi?”

“Trong mắt Hạ Nhược Vũ xẹt qua về thực hiện được,

cô biết ngay Mạc Du Hải sẽ không đứng nhìn mặc kộ, tuy

cð cũng không biết mình lấy tự tin này ở đâu ra.

“Đúng, đúng vậy” Tên đàn ông đối diện với Mạc Du.

Hải đột nhiên xuất hiện, khí thế huềnh hoang trước đó liên

lập tức tât ngóm, ngay cá nói chuyện cũng hơi cả lãm.

Mạc Du Hái cười thân thiện với anh ta: “Vừa lúc, tôi là

bác sĩ của bệnh viện này, tôi dân anh đi nối xương miễn

phí,thuận tiện phí trị liệu sau này của anh, cũng đều do tôi trả

Anh rõ ràng là đang cười, nhưng lại khiến người ta

cảm thấy lạnh sống lưng.

Không chỉtên đàn ông to lớn kia run rẩy, mà ngay cả

Hạ Nhược Vũ cũng cảm thấy anh khủng bố như quỷ núi

muốn õn thịt người I

“Không, không cần đâu, tự tôi có thể đi chữa được”



‘Tên đàn ông to lớn tự biết không chọc vào nổi Mạc Du

Hải trước mắt, nên lập tức muốn rút lui, xoay người rời đi

Nấu là vào lúc bình thường, Mạc Du Hải sẽ không so

đo, nhưng chỉ trách tên đàn ông này xui xẻo, đụng trúng

họng súng, anh trục tiếp hô lên một câu, lập tức bác sĩ

của những phòng khoa khác đều vy lại

‘Đưa anh ta đi nối xương, nối không tốt thì nối lại, phí

chữa trị ghi vào tên tôi

Đứng bên cạnh không ngại lớn chuyện, những bác sĩ

sớm qua đây xem trò vui đành ngoan ngoãn đưa tên đàn

ông đi

“Tôi không muốn, mấy người làm gì vậy, tay tôi không

sao cá, không cần phải nối xương, mau thả tôi ra.” Người

.đến bệnh viện đa số đều đến để khám bệnh, tên đàn ông

to con cũng vậy, thân thể anh ta vẫn còn suy yếu, cho dù

thân hình to lớn cũng không thể chống lại được bọn họ

đông người.

Rất nhanh liền bị đưa đi, ngay cả cái bồng cũng không.

đổ lại.

Hạ Nhược Vũ nhìn người đàn ông cứ như không có,

việc gì ở bên cạnh, âm thầm oán thán trong lòng, sau này

có chọc vào ai cũng không thế chọc vào tên biến thái bên

canh này, thật sự quá đáng sợ rồi

Cô vốn chỉ định dạy dỗ tên đó một chút, vậy mà Mạc

Du Hải lại muốn anh ta thể nghiệm thử quá trình nối

xương, nghĩ thôi đã thấy đau rồi

“Chẳng phải cô muốn đi khu năm viện sao, đi thôi”

*À à được” Thái độ của Hạ Nhược Vũ thay đối liền

một trăm tám mươi độ, ngoan ngoãn như một con mèo.

Đôi mắt đen thâm thúy của Mạc Du Hải xet qua ý cười.

“Trên đường đi cô cũng không dám khiêu khích anh nữa

‘Vượt qua bãi cỏ tản bộ, là đến khu nắm viện rồi

Phòng bệnh cúa Hàn Công Danh ở phòng thứ hai lầu

6, thật khéo, phòng bệnh của Lục Khánh Huyền cũng ở lầu

6,.nhưng lại ở cuối dãy.

‘Vậy nên hai người cùng vào thang máy.

“rong lòng Hạ Nhược Vũ lại bất đầu thầm thì nói cái

gì mà kiểm tra phòng, rõ rằng là đến thăm cô ta.

“Đàn ông đều là đồ khốn kiếp nói dối thành tính.

“Trưa nay tôi đưa cô đi ăn cơm.”

“Không cần” Cô nghĩ cũng không thèm nghĩ liền tử.

chối tiếp xúc với đôi mắt đen sâu không thấy đáy của

canh, lại nghĩ đến kết cục của tên đàn ông vừa nấy, cô liền

sửa miệng: “Ờ thì tại tôi sợ anh bận việc mà”

“Từ lúc nào mà Hạ Nhược Vũ cô cũng bắt đầu cúi đầu

trước thể lực ác tồi! Nhục quá đi

Mạc Du Hải nhìn bộ dáng cấn thận rối rắm của cô,

cũng có chút đáng yêu: “Tôi không bận, khoảng mười giời

là có thể nghỉ ngơi tồi”


Chín giờ vào làm, mười giờ liền có thế nghỉ ngơi, cô có


thể báo cáo không? Nghĩ lại, bệnh viện cũng là do người


ta mới thì âm thầm thu lại chút tâm tư này của minh,


nhanh chóng đáp ứng: “Biết rồi”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK