Lâm Minh như hổ vào đàn dê, giết những con cháu Tu La Thần quốc này như giết gà, một quyền giết một người, không chút cản trở.
- Chờ., chờ đã! Đừng giết ta, ta không có khi dễ người Lâm gia, ta vô tội!
Một võ giả bộ dạng thiếu niên, tu vi còn chưa đến Toàn Đan kỳ, khóc rống hô lên.
- Thật sao?
Lâm Minh cười lạnh, một chường đặt lên đầu võ giả thiếu niên này. Năng lượng tràn vào, không chút lưu tình vận dụng Ma đạo Sưu Hồn Thuật.
Cường độ linh hồn cùng tu vi chênh lệch giữa người làm phép cùng người bị dùng phép quá lớn sẽ có thể tùy ý sử dụng Sưu Hồn Thuật, không sợ bị linh hồn của đối phương ô nhiễm.
- Không khi dễ người Lâm gia?
Lâm Minh không sưu hồn thì thôi, vừa sưu hồn liền nổi trận lôi đình. Kẻ này hành hạ chết mấy nữ nhân Lâm gia trẻ tuổi, tuy rằng Lâm Minh không biết những nữ nhân trẻ tuổi này, nhưng nhìn thủ pháp hành hạ tàn nhẫn kia, càng làm mắt hắn đỏ rực.
Võ giả Ma đạo bản tính tàn nhẫn, lúc còn trẻ sẽ thể hiện ra loại tâm tính tàn nhẫn này.
- Ngươi còn trẻ tuổi mà lại độc ác như vậy, giết một mình ngươi, ngang với cứu vớt ngàn vạn chúng sinh!
Lâm Minh vừa nói, tay phải xiết chặt, võ giả Ma đạo này bị Lâm Minh bóp nát thiên linh!
- A a a!
Tư Đồ Dao Hi đã sắp phát cuồng, bà ta liều mạng công kích vách tường Huyền Huyết Tỏa Thiên đại trận, nhưng với thực lực của bà ta, lại bị bao phủ trong Đế Tôn Lực Trường, nào có thể phá vỡ đại trận do Dương Vân bố trí?
Từng võ giả Tu La Thần quốc chết thảm, Lâm Minh bỗng nhướng mày.
- Ồ? Tư Đồ Xuyên?
Hắn phát hiện có một võ giả trốn trong góc, chính là Tư Đồ Xuyên.
- Tư Đồ Xuyên? Đã lâu không gặp!
Khóe miệng Lâm Minh nhếch lên mỉm cười.
Lúc trước trên yến tiệc Cửu Hoa của Dương Vân, Tư Đồ Xuyên liền biết trên người Lâm Minh có truyền thừa của Ma Thủy Đại Đế, công khai khiêu khích Lâm Minh muốn cưóp lấy truyền thừa, kết quả hẳn coi thường thực lực của Lâm Minh, bị Lâm Minh đánh cho chật vật bỏ chạy.
Về sau, ở bộ tộc Thần khí, Tư Đồ Xuyên lại xung đột với Lâm Minh, nói lời châm chọc, kết quả dù đeo Ma Thần hộ tâm kính cũng bị Lâm Minh một chiêu đánh hộc máu trọng thương.
Hai người đúng là oan gia ngỗ hẹp, Tư Đồ Xuyên vốn trốn trong đám người, sợ bị Lâm Minh nhìn thấy, hiện giờ nháy mắt đã giết một nửa người, Tư Đồ Xuyên cũng không còn chỗ trốn bị Lâm Minh thấy được.
- Lâm Lan Kiếm... Chuyện gì cũng từ từ...
Tư Đồ Xuyên tâm thần run rẩy, lại không biết phải nói gì.
- Chết đi!
Với người như Tư Đồ Xuyên, Lâm Minh lười nói gì, một chưởng ấn xuống.
- Lâm Lan Kiếm, ngươi sẽ không chết yên thân!
Tư Đồ Xuyên điên cuồng thét lên, bị Lâm Minh một chưởng đánh thành thịt nát.
Bùm! Bùm! Bùm!
Từng tiếng hét thảm vang lên, máu thịt tung tóe, tuấn kiệt trẻ tuổi Tu La Thần quốc bị Lâm Minh giết sạch, Tư Đồ Dao Hi hai mắt đỏ rực, liều mạng đụng vào Huyền Huyết Tỏa Thiên đại trận, nhưng vẫn không có kết quả.
Lâm Minh cầm Đại Hoang Huyết Kích từng bước đi về phía Tư Đồ Dao Hi, Tư Đồ Dao Hi nhũn ra đó, sắc mặt tro bụi, trong lòng tuyệt vọng.
Bà ta không muốn chết, hơn nữa không muốn chết trên tay Lâm Minh. Hắn đã nói sẽ rút hồn luyện tủy bà ta, hắn tuyệt đối sẽ làm được.
Nghĩ tới rút hôn luyện tủy, cả người Tư Đô Dao Hi liên run rây, không biết bao nhiêu lần bà ta dùng rút hồn luyện tủy tra tấn kẻ địch của mình, bà ta hiểu rõ cảm thụ đó.
Bà ta muốn tự cắt đứt kinh mạch tự sát, nhưng chân nguyên trong người hoàn toàn bị khống chế.
Rốt cuộc là lực trường gì, sao lại lợi hại như vậy?
- Tiểu tạp chúng, là ta hạ lệnh cắt hết ngón tay con cháu Lâm gia ngươi, ngươi có khí phách thì một chưởng đánh chết lão thân đi!
Tư Đồ Dao Hi điên cuồng gào lên, muốn chọc giận Lâm Minh, một chưởng giết mình.
Lâm Minh mỉm cười, cười đến tàn nhẫn.
- Muốn chết? Không dễ vậy đâu, chừa ngươi ở cuối cùng, ta muốn từ từ tra tấn ngươi, bằng không khó hả được mối hận này.
Ngay lúc Tư Đồ Dao Hi tuyệt vọng, trên bầu trời bỗng tụ tập mây đen, một tòa quan tài thanh đồng quỷ dị dài mấy trượng bay đến như âm hồn, 6 con quỷ nô áo đen to lớn mỗi con kéo dây xích to, kéo cỗ quan tài quỷ này đi. Một thiếu niên yêu dị vẻ mặt mỉm cười, thản nhiên ngồi trên nắp quan tài, vẻ mặt bình thản thích ý như đang đi dạo chơi.
Thiếu niên yêu dị này tự nhiên là Bạch Yêu theo là tùy tùng Ma Đầu thượng cổ, hắn có được thực lực thiên hạ đệ nhất nhân, còn mạnh hơn Tạo Hóa lão nhân một bậc. Lúc trước nếu không phải Tạo Hóa lão nhân liều mạng sử dụng Tuyệt Mệnh Thiên Châu, chỉ sợ cũng đã ngã xuống dưới tay thiếu niên yêu dị này.
Đằng sau Bạch Yêu còn có bảy tám cường giả cấp Đế, những kẻ này đều không phải loài người, hoặc là trên người có vảy cá, vây cá, hoặc là mang cá, có mấy cánh tay, hoặc đuôi dài như rắn biển. Những kẻ này nhìn như các tộc đáy biển, rõ ràng chúng đều bị Ma Đầu thượng cổ thu phục.
Vị diện Thiên Diễn Đại Lục cùng Thánh Ma Đại Lục, diện tích lục địa chỉ chiếm một phần nhỏ, rộng lớn nhất chính là biển cả. Nam Hải, Mê Vụ Hải, Bắc Hải, Xích Hải, bốn biển nối liền một chỗ, vô cùng vô tận bao bọc cả hành tinh, cường giả cấp Đế trong biển cũng nhiều hơn trên đất liền!
