Mục lục
Dụ Dỗ Đại Luật Sư - New
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 212: Khương Kiều Nhân ra tay

“Muốn lấy lại Hồng Nhân thật ra rất dễ.” Tần Tử Phong đột nhiên nói.

Ánh mắt mấy người nhà Khương Thái Vũ tức khắc sáng ngời, nhìn anh ta chằm chằm.

“Tử Phong, anh mau nói đi, chúng ta là người một nhà.” Khương Kiều Nhân vội vàng nói: “Chỉ cần Khương Tuyết Nhu xuống đài, em lập tức kết hôn cùng anh” Tần Tử Phong nheo mắt: “Hoắc Vân Dương của nhà họ Hoắc muốn tới khảo sát Thanh Đồng. Chỉ cần có thể lấy lòng anh ta, những giám đốc điều hành của Hồng Nhân tự nhiên sẽ lại quay về với chúng ta

Nghe thấy điều này, ánh mắt Khương Kiều Nhân cùng bố mẹ cô ta nhất thời sáng lên.

Khương Thái Vũ kích động run run: “Nhà họ Hoắc chính là gia đình số một Thanh Hoa. Hoắc Vân Dương tuy rằng không phải chi chính, nhưng chỉ cần có quan hệ với nhà họ Hoắc, địa vị chắc chắn cũng không hề tầm thường. Một kẻ hèn mọn như Khương Tuyết Nhu sao xứng để vào mắt”

“Không sai.” Tần Tử Phong gật đầu: “Trợ lý của Hoắc Vân Dương cũng có chút quen biết với nhà họ Tần của chúng cháu. Đến lúc đó, cháu sẽ nhận toàn bộ quá trình tiếp đón, sau đó sẽ giới thiệu mọi người. Có điều, mọi người cần phải chuẩn bị quà tặng để lấy lòng Hoắc Vân Dương. Anh ta thích nhất là đá quý.

“Tử Phong, cảm ơn anh. Em thật tiếc vì không thể gặp được anh sớm hơn, anh mới là người xứng đáng để em dựa dẫm.” Khương Kiều Nhân cảm động nhìn anh ta.

Tần Tử Phong cố nén vẻ chán ghét trong lòng, vờ dịu dàng nói: “Đây là điều anh nên làm.

Tại tập đoàn Hồng Nhân.

Sáu rưỡi tối.

Khương Tuyết Nhu mới vừa tắt đèn đi ra khỏi phòng liền thấy cháu trai của chủ tịch Diêu nhiệt tình chào hỏi.

“Tuyết Nhu, đã tan làm rồi, tôi muốn mời cô ăn cơm tối. Tôi biết một nhà hàng chuyên phục vụ đồ tây, hương vị không tồi

Khương Tuyết Nhu tức khắc ngẩng đầu, từ khi quyền lực trong công ty dần trở về tay cô, các vị quản lý cấp cao và cổ đông lớn đều ân cần giới thiệu đối tượng hẹn hò cho cô. Con trai, cháu trai của bọn họ đều muốn giới thiệu với cô.

“Không cần, tôi sẽ về nhà ăn cơm “Vậy để tôi đưa cô về.” Anh ta chu đáo nói: “Túi xách của cô nặng không, để tôi cầm giúp cô.”

Chỉ là trước khi anh ta kịp chạm vào, đã bị Kiều Vỹ giữ tay lại. Ánh mắt lạnh băng của cô liếc anh ta một cái, khiến cậu chủ nhà họ Diêu giật mình thon thót. Anh ta quả thực có bên cạnh Khương Tuyết Nhu có một nữ vệ sĩ rất hung hãn và tàn nhẫn, đặc biệt có tài tát vào mặt người khác.

“Nếu còn có lần sau, tôi không ngại bẻ gãy tay anh đâu.” Kiều Vỹ cảnh cáo một cách lạnh lùng.

Cậu chủ nhà họ Diêu ngượng ngùng rút về tay: “Cô có biết tôi là ai không? Thôi bỏ đi, tôi không so đo cùng cô.

Vừa lúc thang máy cũng tới, anh ta vội vàng theo sau: “Tuyết Nhu, cô có từng nghe nói đến sợi dây chuyền của nữ hoàng không? Tôi nghe nói những năm 50-60 của thế kỷ trước, tại Pháp, đức vua đã trao chiếc dây chuyền này cho vị nữ hoàng mà ông ta yêu quý nhất. Mang chiếc dây chuyền này lên người có thể có được hạnh phúc trong tình yêu. Một thời gian nữa, nó sẽ có mặt trong một buổi đấu giá ở Thanh Đồng. Tôi sẽ mua lại nó rồi tặng cho cô, thế nào”

“Cảm ơn anh, không cần đầu. Tôi không thích.”

Cậu chủ nhà họ Diêu này thực sự giống như một viên kẹo kéo, có quẳng thế nào cũng không ra.

Khương Tuyết Nhu vừa ra khỏi tòa nhà, liền nhìn thấy một bóng hình quen thuộc đứng trên quảng trường. Cô thực sự vừa mừng vừa sợ.

Đèn neon vào buổi tối đều đã được thắp sáng. Hoắc Anh Tuấn đứng bên cạnh đài phun nước, mặc một bộ đồ tây màu đen được may thủ công phối với một chiếc áo khoác dài màu be. Nhìn giống như anh vừa tham gia tuần lễ thời trang Paris, khí chất thực sự ưu nhã, gương mặt cũng vô cùng tuấn tú.

Có điều, đôi mắt sâu thẳm của anh nhìn thấy người đàn ông đi bên cạnh Khương Tuyết Nhu, một tia lạnh lẽo liền xuất hiện.

“Anh Tuấn, sao anh lại tới đây?” Khương Tuyết Nhu không để ý được thái độ của anh, vẻ mặt ngọt ngào chạy tới ôm lấy cánh tay anh.

Ánh mắt lạnh lẽo của Hoắc Anh Tuấn dần được xua tan, chỉ vô cảm liếc mắt một cái nhìn cậu chủ nhà họ Diêu: “Xem ra anh tới không đúng lúc rồi.”

“Tuyết Nhu, anh ta là ai vậy?”

Cậu chủ nhà họ Diêu nhìn Hoắc Anh Tuấn một cách khó chịu. Rõ ràng trang phục cả hai mặc không mấy khác biệt, nhưng người đàn ông này lại khiến anh ta trông thật quê mùa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK