Mục lục
Dụ Dỗ Đại Luật Sư - New
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1283

“Mẹ đã gọi cảnh sát chưa” Hiểu Lãnh lo lắng nói, “Lương Duy Phong giết người rồi để cảnh sát bắt “.

“Yên tâm, chủ ấy hiện tại đã trong cục cảnh sát.” Khương Tuyết Nhu không muốn để các con biết quá

nhiều chuyện, cô an ủi hết mức có thể.

“Mẹ thực sự xin lỗi, con không nên… Con không nên để mẹ kết hôn với Lương Duy Phong.” Hiểu lãnh không khỏi thắc mắc “Chú ấy là một kẻ xấu xa”.

“Hiểu Lãnh, không thể trách con, mẹ cũng bị lừa rồi, trên mặt cũng sẽ không viết chữ người xấu, mẹ và con vấp ngã coi như có bài học.

Sau này có thể bảo vệ tốt hơn những người xung quanh mình.”

Khương Tuyết Nhu dạy bảo, “lần này ở nhà  bà nội cho tốt, đừng đi đâu, biết không.”

“Ừm”

Cuối cùng cũng dỗ được hai đứa nhỏ, Khương Tuyết Nhu cúp điện thoại, nhưng lại thấy Hoắc Anh Tuấn nhìn cô cười, ánh mắt ôn nhu đến mức có thể nhấn chìm người ta.

“Anh nhìn cái gì.” Khương Tuyết Nhu bị anh làm cho khó chịu, nhất là sau khi nhìn thấy gương mặt xấu xí lúc trước của cô trong phòng tắm, cả người trở nên mất tự nhiên, “Hoắc Anh Tuấn, anh thật xấu xa. Anh đừng nhìn em nữa được không.”

Hoắc Anh Tuấn trêu ghẹo, “Anh thấy cái miệng nhỏ nhắn của em giống như xúc xích, khuôn mặt nhỏ nhắn giống như một chiếc bánh hamburger mới nướng vậy. Ở đâu cũng có thể khiến anh thèm ăn…”

“Hoắc Anh Tuấn, anh có dừng lại không.”

Khương Tuyết Nhu bị lửa giận gần như nổ phổi, không biết sức ở đâu, túm lấy một bó hoa bên hông ném lên đầu anh .

Hoắc Anh Tuấn bị ném vội ôm đầu trốn về sau.

Quý Tử Uyên đi tới vừa vặn thấy cảnh này, nhíu mày trêu chọc, “Xem ra khôi phục  khá nhanh.”

Khương Tuyết Nhu chán nản hít sâu vài hơi, đơn giản lấy chăn bông che mặt.

“Anh làm sao vậy?” Quý Tử Uyên thấy cô như vậy, ánh mắt tò mò nhìn về phía Hoắc Anh Tuấn

Quỷ tha ma bắt, Hoắc Anh Tuấn vẫn cười, trong lòng gợn sóng, ngọt như ăn mật.

“Não anh có vấn đề à?” Quý Tử Uyên chế nhạo không nói nên lời.

“Người chỉ cần túi da như anh cũng không hiểu.” Hoắc Anh Tuấn chán ghét liếc anh một cái.

Quý Tử Uyên”….”

Anh không hiểu sao? Số lần anh nói về phụ nữ không đếm được bằng mười đầu ngón tay, vậy anh không hiểu sao?

Quên đi, Quý Tử Uyên không thèm đếm xỉa đến anh ta, đưa thuốc trong tay anh nói: “Cho cô ấy uống, ngày ba lần, tôi đi đây.”

Anh biết trước đây anh đối với Khương Tuyết Nhu có thái độ không tốt, Khương Tuyết Nhu và Thang Nhược Lan cũng có bất hòa.

Lúc quay người rời đi, phía sau nghe thấy Hoắc Anh Tuấn đột nhiên hỏi: “ Khương Tuyết Nhu, anh nghe Lục Thiên Bảo nói Nhạc Tiếu Nhi cũng bị Lương Duy Phong hãm hại, chuyện gì xảy ra vậy.

Ba chữ “Nhạc Tiếu Nhi” khiến anh không tự chủ được chân dừng lại.

Khương Tuyết Nhu lúc đầu cũng lười giải thích với bọn họ, nhưng nhìn thấy Quý Tử Uyên dừng lại ở đó, trong lòng khẽ động, bất giác nói: “Tôi nói anh sẽ tin sao, ba năm trước anh không tin lời tôi nói?

“Khương Tuyết Nhu, trước kia là anh hồ đồ, từ nay về sau, anh tin tất cả những gì em nói, cho dù em nói Tử Uyên là gay.” Hoắc Anh Tuấn có khát vọng sinh tồn vô cùng mãnh liệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK