Chương 904: Em đồng ý
* Cái chủ ý này ngược lại không tệ, vậy tớ sẽ chờ để làm phù dâu của cậu, tớ chờ đợi ngày này thật lâu rồi.
Khương Tuyết Nhu ngẩn ra.
Đúng vậy, thật ra cô đã cưới, nhưng mà cho tới bây giờ chưa từng có hôn lễ.
Suy nghĩ một chút mình còn rất thảm.
* Được, cậu liền làm một phù làm dâu mà lo chuẩn bị đi”
Xe ngừng ở trước mặt Lương Duy Phong, Khương Tuyết Nhu xuống xe.
* Nghe nói em thắng” Lương Duy Phong mỉm cười đi tới, tự nhiên cầm tay cô.
* Đúng vậy, nhờ có chứng cứ anh cho em.” Khương Tuyết Nhu ngửa đầu nhìn anh ta: : ” Buổi tối em xuống bếp làm bữa tiệc chúc mừng với anh?”
* Chúc mừng là tất nhiên” Lương Duy Phong nâng tay cô lên, từ trong túi móc ra một chiếc nhẫn kim cương mà đeo lên tay cô: “
Nhưng mà ngón tay xinh đẹp như vậy là dùng để đeo một chiếc nhẫn kim cương, loại chuyện xuống bếp này vân là nên để cho anh làm”
Khương Tuyết Nhu nhìn chiếc nhẫn kim cương lớn trên ngón giữa ngớ ngẩn: ” Anh đây là… ?”
* Đồng ý không?” Lương Duy Phong nhìn cô chăm chú: ” Lần này anh không nghĩ đính hôn, trực tiếp kết hôn, có thế không?”
Khương Tuyết Nhu có chút mơ hồ, mặc dù mới vừa rồi ở trong xe cùng Lâm Minh Kiều đề cập tới chuyện kết hôn, nhưng không nghĩ tới anh ta lại liền cầu hôn nhanh như vậy.
* Xin lỗi, thật giống như hù được em: Lương Duy Phong bất đắc dĩ cười một tiếng: ” Thật sự là sợ em lần nữa chạy đi.”
” Sẽ không.” Khương Tuyết Nhu thả tay xuống, cười nói: ” Được, em * Thật?” Lương Duy Phong mừng rỡ không thôi, một gương mặt nho nhã anh tuấn tràn đầy nụ cười sung sướng.
” Dĩ nhiên.” Khương Tuyết Nhu dừng một chút, muốn nói lại thôi nói: ” Nhưng mà em hy vọng tạm thời không nên công khai ra ngoài, anh cũng biết, dẫu sao thế lực của Hoäc Anh Tuấn vẫn rất khống lồ, hơn nữa ích kỷ cực độ, em lo lắng nếu như anh ta biết chúng ta ở chung một chỗ, nói không chừng sẽ hết sức ngăn trở, hay là chờ sau khi kết hôn rồi hãy nói.”
” Anh cũng nghĩ như vậy, tốt nhất chờ có đứa con nữa thì công khai sẽ tốt hơn” Lương Duy Phong ranh mãnh nói.
Khương Tuyết Nhu ngẩn ra, bỗng nhiên nghĩ tới Hiểu Lãnh và Hiểu Khê.
* Em đừng hiểu lầm” Lương Duy Phong cũng đoán được cô đang suy nghĩ gì: ” Anh cũng sẽ xem Hiểu Lãnh và Hiểu Khê và con ruột đối đãi giống nhau, chẳng qua là anh thật thích trẻ nít, dĩ nhiên, nếu như em không muốn cũng được đi… “
* Không có, nếu như chúng ta tương lai kết hôn rồi, em khẳng định vẫn là sẽ sinh ra cho anh một đứa trẻ, nếu không, đối với anh mà nói không công bằng” Khương Tuyết Nhu cười một tiếng, cô cũng không có ích kỷ như vậy.
” Tuyết Nhu, cám ơn em, anh vẫn là câu nói kia, tùy em, chỉ cần là do em sinh thì anh đều thích.”’ Lương Duy Phong cười cầm tay cô: ” Đi thôi, buổi tối sẽ xuống bếp ở bên kia, anh lo lắng Hoäc Anh Tuấn sẽ tới.”
” Ừ, em cũng định trước tiên dọn qua bên kia ở chung với bố em, sau này còn có thể mỗi ngày bầu bạn với Hiểu Lãnh.”
Cô trước đó ở nơi này thuần túy là để cho tiện quyến rũ Hoắc Anh Tuấn, bây giờ đã không có ý nghĩ này nữa, cũng không có cần thiết tiếp tục ở nơi này nữa.
Hơn nữa, khoảng thời gian này không để mắt đến Hiếu Lãnh, cũng để cho cô thật áy náy.
* Cũng tốt, ngày mai anh giúp em dọn.”
Lương Duy Phong dắt tay cô lên trên xe.