Mục lục
Dụ Dỗ Đại Luật Sư - New
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 467: Ly dị đi

“Tuyết Nhu, không nên nói nữa, chúng ta trở về” Kiều Minh nói. Cô càng bình tĩnh, Hoắc Anh Tuấn lại càng hốt hoảng.

Nhưng mà Khương Tuyết Nhu không nhúc nhích, thậm chí miệng còn nở ra một nụ cười đùa cợt: “Bởi vì bạn gái trước của anh, tôi không thể cùng Nhạc Tiếu Nhi làm bạn, anh như vậy không bỏ được cô ta, dứt khoát cưới Ninh Nhạc Tuyền đi, tôi có thể cùng anh ly dị”

“Em nói đủ chưa, người bây giờ anh yêu chính là em” Hoắc Anh Tuấn nhức đầu, thật không biết phải nói bao nhiêu lần cô mới có thể tin.

“Đúng, anh yêu tôi, nhưng khẳng định một điều là tôi không thể so được với Nhạc Hạ Thu”

Khương Tuyết Nhu khổ sở thở dài: “Hôm nay có Ninh Nhạc Tuyền giống Nhạc Hạ Thu, ngày mai nói không chừng còn có người càng giống với Nhạc Hạ Thu hơn, tôi là một người tùy thời có thể bị đổi đi, cảm tình như vậy tôi không muốn tiếp tục, xin lỗi, anh có bệnh, có lẽ tôi không nên nói những thứ này, nhưng bệnh của anh tôi không thể giúp anh chữa trị, anh tự bảo trọng mình”

“Không phải vậy, Tuyết Nhu em là độc nhất vô nhị, không có ai có thể thay thế, không được đi.”

Hoắc Anh Tuấn dùng sức ôm lấy cô, giống như một đứa trẻ sắp mất đi món đồ mình yêu mến vậy, hốt hoảng.

Anh đã nếm hết cô độc cùng tình thân lạnh nhạt, chỉ có cô một mực ở bên cạnh chăm sóc mình, nếu như cô rời đi, anh nên dựa vào cái gì để chống đỡ nữa.

“Chớ nói nữa, tôi đối với anh mà nói không có nặng tình như vậy đâu, dẫu sao người anh em của anh có thể đối với tôi rống to gọi nhỏ, anh tự mình cũng tùy thời có thể tùy chỗ đem tôi giam lại, thậm chí kết bạn đều phải được sự đồng ý của anh… Thôi đi”

Khương Tuyết Nhu dùng sức thoát khỏi tay anh, nhưng mà Hoắc Anh Tuấn cố chấp không chịu buông.

“Không được đi, anh không thể không có em, anh sẽ để cho Ninh Nhạc Tuyền rời đi, được không, chúng ta trở lại giống như trước vậy” Hoắc Anh Tuấn sợ hãi, anh chưa từng nghĩ sẽ cùng Khương Tuyết Nhu đi đến nước này.

Chẳng qua là một cãi vả chút xíu nho nhỏ, tại sao phải tách nhau ra.

“Cậu cả Hoắc, buông tay đi”. Nhạc Tiêu Nhi đi lên dùng sức kéo Khương Tuyết Nhu ra ngoài.

“Nhạc Tiêu Nhi, là cô có đúng hay không” Hoắc Anh Tuấn căm ghét dữ tợn trợn mắt nhìn cô: “Cô hận tôi đối phó với Nhạc thị, liền muốn dùng loại thủ đoạn này tới báo thù tôi”

“Cậu cả Hoắc, anh suy nghĩ nhiều rồi, bây giờ Tuyết Nhu là bạn tôi, đứng ở lập trường bạn bè, tôi thấy là các người đối với cô ấy. không công bằng” Nhạc Tiếu Nhi nói xong cũng kéo Khương Tuyết Nhu đi.

Lâm Minh Kiều lập tức đi theo.

Sau khi ba người lên xe mui trần rời đi.

Hoắc Anh Tuấn nhìn bóng xe đi xa, tim nơi nào đó tựa như bị móc sạch vậy, anh thất hồn lạc phách nghĩ đuổi theo đi, đầu đột nhiên một trận đau nhức ập tới, hôn mê bất tỉnh.

Trong tiệm ăn khuya.

Lâm Minh Kiều lại gọi rượu, ba người gọi chút thức ăn đêm.

Rõ ràng đã nói rõ, có thể đối mặt dây dưa với Hoắc Anh Tuấn, Khương Tuyết Nhu lại rất khó chịu một ly một ly rượu uống xuống bụng: Tiêu Nhi, có thể hỏi cô một chuyện không, Hoắc Anh Tuấn ba người bọn họ tại sao phải ghét cô như vậy, thật ra thì mặc dù tôi nói chuyện với cô không lâu, nhưng cô cũng là người không tệ” .

“Đúng vậy, không kiểu cách không làm bộ, rất hiếm thấy” Lâm Minh Kiều gật đầu phụ họa.

Nhạc Tiếu Nhi cũng có mấy phần mờ mịt cùng khổ sở: “Có thể cũng có có liên quan đến Nhạc Hạ Thu, khi đó mẹ tôi mang tôi trở về nhà họ Nhạc, tất cả mọi người đều nói mẹ tôi là người thứ ba, tôi bị liên lụy nên nhiều người khác cũng rất ghét tôi, thời điểm trung học cấp ba tôi với Quý Tử Uyên có lui tới, nhưng mà không bao lâu anh ấy cũng rất không ưa tôi và đã chia tay tôi, bọn họ ba người cho là tôi khi dễ Nhạc Hạ Thu, thậm chí đoạt đi quyền thừa kế công ty cùng tình thương của bố thuộc về bọn họ, tôi có thể đi tới hôm nay cho tới bây giờ đều là dựa vào cố gắng cùng thực lực của mình”.

Lâm Minh Kiều chắt lưỡi: “Chết tiệt, theo tôi thấy cái người Nhạc Hạ Thu này cũng là một Bạch Liên Hoa, Hoắc Anh Tuấn lại thích loại đàn bà này”

Khương Tuyết Nhu nghe cũng cảm thấy thật bất ngờ.

Cô cho là người phụ nữ để cho Hoắc Anh Tuấn quyến luyến không quên hẳn rất đơn thuần rất tốt đẹp.

Không biết sao phải, cô lại nghĩ tới Lục Thanh Minh và Khương Kiều Nhân.

Được rồi, có thể làm cho một người đàn ông yêu sâu đậm một người phụ nữ cho tới bây giờ phải là không đơn giản.

Nhạc Tiêu Nhi trầm mặc một chút nói: “Nếu như Nhạc Hạ Thu còn sống, Tuyết Nhu cô tuyệt đối không phải đối thủ của cô ta”

Khương Tuyết Nhu yên lặng nhấp một hớp rượu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK