Mạc Du Hải lạnh lùng liếc nhìn những người đi đường đang chụp ảnh, khóe miệng hơi nhếch lên một chút, chỉ nhìn kĩ vệ sĩ đang đứng bên cạnh, sau đó liền nhanh chân đi về phía tòa nhà, đằng sau là đám vệ sĩ vây quanh.
“Xin chào, xin hỏi anh có hẹn trước không ạ?” Nữ tiếp tân nhìn Mạc Du Hải đi tới với khí phách ngời ngời, trong nháy mắt trên mặt đã đỏ ửng lên, ngay cả giọng nói so với bình thường càng thêm ngọt ngào hơn mấy phần.
Hiên ngang đứng ở quầy lễ tân, Mạc Du Hải nhìn thoáng qua nữ tiếp tân, lạnh lùng nói với cô ta: “Không có”
“Xin hỏi anh muốn tìm ai? Tôi giúp anh liên lạc trước, được không?” Nói xong, nhân viên lễ tân liền ân cần cầm điện thoại lên, làm ra vẻ rất nhiệt tình,
Mạc Du Hải khoanh hai tay trước ngực, đứng không chớp mắt, mặt không chút biểu cảm nói: “Tổng giám đốc tập đoàn của các cô – Hạ Minh Viễn”
Không đến nửa phút, nhân viên lễ tân liền cúp điện thoại xuống, hai khóe môi nở một nụ cười thảo mai: “Thật sự xin lỗi anh, Tổng giám đốc Viễn hiện tại đang ở trong phòng họp, tôi dẫn anh ra phòng khách ngồi chờ, được chứ?”
Trực tiếp đến phòng làm việc của ông ấy” Nói xong, Mạc Du Hải đi thẳng đến cầu thang phía trước, hiên ngang đứng ở trước thang máy dành riêng cho giám đốc.
Cô nhân viên lễ tân vốn là muốn từ chối nhưng Mạc Du Hải đúng là quá kiên định, khí thế quá mạnh mẽ, cô ta đành kiên trì đi theo anh bước vào thang máy, nhìn số tầng dần dần thay đổi, trong lòng cô ta cũng thắt lại. Cô gái lễ tân thì thầm trong miệng: “Nóng quá…”, cô ta cũng đã cởi vài chiếc cúc áo trước ngực, nửa vai đưa về phía góc của thang máy, một bên tay khác thì không ngừng lấy tay để quạt cho bớt nóng.
Mãi cho đến khi nhân viên lễ tân quạt nhẹ cho Mạc Du Hải, anh mới chú ý tới và nhận ra trong thang máy còn có một sinh vật sống, ngửi thấy mùi nước hoa rẻ tiền nồng nặc ở khắp trên người nữ tiếp tân, lông mày của anh không khỏi nhẹ nhàng nhíu lại.
Mạc Du Hải vội quay đầu lại liền ép cô sát vào thân thể anh, ánh mắt khinh thường nhìn thoáng qua nữ tiếp tân ấy: “Cô gái à, bây giờ cũng không phải mùa xuân, cô động dục cũng hơi sớm rồi, có lẽ nên đi tìm bác sĩ khám một chút thì tốt hơn đó.” Lúc mà Mạc Du Hải ép sát, vây quay vào người cô gái lễ tân ấy, hai mắt của cô ta đã nhắm chặt lại, đợi một hồi lâu như thế mà chỉ nghe thấy một câu nói mà lại còn là câu nói xúc phạm đến bản thân như vậy, trên mặt cô talộ rõ một vẻ mặt vô cùng khó coi.
Khi nhìn thấy còn một tầng nữa là đến, trong mắt nữ nhân viên lễ tân kia lóe lên một tia sáng, trước khi thang máy mở ra một giây, không nói không răng cô ta cởi luôn áo khoác ngoài ra,
Khi ánh mắt của cô chạm tới đôi mắt hơi nhíu lại của Mạc Du Hải, nữ tiếp tân đột nhiên ngã thẳng vào vòng tay của anh, cô đợi lâu như vậy, cuối cùng cùng cũng gặp được một người đàn ông hợp mắt, nhất định không thể bỏ lỡ như vậy được.
“A –cưỡng hiếp, có người cưỡng hiếp…” Cô ta nhắm chặt mắt lại, mở miệng ra hét thật lớn lên, trong lòng thì là đang nghĩ mình thông minh tài trỉ, còn chưa có đắc ý qua được một giây nào, cô tiếp tân đã ngã lăn quay trên mặt đất, trông thật sự rất thê thảm.
Mạc Du Hải hiên ngang bước thẳng về phía văn phòng của tổng giám đốc, từ đầu đến cuối, đều không quay đầu lại nhìn qua cái người đang ngã ngửa ra trong thang máy ấy lấy một chút, ánh mắt vẫn như cũ bình thản không chút dao động.
“Tổng giám đốc Viễn, tôi có kế hoạch triển khai cho dự án rồi…” Một người đàn ông với bộ vest phẳng phiu mở cửa phòng họp ra, cung kính nhìn Hạ Minh Viên đi ra, ngoài miệng thì vẫn còn đang nói về nội dung của cuộc họp vừa rồi kia.
Hạ Minh Viện trong lòng đã có quyết định sẵn rồi, dứt khoát phất tay áo, làm cho mấy người đàn ông phía sau lùi lại, quay đầu nhìn thư ký đứng phía sau: “Hôm nay Hạ Nhược Vũ đã hay đến chưa?”
Không đợi thư ký trả lời, Hạ Minh Viễn liền thấy Mạc Du Hải đang đứng trước cái cửa sổ kiểu Pháp kia, bất giác lông mày không khỏi nhíu lại, người đàn ông kia sao lại ở đây?
“Câu Hải, không tiếp đón đàng hoàng, thật là ngại quá, mau ngồi đi” Trong lòng mặc dù đối với chuyện Mục Du Hải đến thăm đang rất là ngạc nhiên, nhưng trên gương mặt của Hạ Minh Viễn không bất luận gì vẫn không có cái gì thay đổi, rất bình tĩnh, ngược lại còn nhiệt tình kéo ghế mời Mạc Du Hải ngồi.
Mạc Du Hải bước đi thẳng tới vị trí của Tổng giám đốc Hạ, không hề do dự ngồi xuống, đôi mắt sáng như đuốc nhìn Hạ Minh Viễn ở phía đối diện có phần uể oải không khỏi liên tưởng tới bức ảnh tối hôm qua.
“Cậu Hải à, hôm nay tới là vị có chuyện quan trọng gì sao? Thực ra chỉ là…” Hạ Minh Viễn chậm rãi nâng chén trà trên bàn lên để che dấu vẻ kinh ngạc có phần giật mình trên mặt.
Cho tới nay, Mạc Du Hải đối với Hạ Minh Viễn là vẫn rất là tôn trọng, nhưng hành động hôm nay lại quá đột ngột rồi, Hạ Minh Viễn trong lòng không khỏi. suy nghĩ xem cuối cùng thì khuôn mặt nào mới là bộ mặt thật của Mạc Du Hải nữa.
“Ông Viễn, hôm nay tôi tới đây tới là vì muốn bàn bạc với ông về việc muốn mua lại tập đoàn Hạ” Nhìn đống văn kiện chất đầy trên bàn, Mạc Du Hải nhìn có vẻ rất thích thú, giọng nói cũng bình tĩnh thản nhiên hơn, đơn giản giống như là đang nghĩ xem bữa ăn tiếp theo nên ăn món gì.
Đối với lời nói của Mạc Du Hải, trong lòng Hạ Minh Viễn khó giữ được bình tĩnh, ông ta lẳng lặng nhìn người trẻ tuổi đang ngồi đối diện, cố gắng tìm hiểu xem biểu cảm của người kia là như thế nào, cho dù là một chút thôi cũng được.
“Cậu Hải à, cậu là đang đùa tôi đúng không?” Sau khi nghĩ xong trên mặt Hạ Minh viên nở một nụ cười, công ty của mình đối với anh ta mà nói có phải là quả tầm thường rồi hay không.
Khóe miệng của Mạc Du Hải nở ra một nụ cười, anh ngước mắt lên nhìn Hạ Minh Viễn một lúc lâu, nếu như không có Hạ Nhược Vũ, chắc chắn rằng anh cũng không có hứng thú gì đối với công ty của Hạ Minh Viễn.
Nhưng tình thể bây giờ đã khác, vì có rất nhiều bằng chứng cho thấy, công ty của Hạ Minh Viện với bản thân ông ta không được trong sạch cho lắm, vì để ngăn mọi chuyện tồi tệ hơn, anh nhất định phải đưa tập đoàn nhà họ Hạ vượt qua khỏi chuyện này.
“Công việc kinh doanh hiện tại của tập đoàn Hạ có lẽ đang khá bấp bênh và hơi chững lại, dù cho ngay cả có nguồn đầu tư tài chính trước đây của tôi, nhưng hiện tại xem ra công ty vẫn đang chưa hoạt động được đúng quỹ đạo của nó.
Mạc Du Hải nhẹ nhàng đập những đầu ngón tay xuống mặt bàn, nhưng nó lại là đang đập thẳng vào tim của Hạ Minh Viễn từng chút từng chút một, gần đây Số vốn của công ty thực sự đang bị hạn hẹp.
Nghĩ đến nội dung và kết quả của cuộc họp vừa rồi, trong lòng của Hạ Minh Viễn càng thêm lạnh lùng: “Cậu Hải à, hiện tại đang là thời điểm mấu chốt mà công ty chuyển mình và phát triển ,Đọc full tại truyen..one nhé, sẽ xuất hiện sự không ổn định thì cũng là chuyện rất bình thường, chỉ cần vẫn dao động trong phạm vi nhất định vẫn có thể điều khiển được.”
Tôi sẽ cử người đem hợp đồng mua lại công ty vào buổi chiều nay” Nói xong, Mạc Du Hải liền đứng thẳng dậy, anh không muốn vì chuyện nhỏ như vậy lãng phí quá nhiều thời gian của mình. ……
“Chào giám đốc Vũ!”. “Chào buổi sáng giám đốc Vũ!”
Khi Hạ Nhược Vũ xuất hiện ở tập đoàn nhà họ Hạ, mọi người trong công ty ai nấy đều vội vã tranh thủ thăm hỏi đến cô, dù như nào đi nữa thì Hạ Nhược Vũ cũng là con gái ruột của Tổng giám đốc.
Ngoắc ngón tay, Hạ Nhược Vũ chỉ là cười nhẹ trước sự nhiệt tình và những người lâu ngày không gặp, cô vẫn nắm rõ nội quy nơi làm việc thậm chí thuộc lòng trong lòng bàn tay, cô chỉ là giám đốc chỉ là trên danh nghĩa mà thôi.
Khi bước tới phòng làm việc của mình, Hạ Nhược Vũ không thấy ba đang đợi ở đây như trong mong đợi của cô, trong lòng không khỏi bất ngờ. Theo kinh nghiệm từ trước tới nay mà nói, ba cô không xuất hiện ở đây mới đúng thật là kì la.
Bước đi trên đôi giày cao gót màu đen, Hạ Nhược Vũ đi thẳng đến văn phòng của Tổng giám đốc, trên mặt vẫn mang theo vẻ mặt lạnh lùng như trước, khi thấy một người phụ nữ ghé vào văn phòng của Tổng giám đốc, cô ta đang dừng lại nghe lén một chút, sắc mặt của cô không khỏi tái nhợt đi.