Chương 1094 Các em ở phòng nào?
Lâm Minh Kiều suy nghĩ một hồi bỗng dưng hoài niệm nói: “Đầu năm nay, có quá nhiều người đàn ông cặn bã, còn không bằng sinh ra một đứa bé, nếu như cả đời này chỉ yêu nhau mà không kết hôn cũng tốt”
“Đời của cậu còn rất nhiều cơ hội để chọn lựa, nhất là sau khi trở thành công chúa của nước Nguyệt Hàn rồi, chất lượng đàn ông theo đuổi cậu lại càng tốt hơn”
Lâm Minh Kiều nở nụ cười: “Nói không chừng chắc năm sau, trong một buổi tiệc, tớ mặc một chiếc váy dài cực kì tôn quý và sang trọng, sau đó nhìn hai người Tống Dung Đức và Giang Quý Dương đang cúi đầu thấp kém ở bên cạnh, đến lúc đó tớ sẽ vung tay lên nói: Người đâu, đem hai tên rác rưởi này đi ra ngoài cho tôi, trường hợp này, bọn họ không xứng đáng để làm dơ đôi mắt tôn quý của tôi.”
Khương Tuyết Nhu thấy cuối cùng mặt mày cô ấy cũng hớn hở, cũng nhẹ nhàng thở ra.
Cơm nước xong, cô gọi điện cho Lương Duy Phong một cái nói: “Thật sự xin lỗi, đêm này lại không thể chuyển đi được, không ngờ rằng Minh Kiều lại xảy ra loại chuyện như thế này.”
“Không có việc gì, cô ấy là bạn của em, giúp đỡ là điều nên làm”.
Lương Duy Phong lại dịu dàng nói: “Các em ở phòng nào? Anh ghé qua thăm một chút.”
“Quên đi, không cần đâu, hôm nay người nhà họ Tống tới nhiều lắm, khiến cho cả người của Minh Kiều choáng váng rồi, để cho cậu ấy nghỉ ngơi tốt một chút”
“Được, được, ngày mai anh sẽ lại đến” Lương Duy Phong dừng lại một chút, bỗng nhiên nói: “Tống Nguyên thật sự muốn nhận cô ấy là con gái nuôi sao?”
“Đương nhiên, chú Tống Nguyên cũng đã tự mình phát ngôn tuyên bố rồi, chờ cho thân thể của Minh Kiều tốt lên một chút, nhà họ Tống sẽ tổ chức một buổi tiệc thừa nhận quan hệ với cậu ấy”.
Lương Duy Phong thích thú nói: “Coi như là Minh Kiều có thể gặp được điều may mắn trong sự xui xẻo đi, thân phận con gái nuôi của tổng thống này cũng không thể xem thường được”
“Cũng không tệ, vốn dĩ Minh Kiều cũng không phải là loại người để ý những thứ này Khương Tuyết Nhu nghe xong thì nhíu mày. .
Cô cũng không cho rằng Lâm Minh Kiều là bởi vì trong cái họa có cái may.
Người khác thì không tính nhưng Lương Duy Phong cũng coi như là người hiểu biết các cô, lại nói ra những lời này… thì lại khác.
“Là do anh nói sai, các em nghỉ ngơi đi”. Sau khi đi trở về phòng bệnh không được bao lâu thì bên ngoài vang lên tiếng đập cửa.
Cô nhìn lại thấy Hoắc Anh Tuấn đang bước tới dưới ngọn đèn trắng như tuyết, áo sơ mi trắng phối hợp với quần tây đen, vừa khôi ngô lại vừa kiêu ngạo.
“Sao anh lại tới đây?” Khương Tuyết Nhu nhíu mày theo bản năng lại đứng lên. Lâm Minh Kiều cũng liếc mắt nhìn anh một cái: “Hoắc Anh Tuấn, chúng tôi. không quen anh”.
“Quý Tử Uyên nói rằng bạn của em nhập viện, em ở lại bên cạnh để chăm sóc, cho nên anh ghé qua nhìn xem”
Hoắc Anh Tuấn mở cửa rồi để gì đó lên bàn: “Đây tổ yến của khách sạn năm sao cao cấp vừa mới chưng cách thủy, còn có.”
“Tổ yến thì cũng không có gì mới lạ” Lâm Minh Kiều gào lên: “Anh có thấy không, bên này của tôi đều toàn là tổ yến.”
“Còn có… tôm càng xanh, mua cho em” Bỗng nhiên Hoắc Anh Tuấn nhìn sang Khương Tuyết Nhu, ánh mắt thâm thúy giống như có thể dìm chết người khác.