Mục lục
Vũ Cực Thiên Hạ - Tàm Kiếm Lý Ngưu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở trong mắt Mục Dục Hoàng cùng Mục Phượng Tiên, Lâm Minh là vũ khí bí mật của Thần Hoàng đảo, ngày hôm qua các nàng vội vã liếc mắt thấy Lâm Minh một cái, cái gì cũng chưa nói, Mục Dục Hoàng cùng Mục Phượng Tiên đương nhiên cho là Nam Hải Ma Vực hiện tại không có ai biết tin tức Lâm Minh trở về.

Phải biết rằng, ban đầu Lâm Minh làm hư hành trình Ma Thần đế cung của Huyễn Vô Cực, cướp đi Phạm Thiên Long Căn từ trong tay Huyễn Vô Cực, nếu như hiện tại bị Huyễn Vô Cực biết Lâm Minh còn sống, hậu quả kia có thể nghĩ.

Việc cấp bách là hảo hảo bồi dưỡng Lâm Minh, đợi đến khi hắn lớn lên, có thể tự mình ngăn chặn một mặt, để cho hắn xuất thế cũng không muộn.

Lâm Minh còn không có hồi âm, Linh chu kia đã rơi vào phía trước biệt viện nghị sự.

- Lâm Minh, ngươi vào nhà đi!

Mục Phượng Tiên dùng chân nguyên truyền âm nói, nàng sợ võ giả Âm Dương huyền cung nhận ra Lâm Minh tới, mặc dù khả năng này rất nhỏ, nhưng không thể không phòng.

Nói xong, cước bộ của nàng vừa động, cùng Mục Dục Hoàng đi về biệt viện nghị sự, Mục Băng Vân liếc mắt nhìn Lâm Minh một cái, cũng theo sát đi sau Mục Dục Hoàng.

Trong lúc nhất thời, tại chỗ chỉ còn lại Lâm Minh, Mục Thiên Vũ cùng mấy người Đoan Mộc Quần.

Lâm Minh nheo mắt lại nhìn Linh chu của Âm Dương huyền cung, ánh mắt dừng lại trong chốc lát ở dấu hiệu nước lửa phía trên Linh chu.

- Vũ Nhi, chiếc Linh chu kia chính là đại biểu đàm phán của Âm Dương huyền cung sao?

- Ừm...

Mục Thiên Vũ gật đầu:

- Lâm Minh, mới vừa rồi ta đột nhiên nhớ tới một chuyện, ban đầu hành trình Nam Hải Ma Vực, chẳng những có Huyễn Vô Cực, còn có Nam Duẫn Vương, Bạch Mi tăng nhân của Đại Thiện tự. Ba người bọn họ cũng là tu vi Mệnh Vẫn tầng ba, nguyên nhân cũng bởi vì ngươi mà không có được Phạm Thiên Long Căn, nếu như tin tức ngươi còn sống truyền đi, một khi khiến cho Nam Duẫn Vương cùng Bạch Mi Phương Trượng chú ý cũng không, không bằng thật sự dựa theo như lời chưởng môn sư tôn, nhẫn nại nhất thời nghỉ ngơi dưỡng sức, đợi đến khi thực lực bản thân ngươi cũng trưởng thành sẽ đứng lên, thanh toán nợ cũ này cũng không muộn.

- Không sao.

Lâm Minh lắc đầu.

- Cách lâu như vậy, Nam Duẫn Vương cùng Bạch Mi tăng nhân hẳn là đoán được Phạm Thiên Long Căn đã bị ta dùng xong, thực lực cá nhân ta mặc dù có hạn, nhưng là có Cự Côn ở đây, ta đối với lực uy hiếp của một tông môn thậm chí vượt qua cường giả Mệnh Vẫn tầng ba, Nam Duẫn Vương, Bạch Mi phương trượng nếu như không phải là bị ma quỷ ám ảnh, nếu không sXông hạ thủ đối với ta.

Lâm Minh tính toán rất đơn giản. Nếu trở lại, hắn không có ý định hành động âm thầm, nếu không ngược lại là bày ra thế yếu. Thế giới võ giả chính là như vậy, chỉ có ngươi càng mạnh, địch nhân mới càng e ngại ngươi. Kẻ ngu cũng biết tứ đại thần quốc nắm trong tay đại lượng tài nguyên, nhưng là ai dám chém giết? Ngược lại một kẻ yếu đuối, một khi có đại lượng tài nguyên, cũng sẽ bị người khác ngấp nghé, thậm chí có thể vì vậy mà bỏ mạng.

...

Lúc này, ở bên trong biệt viện phòng nghị sự.

Ba lão giả còn có một nam tử trẻ tuổi từ trong Linh chu đi ra, nam tử trẻ tuổi kia ước chừng ba mươi tuổi, vóc người cao gầy, một thân hoàng y, hắn chính là thiếu cung chủ Tinh Dương của Âm Dương huyền cung. Mà ba vị lão giả còn lại, chính là trưởng lão của Âm Dương huyền cung.

- Mục tiên tử, nhiều ngày không thấy, biệt lai vô dạng a.

Tinh Dương cười như không cười nói với Mục Thiên Vũ, bởi vì vài ngày trước đi bái kiến thái tử thần quốc bị người khác nhanh chân đến trước, tâm tình Tinh Dương không thể nào tốt, kể từ đó, hắn liền chuyển dời lực chú ý đến Thần Hoàng đảo, hắn kỳ vọng có thể có được nguyên âm khí của tỷ muội Mục Băng Vân cùng Mục Thiên Vũ, cái này mặc dù không đạt được ích lợi lớn bằng việc làm quen thái tử thần quốc, nhưng là có thể trải bằng con đường sau khi trở thành cường giả phong hoàng sau này, hơn nữa nếu như thật có thể hàng phục đôi hoa tỷ muội này, nhị nữ hầu cùng một chồng, điên loan đảo phượng, tận hưởng vui sướng trên giường hẹp, cũng là một chuyện tốt.

Nghĩ như vậy, nụ cười của Tinh Dương càng nồng đậm thêm vài phần.

- Nhờ phúc của Âm Dương huyền cung các người, lão thân còn chưa chết.

Mục Phượng Tiên đáp lại có chút lãnh đạm, ở bàn đàm phán của thế giới võ giả, đối thủ đàm phán chưa bao giờ sẽ bởi vì ngươi kính lễ mà nhượng bước, tự nhiên như thế, Mục Phượng Tiên căn bản là lười nói lời vô ích với Tinh Dương.

- Hắc hắc, Mục tiên tử, chúng ta không cần nói nhảm nhiều lời, tiếp tục đề tài đàm phán lần trước đi, về bí pháp ghép tinh huyết Chu Tước!

Tinh Dương nói tới đây, trực tiếp đi tới bên cạnh bàn hội nghị rồi ngồi xuống, tùy ý làm một cái thủ hiệu mời.

- Lần này ta tới đàm phán là mang theo đầy đủ thành ý tới, hy vọng Mục tiên tử cũng biết tiến lui cho phải!

Ý tứ cảnh cáo tràn ngập trong thanh âm của Tinh Dương, Thần Hoàng đảo ba chân bốn cẳng đầu phục Âm Dương huyền cung, hết thảy sự tình cụ thể cũng không kịp thương nghị, loại đàm phán liên quan đến ích lợi trọng đại của hai đại tông môn này tự nhiên phải tiến hành từ lâu rồi.

Trong lòng Mục Phượng Tiên cười lạnh một tiếng, Tinh Dương trước mắt trong lòng có chủ ý gì nàng dĩ nhiên rõ ràng, đối phương nhiều lần gây khó khăn, không đơn thuần là vì bí pháp của Thần Hoàng đảo, cũng là đánh chủ ý tới trên người tỷ muội Mục thị, nàng sao lại để cho đối phương như ý?

Nếu như nói mấy ngày trước, bởi vì uy hiếp tuyệt đối của Nam Hải Ma Vực, Mục Phượng Tiên lo lắng không đủ, phải nén chịu Âm Dương huyền cung, như vậy hiện tại có một nhân tố không biết như thái tử thần quốc, Nam Hải Ma Vực liên tiếp bị thương nặng, Mục Phượng Tiên tuyệt không tính toán dễ dàng chịu thua.

Đang muốn đi lên bàn đàm phán cãi cọ cùng Tinh Dương một phen, đúng lúc này, nàng đột nhiên sửng sốt một chút, xoay đầu lại nhìn về cửa phòng họp.



Năm người đứng ở đó, chính là Lâm Minh, Mục Thiên Vũ, Đoan Mộc Quần, Lam Thấm cùng Phong Thần.

Đáng chết, bọn họ tới nơi này làm gì?

Trong lòng Mục Phượng Tiên giật thót một cái, tin tức Lâm Minh trở về Thần Hoàng đảo là tuyệt đối bí mật, một khi tiết lộ ra ngoài hậu quả thiết tưởng không chịu nổi!

Chẳng những là Mục Phượng Tiên, sắc mặt Mục Dục Hoàng cũng là mất tự nhiên, tuy nhiên nàng hết sức áp chế, mặc dù Tinh Dương chưa chắc trông thấy bức họa về Lâm Minh, nhưng là tuổi thọ Lâm Minh đối lập tu vi của hắn, muốn không làm cho người ta chú ý cũng khó khăn.

Nàng khiển trách:

- Vũ Nhi, ngươi tới nơi này làm gì?

