Chương 1298
Tôi hỏi cô hiện tại Tống Dung Đức thế nào, vì sao nhà họ Tống không quan tâm đến anh ta?” Lương Duy Phong bỗng nhiên lạnh lùng hỏi.
Khuôn mặt Nhạc Hạ Thu cứng đờ, cô ta biết lúc đó Lương Duy Phong chọn mình bởi vì nhà họ Tống đứng sau Tống Dung Đức: Có lẽ nhà họ Tống vẫn còn giận, anh yên tâm đi, dù sao Tống Dung Đức cũng là con trai của Tống Vương Quý, bọn họ không thể không quan tâm.”
Vậy phải đợi bao nhiêu năm nữa.”
Lương Duy Phong rót rượu bồ đào ra,, hai mắt nhìn màu đỏ sậm của rượu vang, khuôn mặt lộ vẻ quỷ quyệt: Nhạc Hạ Thu, đôi khi đầu óc phải thông minh một chút, Tống Dung Đức cứ tiếp tục như vậy, cách làm người của cô có thể có kiên nhẫn với anh ta mấy năm chứ?”
Nhạc Hạ Thu lập tức không biết nên nói gì.
Hiện tại cô ta chỉ có thể tóm chặt lấy cây đại thụ Lương Duy Phong.
Tôi nói cô tạm thời rời khỏi Tống Dung Đức, để anh ta về nhà họ Tống.”
Lương Duy Phong rót rượu cho cô ta, sâu xa nói: Chỉ cần anh ta rời khỏi cô, nhà họ Tống sẽ tha thứ cho anh ta. Tống Nguyên lập tức sẽ leo lên vị trí Tổng thống, có chú làm chỗ dựa, tương lai của Tống Dung Đức vô cùng sáng lạn, anh ta là đứa cháu lớn nhất nhà họ Tống, sớm muộn gì anh ta sẽ tiếp nhận nhà họ Tống, đàn ông càng ở trên cao thì sẽ càng nhớ nhung đến ánh trăng sáng trong lòng mình.”
Hai mắt Nhạc Hạ Thu sáng lên.
Lương Duy Phong cong môi: Bây giờ cô ngu ngốc ở bên cạnh anh ta, cho dù cô mang thai con của anh ta thì nhà họ Tống chưa chắc sẽ chấp nhận, nhưng sau này anh ta nắm quyền lực trong tay, có tôi âm thầm giúp đỡ, vị trí bà chủ tương lai nhà họ Tống chỉ có thể thuộc về cô.”
Lời nói của anh ta làm cho Nhạc Hạ Thu kích động lên.
Lương Duy Phong nhàn nhạt nhìn cô ta: Nhạc Hạ Thu, cô phải hiểu được tôi không thể cưới cô, cô có qua lại với Tống Dung Đức và Hoắc Anh Tuấn cũng không có ích gì, nhà giàu nước Nguyệt Hàn cũng chỉ chơi đùa với cô thôi, không thể nào cưới cô được, bây giờ cô chỉ có thể để Tống Dung Đức quay về nhà họ Tống.”
Tôi hiểu rồi.”
Lời anh ta nói làm cho sắc mặt Nhạc Hạ Thu trắng bệch, cô ta biết danh tiếng của mình không tốt, chẳng qua Lương Duy Phong nói ra một cơ hội.
. . .
Sau đó Lương Duy Phong nhanh chóng đến biệt thự nhà họ Diệp.
Nhưng anh ta vừa đến cổng thì bảo vệ đã chặn lại, Diệp Gia Thanh nghe thấy tin tức thì lập tức mang theo vệ sĩ chạy ra.
Lương Duy Phong, cậu đến rất đúng lúc, tôi còn muốn đi tìm cậu đây, đồ súc sinh, cậu dám ra tay độc ác với con gái của tôi như thế.” Diệp Gia Thanh nổi giận, cầm cây chổi đánh lên người anh ta.
Cha, cha cứ đánh đi, con đã tổn thương Tuyết Nhu của cha, đây là lỗi của con.” Lương Duy Phong không tránh đi, vẻ mặt đau đớn quỳ trên mặt đất.
Diệp Gia Thanh sửng sốt, ông ấy nhìn thấy mấy phóng viên trốn gần đó thì nhanh chóng hiểu được.
Lương Duy Phong, cậu đúng là nham hiểm, có phải tôi đánh cậu thì ngày mai tin tức sẽ nói Diệp Gia Thanh không phân biệt đúng sai đánh cậu, người ta cũng sẽ mắng chửi tôi đúng không.” Diệp Gia Thanh cười lạnh.
Cha. . . .” Lương Duy Phong bỗng nhiên trầm giọng nói: Con muốn nói với cha một chuyện, nếu một người nổi điên thì có thể làm bất cứ chuyện gì, Hoắc Anh Tuấn nay đâu bằng xưa, không thể bảo vệ được ông cháu các người, nhất là nhà họ Diệp còn có hai người già, Khương Tuyết Nhu hãy suy nghĩ cho kỹ.”