Chương 1410
Anh ấy nói xong thì đưa tay nắm cằm cô ấy.
Nguyễn Nhan thay đổi sắc mặt, hất tay anh ấy ra.
Đôi mắt lóe lên hoảng sợ và chán ghét nhưng nhanh chóng biến mất.
Đỗ Tuyên trợn mắt hốc miếng, đúng là cậu Quý, đến lúc này mà còn có tâm trạng tán gái.
Chẳng qua anh ta cũng có thể hiểu được, trong giới giải trí có nhiều người xinh đẹp, nhưng người có tính cách, dáng người và khuôn mặt hoàn mỹ như Nguyễn Nhan thì hiếm có như lá mùa thu.
“Thật ngại quá, nếu tôi có suy nghĩ này thì đã sớm đi theo người khác, cũng không tới lượt cậu Quý.”
Nguyễn Nhan lạnh nhạt phản bác.
Từ đầu đến cuối Quý Tử Uyên vẫn cong môi, nhưng ánh mắt ngày càng u ám: “Vậy cô chạy đến đây giương nanh múa vuốt để làm gì, đối với công ty mà nói thì cô chỉ là công cụ kiếm tiền, đối với Thang Nhược Lan mà nói, cô ta lấy được nhân vật bằng năng lực của mình, cho dù bằng cơ thể hay là thứ khác cũng là năng lực của cô ta.”
“Anh nói đúng.”
Nguyễn Nhan gật đầu: “Nhưng lúc công ty ký hợp đồng với tôi, giấy trắng mực đen viết rõ sẽ nâng đỡ tôi, cho tôi tài nguyên, nhưng mấy năm qua công ty đã cho tôi tài nguyên gì chứ, hai năm nay những quảng cáo tốt và người phát ngôn trong tay của tôi đều tự tôi tìm được, tôi lần lượt tự đi thử vai các phim và chương trình trên truyền hinh mới có được, các người ký hợp đồng với tôi nhưng không bồi dưỡng, lúc chia phần trăm lại lấy rất nhiều.”
Đỗ Tuyên nói: “Bốn năm trước tôi ký hợp đồng với cô cũng cho cô tài nguyên, sao lúc đó cô không diễn xuất cho tôi, lại không cố gắng, chúng tôi có cách nào khác đâu.”
“Vậy sau đó tôi cố gắng, sau đó tôi nổi tiếng thì tài nguyên cũng tăng cao sao.”
Nguyễn Nhan hỏi: “Các người không những không cho tôi tài nguyên, thậm chí còn dùng thủ đoạn xấu xa giúp đỡ nghệ sĩ công ty khác để cướp tài nguyên của tôi, vì bộ phim của đạo diễn Khâu mà tôi đã từ chối tất cả lịch trình gần đây, kết quả Thang Nhược Lan nói muốn tái xuất thì tái xuất, cô ta lại cướp đi nhân vật của tôi, tôi đến đây đòi một lời giải thích cũng không có tư cách sao.”
Đỗ Tuyên đầy xấu hổ: “Công ty có thể sắp xếp một bộ phim khác cho cô. . . .”
“Cô cảm thấy không hài lòng thì có thể đổi qua công ty khác.” Quý Tử Uyên cắt ngang, suy tư liếc nhìn cô ấy: “Cô muốn công bằng, cô nói xem trong ngành giải trí có công ty nào là hoàn toàn công bằng, cô không phục thì có thể cút, chỉ cần cô nộp được tiền vi phạm hợp đồng.”
Nguyễn Nhan nhìn khuôn mặt lạnh lùng vô tình cũng không tức giận vì lời nói của anh ấy khó nghe.
Ngược lại, cô ấy bình tĩnh đối mặt với anh ấy rồi gật đầu: “Được, tôi sẽ nộp tiền vi phạm hợp đồng, tôi không đi theo các người nữa.”
“Được.” Quý Tử Uyên cười nhạt một tiếng: “Chẳng qua cô cũng biết nhà họ Quý nắm giữ hơn nửa giới giải trí, một câu nói của tôi có thể hoàn toàn phong sát cô.”
Nguyễn Nhan căng thẳng nhìn anh ấy chằm chằm.
Người đàn ông trước mặt này không hề che giấu ý định xấu xa của mình.
Bầu không khí xấu hổ.
Đỗ Tuyên căng da dầu: “Nguyễn Nhan, cô trở về đi, tôi coi như chuyện ngày hôm nay chưa từng xảy ra.”