Mục lục
Bác sĩ hư hỏng, anh buông tôi ra (truyện full) - Hạ Nhược Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mạc Du Hải lái xe đến bệnh viện, Tinh Giang đã ở sẵn đấy đợi anh vừa nhìn thấy anh, Tinh Giang đã bước tới: “Anh Du Hải, Tường Vi vẫn đang được cấp cứu, vẫn chưa qua khỏi cơn nguy kịch”

“Có điều tra được gì không?” Bây giờ chuyện cũng đã xảy ra rồi, Mạc Du Hải biết không còn cách nào tốt hơn là chờ đợi, hiện tại chúng ta phải tập trung vào kẻ đã ám sát Tường Vi và tìm manh mối từ đó.

Tinh Giang cau mày: “Vẫn chưa có nhiều manh mối. Tường Vi bị ngộ độc bởi hóa chất Kali xyanua. Chất độc này có thể xâm nhập vào cơ thể qua da. Đây là một loại độc phổ biến”

Mạc Du Hải suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Ngoài Hạ Nhược Vũ ra, còn có ai vào phòng bệnh không?”

Tinh Giang lắc đầu: “Hôm nay chỉ có Nhược Vũ đến thăm Lục Khánh Huyền, ngoài ra còn có Lục Hằng đến, nhưng Lục Hằng không có vào phòng bệnh, dựa theo phân phó của anh, tôi để các anh em cố ý sắp xếp anh ta đến phòng bệnh khác.”

Vừa nói xong, ánh mắt Tinh Giang đột nhiên thay đổi, hạ giọng hỏi: “Anh Du Hải, anh không nghi ngờ cô Hạ Nhược Vũ sao?”

Con người của Mạc Du Hải lóe lên, anh thẳng thừng xua tay nói: “Nhược Vũ tuyệt đối không thể là kẻ giết người được. Sau này cậu đừng nói mấy câu như vậy nữa”


Tay Tinh Giang run lên. Sau khi đi theo Mạc Du Hải lâu như vậy, anh ta chưa từng thấy Mạc Du Hải nói giọng nghiêm nghị như vậy, anh ta biết Mạc Du Hải thực sự rất tức giận.

“Vâng, anh Du Hải, tôi không nên nghi ngờ Hạ Nhược Vũ.”

Tinh Giang cúi đầu thừa nhận sai lầm của mình với thái độ rất thành khẩn. Anh không nghĩ Hạ Nhược Vũ sẽ là một kẻ sát nhân.

Mạc Du Hải nhàn nhạt nói: “Tôi biết Nhược Vũ là người như thế nào nên có thể bỏ cô ấy ra khỏi diện tình nghi, hãy nhớ, đây không phải là phán đoán chủ quan của tôi”

Tinh Giang gật đầu: “Tôi nhớ rồi, anh Du Hải, tôi có một thắc mắc làm sao Tường Vi lại bị trúng độc Kali xyanua, ngoại trừ lúc cô ấy ra ngoài thì trong phòng bệnh luôn có Lục Khánh Huyền, mà cô ấy chưa từng rời khỏi bệnh viện, không thể trúng độc được”

Mạc Du Hải suy nghĩ một chút, ánh mắt lóe lên tia sắc bén: “Cậu lập tức đi điều tra tình hình dòng vốn và báo cáo thị trường của Tập đoàn Lục thị trong năm gần đây nhất. Sau khi nắm được thông tin chi tiết, cậu hãy đến văn phòng tìm tôi”

Tĩnh Giang sững sờ một chút, mơ hồ cảm giác được Mạc Du Hải phát hiện được cái gì đó, lập tức nói: “Tôi đã biết rồi”

Mạc Du Hải cũng không thể ở lại lâu trong bệnh viện, anh lấy xe chạy về văn phòng tập đoàn.

Ngồi vào bàn làm việc, Mạc Du Hải dùng ngón tay mảnh khảnh gõ nhẹ lên mặt bàn, vẻ mặt trầm tư, Lục Hãng đến thăm Lục Khánh Huyền, sau đó Tường



Vị trúng độc, hình như không có chuyện trùng hợp như vậy được, anh mơ hồ có thể cảm giác được những mảnh vỡ nhỏ bắt đầu được ráp lại, người phía sau cũng dần dần lộ diện.

“Có người cố tình khiến tôi nghi ngờ Hạ Minh Viễn mà làm cũng tốt lắm suýt chút nữa tôi cũng bị mắc lừa. Tất cả đều có người đứng sau sắp đặt.”

Mạc Du Hải tự thì thầm với chính mình sau đó nở một nụ cười trên môi.

Sau một hồi chờ đợi, Tinh Giang bước vào với một đống tài liệu dày cộp trên tay: “Anh Du Hải, tài liệu anh muốn đã được chuẩn bị xong”

Sau khi nhận được tài liệu mà Tinh Giang cung cấp, nhìn qua vài lần vẻ mặt Mạc Du Hải lộ ra vẻ hiểu rõ: “Quả nhiên là anh ta”

Tinh Giang không khỏi vội hỏi: “Anh Du Hải, là ai vậy”. “Chúng ta bị người ta dắt mũi đi vòng vòng, may mà tỉnh ngộ kịp thời nếu không thì chỉ có sai lầm mà thôi” Mạc Du Hải đặt tài liệu lên bàn, nhàn nhàn nói,

Tinh Giang cảnh giác ra cửa, quan sát tình hình xung quanh rồi khóa cửa phòng làm việc,

Mạc Du Hải nhẹ nhàng nói: “Thanh khoản của tập đoàn Lục thị trong năm qua gần như bằng không, hoạt động thua lỗ đã xảy ra trong thời gian dài.”

Tinh Giang sửng sốt một chút: “Thế nhưng vốn liếng của tập đoàn Lục thị đang bành trướng rất mạnh, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?”

Mạc Du Hải chế nhạo: “Cậu không hiểu sao, Tập đoàn Lục thị hắn là có một phần hoạt động ngầm, dùng tiền lãi để duy trì chi phí. Về phần hoạt động ngầm không thể lộ ra đó, không cần tôi nói chắc cậu cũng tự biết đi.”

Tinh Giang hai mắt sáng lên: “Gần đây, anh liên tiếp phá được các vụ buôn bán ma túy và buôn lậu vũ khí. Không lẽ tất cả đều do Lục Hằng thực hiện sao?

Mạc Du Hải tự tin: “Ở thành phố này, Lục Hằng quả thực có thể làm được điều này. Đây chính là sơ suất của tôi. Tôi luôn mặc kệ sự tồn tại của người này”

“Anh Du Hải, tôi nghĩ chúng ta nên hành động ngay lập tức. Nhanh chóng theo dõi Lục Hãng” Tinh Giang phản ứng nhanh, lập tức đưa ra phán đoán.

Mạc Du Hải xua tay: “Không được, chúng ta chỉ cần biết đối thủ là ai là được rồi, không nên đánh rắn động cỏ. Lục Hằng cho rằng chúng ta đã bị lừa, tốt hơn là nên tương kế tựu kế”

Tinh Giang suy nghĩ một chút, gật đầu nói: “Vâng, thưa anh Du Hải”



“Đoạn thời gian này có lẽ Lục Hằng sẽ làm ra hành động lớn vì nghĩ chúng ta đang đi sai đường liền muốn lộ một chân ra. Cậu phái người đi âm thầm điều tra cho tôi.” Mạc Du Hải trong lòng có chút tính toán nhẹ giọng nói.

Tinh Giang chợt nghĩ ra điều gì đó nói: “Anh Du Hải, còn lô vũ khí đó thì sao?”

Mạc Du Hải mỉm cười: “Đó chỉ là một phần kế hoạch của Lục Hằng thôi nếu tôi đoán không lầm, khi tôi phá vụ án buôn lậu vũ khí này, ông ta sẽ cố tình để lại manh mối khiến tôi nghi ngờ Hạ Minh Viên.”

Vậy thì anh dứt khoát đừng đi nữa, rốt cuộc loại chuyện này quá nguy hiểm, tôi không tán thành anh đích thân tới đó” Tinh Giang hơi lo lắng nói.

Mạc Du Hải cười: “Nếu tôi không ra tay, Lục Hằng sẽ nhận ra tôi đã nghỉ ngờ ông ta rồi, nên tôi nhất định phải đi. Cậu lập tức phải người đi bí mật điều tra ngọn nguồn Tập đoàn Lục thị là được.”

Tinh Giang gật đầu: “Tôi biết phải làm gì, anh không cần lo lắng chuyện đó”.

Mạc Du Hải ậm ừ một tiếng, đột nhiên nhíu mày: “Hơn nữa lần trước quản lý tài chính của tập đoàn cầm tiền chạy trốn cũng nhất định phải kiểm tra một chút. Tôi không nghĩ Lục Hằng sẽ làm hành động nhỏ như vậy. Chắc chắn là có người khác làm”

Tinh Giang hỏi: “Vậy anh nghĩ ai sẽ là người làm chuyện này?”

Mạc Du Hải chế nhạo: “Chính là kẻ sát nhân đã đầu độc Tường Vi. Hắn ta vẫn còn trong bệnh viện.”

Tinh Giang cau mày nói: “Người mà anh đang nói tới là Lục Khánh Huyền sao?”

Mạc Du Hải thờ ơ nói: “Ngoại trừ cô ta không có người nào có cơ hội tiếp cận Tường Vi, sự kiện lần này, cô ta cũng là một trong những người tham gia, hơn nữa còn muốn đổ tội cho Nhược Vũ.”

Tinh Giang tức giận nói: “Anh Du Hải, bây giờ anh có muốn bắt Lục Khánh Huyền lại không? Tôi có rất nhiều cách để cô ta khai ra mọi chuyện.”


Mạc Du Hải lắc đầu: “Lục Khánh Huyền rõ ràng đóng một vai trò rất quan trọng trong kế hoạch của Lục Hằng. Cho nên nếu ra tay với cô ta, Lục Hằng cũng sẽ biết, hiện tại chúng ta không nên làm gì cả, chỉ đợi chờ cơ hội đem bọn chúng một mẻ bắt gọn.”


Tinh Giang nghiêm nghị nói: “Tôi hiểu rồi, anh Du Hải, tôi sẽ làm theo lời anh


nói.”


Mạc Du Hải vung tay lên: “Đi đi, nhớ đừng để lộ phong phanh cái gì, Lục Hãng đã ở ẩn lâu như vậy mà không bị phát hiện, lão hồ ly này rất thận trọng, một chút gió thổi cỏ lay, hắn đều sẽ có chỗ phát giác, đến lúc đó mọi tính toán sẽ đổ sông đổ bể”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK