Chương 1407
Quý Tử Uyên uống cà phê, cũng nhớ tới chuyện này: “Cậu điều tra cũng lâu đấy.”
“Bởi vì xung quanh nghĩa trang không có máy giám sát, tôi cũng phải điều tra tất cả các xe chạy qua trong máy giám sát gần đó mới ra được.” trợ lý giải thích.
“Là ai?” Quý Tử Uyên nhàn nhạt hỏi.
“Nguyễn Nhan.” Trợ lý nói.
Quý Tử Uyên nhíu mày lại: “Ai.”
“Ngôi sao đang hot.” Trợ lý mở ảnh chụp của Nguyễn Nhan đưa cho anh ấy.
Quý Tử Uyên nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô gái, nụ cười mê hoặc người khác, nhưng đôi mắt trong suốt lạnh lùng giống như nước xoáy làm cho người ta không khỏi hoảng hốt.
Trong ấn tượng của anh ấy cũng có người có ánh mắt như vậy.
Trong suốt, lạnh nhạt.
Năm đó bọn họ chia tay, anh ấy thấy được vẻ thất thố của cô ấy, sau này rất hiếm khi nhìn thấy.
“Cậu Quý. . . .” Trợ lý gọi một tiếng.
“Ừ, cô ấy và nhà họ Nhạc có liên quan sao?” Quý Tử Uyên hỏi.
“Có.” Trợ lý nói: “Tôi điều tra trước kia Sầm Gia Hân không gả cho Nhạc Hoàng Bách, bà ta và Nhạc Tiếu Nhi ở Quảng Thành, khi đó Nhạc Tiếu Nhi còn nhỏ chỉ có một người bạn duy nhất là Nguyễn Nhan, sau đó Nhạc Tiếu Nhi được Nhạc Hoàng Bách đón về nhà họ Nhạc, lúc đầu hai người có viết thư cho nhau, sau đó cha mẹ Nguyễn Nhan ly hôn, Nguyễn Nhan được mẹ đưa đi nên cô ta và Nhạc Tiếu Nhi mất liên lạc.”
Quý Tử Uyên im lặng đốt điếu thuốc.
Trong lòng anh ấy cảm thấy kỳ lạ, bởi vì tình bạn lúc nhỏ nên Nguyễn Nhan lại đi đào tro cốt của Sầm Gia Hân và Nhạc Hoàng Bách sao?
“Lúc Nhạc Tiếu Nhi ngồi tù, Nguyễn Nhan có đến thăm không?”
“Không có.” Trợ lý lắc đầu.
Quý Tử Uyên xoa trán.
“Đúng rồi.” Trợ lý nói: “Gần đây Nguyễn Nhan và Thang Nhược Lan đang cạnh tranh nhân vật nữ chính « Kinh Hoa », chẳng qua theo như tôi biết được biết, độc giả tác phẩm gốc và đạo diễn Khâu đều cho rằng Nguyễn Nhan phù hợp hơn, nhưng. . . Anh nói công ty bên kia tìm đạo diễn Khâu chọn Thang Nhược Lan.”
Quý Tử Uyên nhíu mày kinh ngạc cong môi: “Đạo diễn Khâu có thể nhìn trúng cô ấy, chứng tỏ diễn xuất của cô ấy rất ổn.”
“Đúng là tốt.” Trợ lý mang theo kích động nói: “Anh không biết đâu, trong bộ phim trước cô ấy diễn vai sát thủ hay thế nào, diễn xuất bùng nổ. . . .”
Trợ lý nói một lúc thì ý thức được tình hình, có chút lúng túng nói: “Trước kia cô ấy diễn xuất rất dở, nhưng hai năm trước diễn xuất đột nhiên tốt lên.”
“Hai năm trước?”
Quý Tử Uyên sâu xa nhếch mày.
Anh ấy nhớ hai năm trước Nhạc Tiếu Nhi nhảy xuống biển.
“Cậu điều tra hành trình của Nguyễn Nhan cho tôi, tôi muốn biết người này.” Một lúc sau Quý Tử Uyên nhàn nhạt nói.
“Tôi đưa cô ấy đến đây là được.” Trợ lý nói.
“Không cần.” Quý Tử Uyên nhìn ảnh chụp trong điện thoại.
“Vậy tôi nghĩ Nguyễn Nhan sẽ đi tìm Đỗ Tổng.” Trợ lý nói: “Có lẽ anh không biết Nguyễn Nhan cũng là nghệ sĩ của công ty truyền hình Phàm Ngu.”
Quý Tử Uyên có chút kinh ngạc: “Vì sao tôi chưa từng nhìn thấy cô ấy trong buổi họp hằng năm.”
“Cô ấy không có tham dự qua.” Trợ lý nói: “Năm ngoái là sinh bệnh, năm trước là đang quay phim.”
“Có vẻ thú vị.” Quý Tử Uyên cong môi.
Anh ấy có linh cảm Nguyễn Nhan biết gì đó.
. . .