Chương 1254
“Cũng đúng.” Ánh mắt Lương Duy Phong lóe lên: “Đúng rồi, rốt cuộc tai nạn xe hôm nay là sao?”
“Người lái xe nói đạp nhầm phanh thành chân ga.” Khương Tuyết Nhu nhắc đến chuyện này thì lộ ra vẻ tức giận: “Chẳng qua Hoắc Anh Tuấn nói chuyện này không đơn giản, anh ấy điều tra được con trai của người kia bỗng đến nước Mỹ, còn mua được nhà và xe, em nghi ngờ có người sai khiến ông ta.”
Ngón tay Lương Duy Phong gõ lên tay lái, không ngờ Hoắc Anh Tuấn lại điều tra nhanh như thế: “Trước kia Hoắc Anh Tuấn đắc tội quá nhiều người, em không nên để bọn nhỏ và anh ta nhận nhau, anh thấy em nên để bọn trẻ ở bên cạnh chúng ta, ở chỗ Hoắc Anh Tuấn không an toàn.”
“Em cũng nghĩ như thế, nhưng anh ấy sẽ không đồng ý, anh cũng biết anh ấy là luật sư, nếu kiện cáo thì chúng ta chưa chắc thắng được.” Khương Tuyết Nhu ra vẻ đau đầu nói.
“Không sao, chỉ cần em bằng lòng thì anh sẽ giúp em.” Lương Duy Phong vỗ lên tay cô.
“Ừm, em sẽ suy nghĩ lại.”
Khương Tuyết Nhu giả vờ gật đầu.
Hoắc Anh Tuấn buồn bực quay về nhà họ Hoắc.
Hiểu Khê và Hiểu Lãnh lập tức chạy ra ngoài, bọn nhỏ nhìn thấy một mình anh thì lập tức mất mát: “Mẹ đâu, mẹ không đến sao?”
“Mẹ con. . . Đã được Lương Duy Phong đón đi.” Hoắc Anh Tuấn cố nén chua xót ôm lấy con: “Ba ở với bọn con được không.”
“Không muốn, con muốn mẹ, mẹ không ở đây với con, con tức giận.” Hiểu Khê giậm chân, khóc lóc chạy lên lầu.
Hiểu Lãnh nhíu chặt lông mày lại, mặc dù cậu không nói gì nhưng vẫn khổ sở.
Đứa bé bị dọa sợ, muốn có mẹ làm bạn đều rất bình thường.
Hoắc Nhã Lam và bà cụ Hoắc thở dài, hai người chỉ có thể cố gắng dỗ dành hai tổ tông nhỏ này vui vẻ thôi.
Hai tổ tông nhỏ có người dỗ dành, nhưng Hoắc Anh Tuấn không có ai dỗ.
Anh buồn bực gửi tin nhắn cho Khương Tuyết Nhu: ( Em không đến nên Hiểu Khê khóc, Hiểu Lãnh cũng không vui. )
( Anh cũng không vui)
( cha con anh đều rất nhớ em )
( cha con anh đều rất cần em)
( Có phải em không để ý đến anh đúng không, em không để ý đến anh thì anh vẫn gửi tin nhắn đến khi em để ý đến anh mới thôi )
( Em để ý đến anh đi, em có để ý đến anh không, để ý đến anh đi)
. . . .
Sau khi Khương Tuyết Nhu đối phó với Lương Duy Phong xong thì quay về phòng, Hoắc Anh Tuấn đã gửi hơn ba mươi tin nhắn, cô cạn lời nhắn lại: ( Được rồi, anh đừng gửi nữa, trẻ trâu vậy, ngày mai tôi sẽ qua đó với con )
Hoắc Anh Tuấn nhắn lại: ( Vì sao hôm nay em không ly hôn với Lương Duy Phong, em nghe những lời anh nói như nước đổ lá khoai sao )
( Tuyết Nhu, tôi không tin em không quan tâm con, có phải em ở bên cạnh Lương Duy Phong với mục đích khác, hay là muốn lấy được chứng cứ anh ta hại đứa bé đúng không )