Mục lục
Dụ Dỗ Đại Luật Sư - New
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 971

Sau khi băng bó xong lúc anh xuống tầng đã không thấy bóng dáng của Khương Tuyết Nhu nữa, sau khi hỏi người làm mới biết được cô đã tới phòng làm việc rồi.

Anh tới phòng làm việc thì thấy cô đang chơi máy tính.

Nhưng mà nghe thấy tiếng bước chân của anh, cô lập tức cảnh giác mà trừng mắt với anh.

“Em không cần mở nữa, anh sai người rút hết dây mạng rồi” Hoắc Anh Tuấn bình tĩnh tiêu sái bước tới trước mặt cô: “Cũng không cần tìm người làm mượn điện thoại đâu, bọn họ vốn không phải là người Nguyệt Hàn, thứ hai là ngôn ngữ họ không thạo, điện thoại củ: cũng chỉ có thể gọi liên lạc với người của quốc gia họ thị “Đây rốt cuộc là nơi quỷ quái nào vậy chứ” Khương Tuyết Nhu nghe thấy tuyệt vọng một hồi: “Hoäc Anh Tuấn, có bản lĩnh thì anh nhốt tôi cả đời đi nhưng ánh mắt mọi người đều thấy anh bắt tôi đi, là bắt n họ cóc, bố của tôi hoàn toàn có thể báo cảnh sát bắt anh”

“Anh đã liên lạc với bố của em rồi, anh nói nếu như ông ta lo cho sự an nguy của em thì tốt nhất đừng có báo cảnh sát.”

Hoäc Anh Tuấn vô cùng thân mật mà vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, người không biết còn tưởng rằng hai người là một đôi yêu đang âu yếm nhau: “Dù sao anh cũng có bệnh tâm thần, chuyện điên cuồng gì cũng có thể làm ra được.”

Anh dùng giọng nói điềm đạm nhất đe dọa bố của cô, Khương Tuyết Nhu sợ run cả người hất tay anh ra.

Hoäc Anh Tuấn tiếp tục cười nói: “Đương nhiên nếu ông ta vẫn không thấy em cũng không phải có một cách, dù sao nôn nóng áp bức, bố em có thể cũng sẽ làm ra một vài chuyện, cho nên anh nói… một tháng sẽ để em quay về, để ông ta yên tâm, anh chỉ muốn trải qua quãng thời gian hai người với em để em lại lần nữa có cơ hội yêu anh.”

“Tôi mới không thèm yêu người bắt cóc tôi đâu, anh năm mơ.”

Khương Tuyết Nhu hổn hển gào về phía anh: “Chờ sau khi tôi rời khỏi đây sẽ cắt đứt quan hệ với anh”

“Em khẳng định có thể cắt đứt quan hệ sao?” Hoäc Anh Tuấn nhếch môi ý vị thâm trường.

Ngay từ đầu Khương Tuyết Nhu không sao nói rõ được nhưng đầu óc cô xoay chuyến rất nhanh, cơ thể chấn động mạnh.

Vì sao anh lại phải giữ cô lại một tháng, trong một tháng nếu như: hai người luôn phát sinh quan hệ thì có thể cô sẽ mang thai.

“Hoắc Anh Tuấn, anh đúng là đồ đê tiện, cho dù tôi có chết cũng sẽ không sinh con cho anh đâu” Cô cuồng loạn hét về phía anh.

“Tuyết Nhu, trước kia em mang thai con của anh cũng chứng minh rằng cơ thể anh còn khỏe với em, em nói trong một tháng nếu như mỗi đêm đều ở với em thì cơ hội mang thai của em vẫn rất lớn đấy”

Hoäc Anh Tuấn càng nói, máu trong lòng càng dần sôi trào lên.

Đứa con của anh và cô anh đã từng bỏ lỡ, lần này thì anh sẽ không bỏ lỡ nữa: “Hiểu Khuê rất đáng yêu đấy, em xem hai người chúng ta nhất định có thể sinh ra một đứa trẻ đáng yêu như Hiểu Khuê đấy”

“Tôi mặc kệ anh”

Khương Tuyết Nhu sắp bị anh làm phát điên rồi: ‘Anh đừng có nằm mơ, cho dù mang thai con của anh tôi cũng sẽ phá nó đi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK