Chương 1324
Không biết xấu hổ không phải ngày một ngày hai.”
Khương Tuyết Nhu nhìn thông tin trong tay, may mà Hoắc Anh Tuấn đưa ra kịp thời.
Nếu không lần này cô thực sự khó trở mình.
Mua cho tôi hai hộp thuốc cảm, gửi cho tập đoàn Hoắc Thị.” Khương Tuyết Nhu nhấc điện thoại nói: Tôi sẽ chuyển tiền cho cô.”
Hả?” Nghiêm Hà không có phản ứng.
Khương Tuyết Nhu gõ bàn, Hoắc Anh Tuấn bị cảm, coi như tôi ân cần chăm sóc đi.”
Nghiêm Hà mặt đầy hắc tuyến, xảy ra chuyện lớn, cô còn có tâm tư đi mua thuốc cho anh ta, cho dù có tái hợp cũng không cần…ân cần như vậy.”
Đi đi.” Khương Tuyết Nhu không muốn nghe cô nói nữa.
Tập đoàn Hoắc Thị.
Một giám sát viên bước ra từ văn phòng Tổng giám đốc.
Ngôn Minh Hạo bước vào trên tay cầm theo hộp thuốc, Hoắc tổng…”
Anh đưa thuốc qua, Hoắc Anh Tuấn nhẹ nhàng từ trong tài liệu nhìn lên, nhíu mày, Nhiều thuốc như vậy tôi uống thế nào được? Hoắc hương chính khí tán, muốn tôi đau bụng chết.”( Hoắc hương chính khí tán là tên thuốc)
Ngôn Minh Hạo cười giải thích: Cái này tôi không mua, mà là Khương tiểu thư nhờ Nghiêm thư ký gửi qua.”
Hoắc Anh Tuấn sững sờ, đôi con ngươi đen nhánh sáng lên, Thật sao?”
Đúng vậy, Nghiêm Thư ký vừa giao cho tôi…” Ngôn Minh Hạo muốn nói, có thể tùy ý lựa chọn một số loại thuốc phù hợp với thể trạng của mình.
Nhưng lời còn chưa nói hết, Hoắc Anh Tuấn đã mở ra một bình Hoắc Hương Chính Khí tán, trực tiếp uống một hơi hết sạch.
Coi như uống một ly rượu, uống xong vẫn nở nụ cười hài lòng, uống rất ngon.”
Ngôn Minh Hạo chết lặng.
Lần đầu tiên có người nói rằng thuốc Hoắc Hương Chính Khí có vị rất ngon.
Hơn nữa không phải anh nói đau dạ dày sao mà nước Hoắc Hương Chính khí là cái dạng gì?
Trước khi cơ thể phản ứng, Hoắc Anh Tuấn đã mở thêm một lọ nước uống kháng vi rút và các viên thuốc ngậm rồi bắt đầu ngậm.
Ngôn Minh Hạo nhìn anh ta uống một lúc bốn năm loại thuốc vội nói: cậu chủ cũng không phải uống hết, ở đây có mười hộp thuốc, thế này làm sao anh uống cùng một lúc được.
“Đây là lần đều tiên cô ấy mua thuốc cho tôi, không nên phụ lòng mong mỏi của cô ấy.” Hoắc Anh Tuấn vừa nói vừa uống hết thuốc.
Ngôn Minh Hạo hoàn toàn không nói nên lời. Một người đàn ông khi yêu thì liền giống như một kẻ ngốc. Sau khi đi ra ngoài, anh không nhịn được gọi điện thoại cho Khương Tuyết Như “Khương tiểu thư, sao cô mua nhiều thuốc cảm cho thiếu gia như vậy, anh ấy uống hết rồi.
Uống hết là tốt rồi” Khương Tuyết Nhu nói, “Uống thuốc cho mau khoẻ.”
… Không phải, vấn đề là anh ấy không có phát sốt cũng không có đau bụng a, cái gì Hoắc Hương Chính Khí tán, thuốc hạ sốt, anh ấy đều uống tất.”
Khương Tuyết Nhu im lặng, cô còn không biết Nghiêm Hà mua nhiều thuốc như vậy.
Chẳng qua, hình như cô đã quên nói với Nghiêm Hà về triệu chứng của Hoắc Anh Tuấn, nên Nghiêm Hà sẽ mua hết.