Còn những cường giả Thần Hải này đến từ Mê Vụ Hải thần bí ở phương tây, phần lớn bọn chúng đều là Thần Hải sơ kỳ, một phần nhỏ Thần Hải trung kỳ, còn có một lão quái vật gần tới Thần Hải hậu kỳ, nhìn như một con mực.
Với thủ đoạn của Ma Đầu thượng cổ, nắm giữ rất nhiều bí mật cùng công pháp, đồng ý cho các tộc đáy biển một ít chỗ tốt, cộng thêm thực lực mạnh mẽ, trưng dụng chúng cũng không khó.
Nhìn đằng sau thiếu niên yêu dị này còn có mấy đại cường giả Thần Hải, Tư Đồ Dao Hi như người rơi xuống nước bám được khúc gỗ nổi, trong lòng mừng rỡ cười to như điên.
- Ha ha ha! Bạch Yêu đại nhân, trời không tuyệt ta, trời không tuyệt ta! Ha ha ha ha!
- Bạch Yêu đại nhân, cứu ta!
Tư Đồ Dao Hi hét to.
- Lâm Minh, ngươi quả thật dám tới đây, xem ra Ma Tôn đại nhân đánh giá ngươi quá cao. Vốn tưởng ngươi có ngốc cũng phải biết chỗ này có cạm bẫy, nhưng không ngờ ngươi vẫn tới chịu chết. Cũng được, ta đưa ngươi ra đi!
Bạch Yêu vung tay, một cái trận châu bị bóp nát, Huyền Huyết Tỏa Thiên đại trận bị phá!
Nhìn đại trận nhốt mình cuối cùng cũng bị phá, Tư Đồ Dao Hi quả thật muốn khóc ra. Chết tới đầu lại chạy thoát kiếp nạn, không thể hình dung hết được cảm giác này!
Tư Đồ Dao Hi cảm giác lực lượng của mình lập tức khôi phục nhiều, bà ta oán độc trừng Lâm Minh, trong lòng gào thét:
“Tiểu tạp chủng! Ta sẽ cho ngươi trả giá thảm thiết, đợi cho tới khi ngươi bị bắt, ta muốn tra tấn ngươi một ngàn năm!”
Thân hình chợt động, Tư Đồ Dao Hi thi triển thân pháp liều mạng chạy về phía Bạch Yêu, nhưng bà ta vừa bay ra, lại cảm thấy thiếu niên yêu dị trên cao như xa xôi vô hạn. Bà ta như bị bao phủ trong một chỗ không gian, không thể chạy khỏi phạm vi này.
Loại lực trường vô hình lại phủ xuống, làm lực lượng của bà ta nhanh chóng trôi đi!
Tư Đồ Dao Hi lại hoảng hốt, bà ta kinh sợ nhìn Lâm Minh.
- Bạch Yêu đại nhân, cứu ta!
Bạch Yêu phá giải Huyền Huyết Tỏa Thiên đại trận quả thật làm lực trường năng lượng của Lâm Minh tán đi, nhưng cũng chỉ nháy mắt mà thôi. Lâm Minh lại thúc đẩy Thiên Ma võ ý, hình thành không gian Hồng Mông đầy đủ, phạm vi 1300 dặm trực tiếp ngăn cách Tư Đồ Dao Hi.
- Hừ! Yên tâm, có ta ở đây, hắn không đụng tới ngươi được!
Bạch Yêu khá là tự phụ, tuy rằng hắn không để ý sống chết của Tư Đồ Dao Hi, nhưng chú ý thế diện của mình. Tư Đồ Dao Hi cũng có thực lực cường giả cấp Đế, nếu bị Lâm Minh đánh chết ở ngay trước mặt mình, hắn còn gì là thể diện?
Lâm Minh cười lạnh.
- Người ta muốn giết, ngươi cho là cản được?
- Hắc! Ngươi đúng là ngu xuẩn, đã tiến vào cạm bẫy chúng ta bố trí, còn tưởng là mình nắm giữ được thế cục hay sao? Nhưng chỉ là một cái lực trường nho nhỏ, cho rằng ta không phá được?
Bạch Yêu nói rồi vung tay vồ xuống, một chưởng hình thành quỷ trảo ma vân ý chí trên không trung, muốn xé rách không gian Hồng Mông của Lâm Minh cứu ra Tư Đồ Dao Hi
Trong mắt Lâm Minh lóe sáng, bùng nổ năng lượng toàn thân, Thiên Ma Võ Ý vận chuyển nhanh chóng, không gian Hồng Mông đột nhiên chấn động, mơ hồ có một dòng khí xám chảy trong không gian Hồng Mông, đây là hình thái ban đầu của Hồng Mông khí!
Không gian Hồng Mông phá nát mọi quy tắc, hủy diệt mọi sinh mệnh, chân nguyên, lực Ngũ Hành. Những thứ này tan thành tro bụi cũng không phải là biến mất thật sự, mà là chuyển hóa thành hình thức ban đầu của Hồng Mông khí. Kỳ thật còn cách xa Hồng Mông khí chân chính, muốn luyện hóa mấy thứ này thành Hồng Mông khí, ít nhất Lâm Minh phải thành bá chủ một giới Thần Vực mới có một tia khả năng.
Ầm ầm!
Quỷ trảo đen đánh lên không gian Hồng Mông, không gian chấn động, quỷ trảo vỡ nát, còn không gian Hồng Mông lại không tan vỡ. Tư Đồ Dao Hi đã mất đi lực lượng bị một đòn của Bạch Yêu đánh bay, thiếu chút nữa hộc máu.
- Cái gì?
Nhìn thấy một đòn của mình không thể phá vỡ lực trường của Lâm Minh, ngược lại thiếu chút nữa chấn thương Tư Đồ Dao Hi, Bạch Yêu thẹn quá hóa giận.
Lúc này, Lâm Minh vẫy tay, lòng bàn tay xuất hiện lốc xoáy đen, lực hút vô hình tác dụng lên người Tư Đồ Dao Hi, trực tiếp bắt lấy bà ta.
- A a a!
Tư Đồ Dao Hi hét thảm như heo cắt tiết, nhưng không thể đi ngược lại lực hút mạnh mẽ, thân thể bay ngược ra sau, lúc này Lâm Minh đang cầm Đại Hoang Huyết Kích chỉ thẳng vào ngực Tư Đồ Dao Hi.
- Không...
Tư Đồ Dao Hi hét ầm lên, gào muốn bể cổ họng, nhưng lúc này bà ta không có sức chống cự, trơ mắt nhìn mình lao thẳng vào mũi kích lạnh lẽo của Đại Hoang Huyết Kích.
Phập!
Máu phun ra, Lâm Minh một kích cắm vào xương sống lưng Tư Đồ Dao Hi, xé nát xương ức, cắm vào phổi phải, trực tiếp xuyên qua ngực phải Tư Đồ Dao Hi, như con cóc xiên trên Đại Hoang Huyết Kích.
Cường giả Thần Hải, trái tim cùng đầu óc không nổ nát sẽ không ảnh hưởng sinh mệnh, còn Tư Đồ Dao Hi bị Lâm Minh khóa chặt chân nguyên, muốn tự sát cũng không được.
Máu tươi chảy xuống theo thân kích, Tư Đồ Dao Hi hai chân đạp quẫy, liều mạng giãy giụa, nhưng bà ta bị đóng cọc xuyên qua, giãy giụa thế nào cũng vô dụng. Lúc này, trong lòng bà ta tràn đầy tuyệt vọng.
- Bạch Yêu đại nhân... Cứu ta...
- Lâm Minh, ngươi muốn chết!
Trong lòng Bạch Yêu giận dữ, trước mặt mấy tên thủ hạ hắn đã nói muốn bảo vệ Tư Đồ Dao Hi, kết quả đảo mắt đã bị Lâm Minh xuyên thấu, rõ ràng là hung hăng tát vào mặt hắn mà.