Mục lục
Dụ Dỗ Đại Luật Sư - New
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1655

“Người mà anh ấy đắc tội vốn dĩ là do tôi, có thể anh ấy sẽ không bị liên lụy nếu anh ấy không gặp tôi.” Khương Tuyết Nhu lộ ra vẻ chua xót nói.

Thương Mỗ dời tầm mắt, cố ý hỏi: “Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?”

“Chẳng qua là những ân oán trước đây, cũng không có gì hay ho để kể ra.” Khương Tuyết Nhu nhẹ giọng nói.

Thương Mỗ nhíu mày, không có mặt mũi để giải thích hay là cố ý không muốn giải thích.

“Vậy là muốn tháo chuông thì cần người buộc chuông tháo. Nếu cô có lỗi với người kia thì hãy làm điều gì đó, đến xin lỗi và tìm cách nào đó để được tha thứ.” Thương Mỗ gợi ý chứa đầy ẩn ý và tất cả những gì anh ấy có thể làm là vì cô đã  từng giúp đỡ anh lúc anh ở Thanh Đồng.

“Tôi sẽ không xin lỗi, cũng không cầu xin tha thứ, bởi vì tôi không làm gì sai.” Khương Tuyết Nhu không chút do dự từ chối.

“Vì người đó là kẻ thù của cô, vậy tôi nghĩ cô  có thể tranh thủ thời gian lúc người đó đang đối phó với Hoắc Thị, cô có thể nhanh chóng chạy trốn, nếu cô bỏ trốn ra nước ngoài, tôi có thể giúp được.”

Thương Mỗ cố ý ném mồi nhử, còn tưởng rằng Khương Tuyết Nhu sẽ do dự trong chốc lát, ai biết cô cau mày không chút suy nghĩ, “Tôi sẽ không đi, cho dù sau này có xảy ra chuyện gì, tôi cũng sẽ ở bên Hoắc Anh Tuấn cùng nhau cố gắng.”

“Anh ấy quan trọng như vậy, quan trọng hơn tất cả mọi thứ của cô sao?” Thương Mỗ có chút kinh ngạc, còn tưởng rằng Khương Tuyết Nhu sẽ đồng ý, dù sao thì cô ấy cũng là một người phụ nữ đáng khinh và vô lương tâm như vậy, loại người này sẽ không bao giờ vì người đàn ông mà hy sinh bản thân?

“Thương Mỗ, cậu chưa yêu ai bao giờ, cậu không hiểu được, tôi với anh ấy không dễ dàng có được như ngày hôm nay. Tôi không nghĩ có thể dễ dàng buông bỏ như vậy, quên đi, coi như tôi chưa đề cập đến chuyện này, thôi ăn đi.”

Khương Tuyết Nhu đã từ bỏ ý nghĩ là nhờ anh ấy giúp đỡ, dù sao thì cũng chỉ là tìm anh ấy thử xem như thế nào, liền thất bại.

Món ăn ngon nhưng Thương Mỗ ăn bằng cả tâm trạng nặng nề.

Phản ứng của Khương Tuyết Nhu nằm ngoài dự đoán của anh, anh đã thử cô nhiều lần, càng ở bên nhau, anh càng cảm thấy Khương Tuyết Nhu là một người phụ nữ trọng tình trọng nghĩa.

Một người phụ nữ như vậy mà lại bất hiếu với cha mẹ, giết chết bà nội của mình sao?

Anh hơi bối rối. Các bạn chọn truyen3. one đọc để ủng hộ team ra chương mới nhé!

Cho đến khi ăn cơm xong, Khương Tuyết Nhu tranh thủ đi vệ sinh rồi thanh toán hóa đơn, sau khi trở lại bàn, cô nhẹ nhàng lễ phép chào hỏi anh, “Thương Mỗ, cám ơn cậu, nếu có lần sau, tôi lại mời cậu ăn cơm. ”

“Cô có chắc là không cần tôi đưa cô ra nước ngoài không? Theo như tôi biết thì cô đã có con.” Thương Mỗ đứng lên nói.

Nhắc đến đứa nhỏ, Khương Tuyết Nhu cảm thấy buồn bã, “Tôi quả thực là sẽ tìm cách đưa bọn trẻ đi, người mà tôi động đến rất hung ác, có thể không để cho con tôi đi, nhưng mà chuyện này tôi sẽ nghĩ cách và có thể đưa bọn trẻ đi .”

Thương Mỗ sững sờ trong chốc lát?

Cô cho rằng Khương Kiều Nhân là ác độc, làm sao có khả năng, cô không phải cũng rất hung ác sao?

Vẫn có gì đó không ổn.

“Bọn trẻ không cùng cô đi ra nước ngoài sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK