Mục lục
Dụ Dỗ Đại Luật Sư - New
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 542: Hôn gián tiếp

Sau lưng, trong mắt Nhạc Hạ Thu, một đôi mắt thoáng qua một tia u ám.

Cô ta vốn là không muốn để cho Sầm Gia Hân được bình yên an táng, không nghĩ tới Hoắc Anh Tuấn lại cố ý dặn dò Tống Dung Đức chuyện này, là không yên tâm cái gì sao.

Cô ta càng không có nghĩ tới hôm nay Khương Tuyết Nhu lại ghi âm lại, khiến cho cô ta hiểu cảm giác lấy đá đập vào chân mình nghĩa là gì.

Khương Tuyết Nhu đáng chết, đáng ghét giống như Nhạc Tiêu Nhi vậy.

Trong bãi đậu xe.

Lâm Minh Kiều vẫn còn ở nhỏ giọng than phiền với Khương Tuyết Nhu: “Tớ mới phát hiện Tống Dung Đức lại thích Nhạc Hạ Thụ, loại đàn ông này sau này ai thích vô anh ta là xui xẻo, đồ không có não, bị Bạch Liên Hoa đùa bỡn xoay vòng vòng, chết tiệt, anh ta sẽ không hôn qua Nhạc Hạ Thu chứ, tớ đột nhiên rất muốn ói, thôi chết, lúc trước tớ còn cưỡng hôn anh ta, vậy có tính là gián tiếp hôn môi Nhạc Hạ Thu hay không chứ”

Trong đầu anh nhất thời như có mười ngàn con ngựa lao nhanh qua, hai người không biết là ở bãi đậu xe tiếng rất vang hay sao, lời bọn họ nói anh đều nghe rõ ràng hết đó.

Anh với Tống Dung Đức ở trong mắt bọn họ thật là thúi cứt chó vậy sao, đến nổi như vậy sao.

Anh dừng bước lại Lâm Minh Kiều thức thời nhìn sảc mặt anh một cái: “Tớ để xe ở bên kia, tớ đi đây, bái bai.”

“Tớ cũng lái xe.

“Khương Tuyết Nhu xoay người muốn đi kéo cô lại: “Để cho Kiều Vỹ lái xe của em, anh đưa em “Tôi không muốn cùng anh ở chung một không gian “Khương Tuyết Nhu vẫn là đang giận, oán khí đầy trong bụng.

“Tuyết Nhụ, thật xin lỗi, nhưng mà anh đã trừng phạt Nhạc Trạch Đàm, em cũng mới vừa thấy được”Hoắc Anh Tuấn hối lỗi cúi thấp đầu nói xin lỗi: “Chuyện an táng của Nhạc Hoàng Bách với Sầm Gia Hân anh cũng đã bảo Tống Dung Đức lo liệu rồi, khẳng định không có vấn đề.”

“Vậy thì sao ?”

Khương Tuyết Nhu ngẩng đầu, đáy mắt toát ra thất vọng: “Nếu như không phải hôm nay tôi ghi âm lại, anh sẽ tin tôi sao, các người vẫn sẽ cho là tôi với Lâm Minh Kiều khi dễ hai anh em Nhạc Hạ Thu”

Hoắc Anh Tuấn trong mắt lộ ra vẻ lúng túng: “Anh cũng không nghĩ tới…”

“Anh cũng không nghĩ tới rất nhiều chuyện“Khương Tuyết Nhu cười nhạt: “Anh nói xin lỗi với tôi thì có ích lợi gì, người cũng đã chết sạch, làm phiền anh lần sau thời điểm muốn giúp người thì nên nghĩ rõ ràng một chút là người anh đang giúp chính là một tên rác rưởi.”

“Đúng rồi, Nhạc Trạch Đàm là cái đồ rác rưởi, chúng ta muốn một mực vì người khác mà ồn ào mãi như vậy hay sao”Hoắc Anh Tuấn lấy lòng nói: “Sau khi tan việc anh dẫn em đi dạo phố mua đồ có được hay không”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK