Chương 1987
“Cái gì, còn chưa đến ngày dự sinh.” Chung Nghệ Vi cũng sửng sốt. “Mẹ sẽ cùng cha con qua đó ngay. Con đưa Minh Kiều đến bệnh viện trước đi, mẹ sẽ thông báo cho cha mẹ cô ấy.”
Trên ghế sau, nước mắt đau đớn của Lâm Minh Kiều trào ra, càng đau đớn, cô càng hận Tống Dung Đức, “Tống Dung Đức… Nếu tôi… tôi đau đến chết, nếu có là quỷ cũng sẽ không tha cho anh… ah. .. đau quá.”
Cô đau đớn cào vào chiếc ghế da, đến khi lưng ướt đẫm mồ hôi, cô không còn khí lực để chửi thề nữa.
Cuối cùng cũng đến bệnh viện, Quý Tử Uyên đã nhận được tin báo trước, người của khoa sản đưa Lâm Minh Kiều vào phòng sinh.
Một bên khác.
Khương Tuyết Nhu và Nguyên Nhan vừa tìm một quán ăn đêm ngồi xuống, chuẩn bị ăn mấy con tôm càng.
Tống Dung Đức đột nhiên gọi, giọng nói vừa run vừa đầy căng thẳng, “Khương Tuyết Nhu, cô đến bệnh viện đi, Minh Kiều sắp sinh rồi.
Khương Tuyết Nhu sửng sốt, “Sao lại sắp sinh? Vừa rồi ăn không có dấu hiệu gì mà?”
“Đừng hỏi, đi thôi, cô ấy muốn cô tới” Tống Dung Đức nói xong liền
nhanh chóng cúp máy.
Nguyên Nhan đứng dậy, “Tôi đi cùng với cô.”
Rõ ràng Lâm Minh Kiều còn một tháng mới tới ngày dự sinh, lại đột ngột sinh non, cô có chút nghi ngờ do mình cùng Lâm Minh Kiều đi mua sắm.
Nếu biết, hôm nay cô đã không rủ Lâm Minh Kiều đi chơi.
Cô vội vàng chạy tới bệnh viện, vừa vặn đụng phải vợ chồng Tống Vương Quý cùng Lâm Thanh Phương phu nhân tổng thống, Tống Thanh Duệ đi tới.
Lâm Minh Kiều đã được đẩy vào phòng sinh, qua một cánh cửa, cô nghe thấy tiếng kêu đau đớn từ bên trong.
Khương Tuyết Nhu và Nguyễn Nhan nghe xong đều đau lòng, lúc trước hai người rời đi, Lâm Minh Kiều vẫn không sao cả, nhưng không ngờ trong nháy mắt lại trở nên đau đớn như thế này.
Chung Nghệ Vi khó chịu nắm lấy tay con trai của mình, “Không phải là tháng sau mới đến hạn sao? Sao lại đột nhiên lại trở dạ.”
“Con … con không biết.” Tống Dung Đức thoáng ngẩn người, không dám nhìn mẹ.
Nếu để người khác biết mình cùng Lâm Minh Kiều tranh cãi, cô ấy tức giận đến mức sinh non, không biết có phải sẽ bị giết chết không.
Khương Tuyết Nhu vội vàng nói: “Cô à, có lẽ con không tốt, có lẽ buổi chiều con cùng Minh Kiều đi mua sắm khiến cô ấy mệt mỏi.”
“Trước khi sinh con phải đi bộ rất nhiều, mua sắm cũng phải đi bộ, không trách cô được.” Chung Nghệ Vi không có ý nói cái gì, đành phải nói, “Chỉ cần bình an sinh ra tới thì tốt rồi.”
Tống Dung Đức đứng đó im lặng.
Tống Thanh Duệ liếc anh một cái, đột nhiên nói: “Anh, chị Minh Kiều sinh non khi ở với anh, anh lại cùng chị ấy cãi nhau khiến cho cô ấy tức giận đến mức sinh non phải không.”