Chương 1297
Điền Tự Nhiên bị đánh, vẻ mặt đầy oan ức, không sai, đôi khi cô ta chủ động, nhưng một cây làm chẳng nên non.
Mà cô ta không chủ động, anh ta sẽ đi tìm Nhạc Hạ Thu.
Cô ta cũng chỉ muốn giữ chặt vị trí của mình.
Lương Tổng, em xin lỗi.” Điền Tự Nhiên không dám cãi lại, chỉ có thể nhỏ giọng nói xin lỗi.
Lương Duy Phong hít một hơi thật sâu, lúc này Sở Minh Khôi bỗng nhiên gọi điện thoại cho anh ta.
Duy Phong, gần đây chuyện của cậu và Khương Tuyết Nhu thật là náo loạn.”
Lương Duy Phong lo lắng: Sở Tổng. . . .”
Tôi muốn biết trong tay Khương Tuyết Nhu có thứ gì gây bất lợi cho cậu hay không.” Sở Minh Khôi lạnh lùng nói: Tôi không hi vọng nhà họ Sở bị lôi xuống nước.”
Không có, cô ta chỉ có được chứng cứ tôi ngoại tình thôi.” Lương Duy Phong thấp giọng nói: Sở Tổng, ông có thể giúp tôi không, tôi không muốn chuyện này truyền ra ngoài.”
Chuyện tôi giúp cậu còn ít sao?” Sở Minh Khôi cười lạnh một tiếng: Cậu cho rằng tôi không biết lần trước cậu muốn đám sát thủ ra tay với con trai con gái của Khương Tuyết Nhu sao.”
. . .”
Lương Duy Phong kìm nén nắm chặt tay lại.
Duy Phong, cậu không buông tha cho đứa bé ba tuổi, đúng là không ai ác độc bằng cậu.” Sở Minh Khôi sâu xa nói: Cậu nói tôi giúp cậu, cậu muốn tôi giúp thế nào, bắt cóc Diệp Gia Thanh hay là bắt cóc hai đứa bé kia uy hiếp Khương Tuyết Nhu, cậu nghĩ nhà người ta không chuẩn bị à, cậu nghĩ tôi làm chủ cả nước Nguyệt Hàn sao, hay là coi tôi một tay che trời, muốn làm gì thì làm?”
Trái tim Lương Duy Phong đập nhanh: Tôi không có ý này.”
Sở Minh Khôi thở dài: Lần trước cậu xúi giục Văn Khiêm đi hại Hoắc Anh Tuấn, kết quả suýt nữa hại chết Mạnh Tử Hàm, cậu có biết tôi phải dùng bao nhiêu tiền mới giải quyết được không.”
Sở Tổng, tôi xin lỗi, lúc đó tôi không biết sẽ biến thành như vậy, mà tôi thấy cậu Sở rất muốn Hoắc Anh Tuấn chết đi . . .”
Tôi nói cho cậu biết người ta không phải là đồ ngu, lần trước hai đứa bé xảy ra chuyện, cảnh sát đã nghi ngờ, nếu xảy ra chuyện giống như thế thì cảnh sát chắc chắn sẽ dựa theo manh mối để điều tra, cậu tự nghĩ cách đi, đừng gây phiền phức cho tôi.”
Sở Minh Khôi kết thúc cuộc nói chuyện.
Lương Duy Phong tức giận đến mức muốn bóp nát điện thoại.
Anh ta đương nhiên hiểu được Sở Minh Khôi không muốn giúp mình.
May là anh ta làm nhiều chuyện cho nhà họ Sở Gia như thế.
Hiện tại nhà họ Sở leo lên địa vị cao nên không còn coi trọng anh ta nữa.
May là anh ta đã có kế hoạch khác, chẳng qua một chuyện khác cũng phải đồng thời tiến hành.
Anh ta nhanh chóng gọi cho Nhạc Hạ Thu.
Nửa tiếng sau, hai người gặp mặt trong biệt thự riêng của Lương Duy Phong.
Lương Tổng, hoan nghênh anh trở về.” Nhạc Hạ Thu cười tủm tỉm nhìn anh ta: Sao vậy, tâm trạng không tốt?”