Mục lục
Bác sĩ hư hỏng, anh buông tôi ra (truyện full) - Hạ Nhược Vũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chào anh Duy Nam” – Dương

Minh Đức lịch sự đưa tay ra.

Kiều Duy Nam nhìn chằm chằm

bàn tay đang duỗi ra của mình trong

hai giây, liền miễn cưỡng duỗi ra, cầm

chưa được hai giây liền thu lại, lãnh

đạm nói:

“Chào anh”

“Phải rồi Nhược Vũ, hôm nay cô ăn

mặc như thế rất nguy hiểm, ở đây đều

là dã thú, cô nên đi theo bên cạnh tôi

cho an toàn.”

Hạ Nhược Vũ cảm thấy Kiều Duy

Nam uống nhầm thuốc rồi.

Dương Minh Đức cảm thấy Kiều

Duy Nam không có ý với cô mà là thay

ai đó giám sát cô. Rốt cuộc người đó là ai?

Hạ Nhược Vũ nhanh chóng kép

Dương Minh Đức đi chỗ khác, sợ lát

nữa Kiều Duy Nam sẽ lại nói nhảm.

“Bỏ đi như vậy có thất lễ không?”


“Anh cứ mặc kệ anh ta”

Dương Minh Đức gật đầu xa và

không nói gì.

Bữa tiệc nhanh chóng bắt đầu,

Kiều Duy Nam nheo mắt, trước sau

như một quan sát nhất cử nhất động

của Hạ Nhược Vũ.

Hạ Nhược Vũ bước thế nhưng

cũng bất lực, không nên cùng Kiều Duy

Nam tranh cãi trong bữa tiệc này.

Bữa tiệc chủ yếu là để giới thượng

lưu cũng bàn bạc mối làm ăn hay cả

những hôn sự. Thông qua những lời

giải thích Hạ Nhược Vũ cuối cùng cũng

biết Kiều Duy Nam không phải thầy

thuốc bình thường, chả trách nhiều

người vây quanh tâng bốc anh ta.

Không có gì lạ khi những người đó

phải tâng bốc anh ấy.

“Cậu Duy Nam, tôi nghe nói dự án

xây dựng trường mẫu giáo của nhà họ

Mạc đã được giao cho cậu.”

Nói đến dự án trường mẫu giáo, lỗ

tai Hạ Nhược Vũ run lên, đó là dự án

mà Mạc Du Hải nói đưa cho cô.



“Đúng vậy, tôi cũng đã có người

phù hợp để lựa chọn hợp tác”

“Không biết ai mới là ứng viên

trong lòng cậu Duy Nam đây?”

“Cậu có thể nói ra một chút không?

Để những người không may mắn được

hợp tác như chúng tôi cũng biết mà

học hỏi”

Hạ Nhược Vũ cúi đầu, thầm cầu

nguyện trong lòng, hy vọng rằng Kiều

Duy Nam sẽ không nói ra tên của mình.

Đáng tiếc ông trời không nghe thấy

lời cầu nguyện của cô, Kiều Duy Nam

nhìn về phía cô mỉm cười và nói:

“Tôi dự định giao dự án này trực

tiếp cho công ty của cô Nhược Hạ”

Tất cả mọi người đều sửng sốt một

chút, sau đó đều chuyển mắt nhìn về

phía cuối cùng của Hạ Nhược Vũ,

khuôn mặt trắng nõn thanh tú của

người phụ nữ dưới ánh đèn trông thật

sinh động nhìn lại thái độ của Kiều Duy

Nam khi anh ta đi vào, ánh mắt của họ

có chút lóe lên.

Con gái của Hạ Minh Viên thật có

năng lực, có thể trèo lên cây lớn của

nhà họ Kiều.

“Thật chúc mừng cô Nhược Vũ”

“Thật đúng là tuổi trẻ triển vọng,

người già không so được”

Những lời khen ngợi của họ thực

sự chế nhạo rằng Hạ Nhược Vũ nhận

được dự án này bằng cách bán rẻ cơ

thể của mình.

Đương nhiên, Hạ Nhược Vũ rất tức

giận, ngay cả ánh mắt nhìn Kiều Duy

Nam cũng trở nên lạnh lùng:

“Anh khách sáo rồi, công ty chúng

tôi may mắn được anh tin tưởng.

Nhưng mà anh cũng đừng khiến mọi

người hiểu lầm như vậy”

“Cô đừng để tâm mấy lời nói này,

cô có năng lực, tôi hiểu rõ, chúng ta

hoàn toàn trong sạch”

Vẻ mặt của những người nói nhiều



khi nãy đột nhiên trở nên xấu xí, họ chỉ

cảm thấy không vui, nói đùa mấy cậu,

không ngờ Kiều Duy Nam lại nghiêm

túc với một người phụ nữ như vậy.

“Chúng tôi nói chơi thôi mà”

“Đừng nói nhảm, mau đến xin lỗi

cô Nhược Vũ, không xin lỗi thì mối làm

ăn nhà họ Kiều và nhà họ Mạc đừng

mong có được.”

Tất cả mọi người đều sửng sốt,

Kiều Duy Nam đang nói cái gì vậy?

Cuối cùng Hạ Nhược Vũ nhìn thấy

anh đã ra mặt bảo vệ cô, cô cũng

không tức giận nữa.

“Cậu Duy Nam, chuyện này không

tốt đâu”

Yêu cầu người lớn tuổi xin lỗi một

cô gái, đó không phải là một cái tát vào

mặt tất cả mọi người sao?

Trong thâm tâm của họ, Kiều Duy

Nam sẽ không bao giờ trở mặt với bao

nhiêu công ty vì một người phụ nữ.

“Các người cho rằng tôi là đứa trẻ

ba tuổi, không hiểu ý châm chọc của

các người sao?”

Kiều Duy Nam không nể nang gì

nói thẳng:

“Các người nghĩ ai cũng dùng

chiêu trò bẩn thỉu như các người? Cô

ấy đã vô cùng nghiêm túc viết kế

hoạch, chuẩn bị mọi thứ đưa cho tôi

xem, cô ấy hoàn toàn có năng lực gánh

vác dự án”

Hạ Nhược Vũ nhớ tới bản kế

hoạch, đêm đó là cô thức làm nguyên

đêm. Chỉ có Mạc Du Hải biết, lúc đó hai

người còn không vui vẻ. Cô muốn nhờ

anh xem qua nhưng cuối cùng cũng

không lên tiếng.

Lúc đó khi cô dậy thấy anh đang

đứng bên bàn làm việc xem kế hoạch

của cô, liếc qua rồi lại đặt xuống rời đi.


Chuyện này tất nhiên chỉ có anh biết,


cô không ngờ anh còn đi nói với Kiều


Duy Nam. Rốt cuộc anh có quan tâm


cô hay không? Lòng Hạ Nhược Vũ rối bời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK