Chương 1251
Khương Tuyết Nhu không còn gì để nói, đầu óc của Hoắc Anh Tuấn giống như được khai sáng, trước kia không phải anh rất ngu ngốc sao.
“Không giống anh.” Hoắc Anh Tuấn bỗng nhiên cười xấu xa: “Thích là thích, xấu là xấu, anh chưa từng che giấu, cũng không biết diễn kịch.”
“Anh có cần tôi khen thưởng cho anh không.” Khương Tuyết Nhu cười lạnh một tiếng: “Dù sao cả nước đều biết anh khốn nạn.”
“. . . Khụ, chúng ta đến sở cảnh sát đi.” Hoắc Anh Tuấn lúng túng khởi động xe, chuyển đề tài.
Trong đầu Khương Tuyết Nhu có rất nhiều chuyện nên không tranh luận với anh.
Trên đường đi, cô luôn nghĩ đến cái chết của Lỗ Triết Hạn.
Cái chết của Lỗ Triết Hạn chắc chắn có liên quan đến Nhạc Hạ Thu, quan trọng là sát thủ vịnh Nia đã giết Lỗ Triết Hạn, nhà họ Sở và Lỗ Triết Hạn không có thù, sao lại nói chỗ dựa của Nhạc Hạ Thu là nhà họ Sở, hoặc là cấp dưới bí ẩn của nhà họ Sở chứ.
Bây giờ, Hoắc Anh Tuấn nghi ngờ Lương Duy Phong là người bí ẩn kia.
Nếu đây là sự thật thì có lẽ Lương Duy Phong và Nhạc Hạ Thu đã gặp nhau.
Trong đầu lóe lên, cô nhớ tới lần trước Nhạc Hạ Thu bị bắt cóc, có người ném Lục Thiên Bảo và Nhạc Hạ Thu vào một hang động.
Lúc đó cô rất khó hiểu một chuyện, Lục Thiên Bảo là trợ thủ đắc lực nhất của cô, anh ấy vẫn luôn che giấu bản thân, sao có người lại biết sự tồn tại của Lục Thiên Bảo được.
Trước đó, cô tưởng rằng có phóng viên chụp được bóng lưng của Lục Thiên Bảo trong quán bar nên mới bị phát hiện.
Nhưng trường hợp này không đúng lắm, Lương Duy Phong đã cố ý tiết lộ hành tung của Lục Thiên Bảo.
Sau đó anh và Hoắc Anh Tuấn kiện tụng trên tòa án, xác suất thắng của cô không cao, Lương Duy Phong đã đưa chứng cứ mang tính chất quyết định cho cô, cô mới có thể cứu Lục Thiên Bảo.
Lần đó cô rất biết ơn Lương Duy Phong, mới đồng ý kết hôn với Lương Duy Phong .
Bây giờ cô nghĩ lại rất có thể ban đầu Nhạc Hạ Thu và Lương Duy Phong cùng lên kế hoạch với nhau.
“Tuyết Nhu, chúng ta đến sở cảnh sát rồi, em nghĩ gì mà không nhúc nhích vậy.”
Hoắc Anh Tuấn đến gần cởi dây an toàn cho cô, anh thấy cô ngây người thì nhanh chóng hôn lên trán cô một cái.
Khương Tuyết Nhu kinh ngạc nhìn anh, cô vẫn đang đắm chìm trong suy đoán của mình.
“Em choáng váng rồi à?”
Hoắc Anh Tuấn không nhịn được việc cô nhìn mình chằm chằm, quá hấp dẫn người khác, anh biết rõ không đúng chỗ nhưng vẫn cúi đầu hôn lên môi cô một cái.
“Hoắc Anh Tuấn. . . : “ Khương Tuyết Nhu dùng tay che miệng anh lại: “Xuống xe đi.”
Hoắc Anh Tuấn còn tưởng rằng sẽ bị mắng: “. . .”
Cô đẩy cửa xe đi xuống, Hoắc Anh Tuấn mới đi theo.