Mục Dục Hoàng là muốn để cho Mục Thiên Vũ thừa dịp trước khi Tinh Dương chưa chú ý nhanh chóng mang theo Lâm Minh rời đi, mà lúc này đây, Mục Thiên Vũ nhất thời không biết giải thích thế nào.

Tinh Dương cau mày, nhìn chằm chằm Lâm Minh, trầm giọng nói:

- Ngươi là ai?

Tinh Dương quả thật không nhận ra Lâm Minh, hắn xác định lúc Thần Hoàng đảo vừa tới Âm Dương huyền cung không có nhân vật như Lâm Minh, thật sự có thì hắn không thể nào không có ấn tượng, Lâm Minh nhìn tuổi chỉ hai mươi mấy tuổi, tu vi Toàn Đan sơ kỳ, hơn nữa cả người chân nguyên dày đặc, hiển nhiên không phải là cường giả Toàn Đan sơ kỳ bình thường.

Dĩ nhiên, nhìn qua hai mươi mấy tuổi, thật ra thì cũng có thể đến gần ba mươi tuổi, dù sao võ giả già yếu vô cùng chậm, ba mươi tuổi cùng hai mươi tuổi khác biệt cũng không phải là quá lớn, bởi vì không cách nào xác định số tuổi chính xác của Lâm Minh, hắn cũng là không có biện pháp suy đoán trình độ thiên tài của Lâm Minh, nhưng ít nhất cấp thánh đứng đầu.

Tinh Dương chú ý Lâm Minh, trừ thiên phú của Lâm Minh, còn có một nguyên nhân trọng yếu hơn.

Đó chính là... Mục Thiên Vũ nắm tay Lâm Minh!

Trong lòng Tinh Dương trầm xuống, trong ánh mắt hiện lên ghen tị nồng đậm. Hắn biết rõ xuất thân của Mục Thiên Vũ, nàng chỉ có một muứ muội, không có ca ca đệ đệ, như vậy Lâm Minh chỉ có thể là tình nhân của Mục Thiên Vũ.

Đối với Mục Thiên Vũ, Mục Băng Vân mà nói, tình cảm của các nàng cũng không phải là trò đùa, bởi vì lần đầu tiên sinh hoạt vợ chồng các nàng sẽ truyền một phần nguyên âm khí của mình cho nam tử giao hoan cùng, sẽ pha loãng huyết mạch thánh thú trên người thánh nữ ở trình độ nhất định.

Nhưng là bây giờ nhìn Mục Dục Hoàng, Mục Phượng Tiên cũng không có ý tứ phản đối Mục Thiên Vũ cùng nam tử kia ở chung một chỗ một chút nào, hiển nhiên là ngầm đồng ý đoạn tình cảm này.

Người này rốt cuộc là ai?

Nhìn Mục Thiên Vũ đối với nam tử kia đã tới trình độ không muốn xa rời, sợ là không để ý chút nào sẽ giao tấm thân xử nữ của nàng cho đối phương. Điều này làm cho trong lòng Tinh Dương dâng lên sát ý nồng đậm!

Mặc dù Lâm Minh thiên phú không tồi, Tinh Dương cũng không sợ. Tinh Dương đã ba mươi lăm tuổi, tu vi mới vào Toàn Đan hậu kỳ, tiến thêm một bước chính là Mệnh Vẫn, nếu như hắn có thể hoàn thành Mệnh Vẫn trước bốn mươi lăm tuổi, như vậy khả năng phong hoàng xưng đế sẽ đề cao thật lớn.

Mà Lâm Minh dù sao trẻ tuổi hơn hắn, tu vi lại kém hơn hắn hai cái cảnh giới nhỏ.

Sau Toàn Đan, từng cái cảnh giới nhỏ cũng chênh lệch không nhỏ. Tinh Dương không lo lắng lực chiến đấu của Lâm Minh chút nào, chẳng qua là lo lắng xuất thân của đối phương, dù sao loại thiên tài này xuất thân bình thường cũng sẽ không kém, hắn chú ý tới ba nam nữ tuấn mỹ phía sau Lâm Minh, nhìn dáng dấp không giống loài người, cũng không biết là chủng tộc gì.

Quỷ dị chính là, Tinh Dương có thể cảm giác ba người cũng là võ giả, tuy nhiên là hết lần này tới lần khác lại nhìn không ra tu vi của đối phương, hệ thống tu luyện của Yêu tộc bất đồng cùng Nhân tộc.

- Vụng trộm xông vào Âm Dương huyền cung, ngươi là ai?

Tinh Dương muốn thử dò xét xuất thân của Lâm Minh, nếu như đối phương cũng xuất thân từ tông môn ngũ phẩm, hắn cũng không thể làm gì Lâm Minh, nếu như đối phương xuất thân từ tông môn nhỏ, như vậy lặng lẽ giết đối phương cũng không quan hệ.

Lâm Minh cười lạnh nói:

- Bản thân ta chính là đệ tử Thần Hoàng đảo, Tiểu Yến sơn đã chia cho Thần Hoàng đảo làm trú địa, Lâm mỗ xuất hiện ở chỗ này có gì kỳ quái?

Nghe được Lâm Minh không e dè tự xưng là Lâm mỗ, Mục Dục Hoàng cùng Mục Phượng Tiên cũng là lo lắng, tự báo ra họ, hơn nữa thiên phú của Lâm Minh còn ở đó, Tinh Dương sớm muộn cũng sẽ kịp phản ứng.

Mục Dục Hoàng liên tiếp chân nguyên truyền âm với Lâm Minh, căn bản không được đáp lại, Mục Băng Vân cũng là nhướng mày nhìn về phía Lâm Minh, không biết Lâm Minh tính toán làm cái gì.

Ừm? Tiểu tử này lại là đệ tử Thần Hoàng đảo?

Tinh Dương nheo mắt lại đánh giá Lâm Minh, hắn cũng không hiểu rõ lắm về lịch sử Thần Hoàng đảo, tạm thời không có nghĩ đến người tự xưng là Lâm mỗ này là ai, chẳng qua là kỳ quái vì Thần Hoàng đảo lúc nào thì xuất hiện một thiên tài như vậy, tuy nhiên, nếu hắn là đệ tử Thần Hoàng đảo vậy cũng không đáng sợ.

Hắn đang suy tư lấy cớ như thế nào để trừng phạt Lâm Minh một phen, tốt nhất có thể lặng lẽ sử dụng dược vật nào đó, cắt đứt chức năng phái nam của hắn, tránh khỏi khả năng hắn lấy đi tấm thân xử nữ củ Mục Thiên Vũ, mà ở lúc này, Lâm Minh đột nhiên mở miệng nói một câu để cho hắn trợn mắt há hốc mồm.



Lâm Minh nói:

- Ngươi kêu Tinh Dương đúng không, ta hôm nay tới gặp ngươi là muốn nói với ngươi, đàm phán không cần nói tiếp, lập tức trả lại Chu Tước, tiếp theo phân ra một nửa khu vực của Âm Dương huyền cung đến cho Thần Hoàng đảo làm nơi ở tạm thời, bao gồm cả cung cấp đại trận tu luyện, dược viên, Chân Nguyên thạch và hết thảy tài nguyên, cũng chia ra một nửa số định mức hằng ngày cung cấp cho Thần Hoàng đảo sử dụng.

Lâm Minh nói tới đây, Tinh Dương khẽ nhếch miệng, cơ hồ không thể tin được lỗ tai của mình, tiểu tử này mới vừa nói cái gì?

Không riêng gì Tinh Dương, ngay cả Mục Dục Hoàng, Mục Phượng Tiên cũng là nghe tới u mê, Mục Băng Vân luôn luôn đạm mạc cũng dùng ánh mắt ngờ vực nhìn về phía Lâm Minh, nhìn bộ dạng Lâm Minh tuyệt đối không giống nói đùa, nàng liền quay đầu nhìn về Mục Thiên Vũ.

Lại thấy Mục Thiên Vũ cũng là nhẹ nhàng kinh ngạc, nàng cũng không nghĩ tới Lâm Minh mở miệng chính là điều kiện quá đáng như vậy, đây là đang cắt thịt trên người Âm Dương huyền cung a!

Cũng là bọn người Đoan Mộc Quần, Lam Thấm là thái độ không sao cả, bọn họ xuất thân từ thánh địa đối với một nửa tài nguyên tu luyện của tông môn ngũ phẩm gì đó căn bản là đề không nổi hứng thú.

Cái đó thì đáng giá bao nhiêu chứ, Lâm Minh ở cấm khu ngàn dặm có được Ma Thần Chi Cốt địa giai tùy tiện lấy ra một khối cũng đủ để một tông môn ngũ phẩm tiêu hao mười năm.

Tinh Dương sửng sốt mấy hơi thời gian, đột nhiên cười ha ha:

- Ta còn tưởng rằng ngươi là một thiên tài, không nghĩ tới ngươi là một xuẩn tài (đồ ngu), ngươi là cảm thấy chúng ta đàm phán quá khô khan, cố ý xuất hiện trêu chọc ta bật cười a, ha ha ha ha! Ta không thể không nói, ngươi thành công, hơn nữa làm được không tệ.

Tinh Dương nói tới đây, sắc mặt trở nên lạnh lẽo.

- Khương trưởng lão, Tôn trưởng lão bắt tiểu tử này lại cho ta!

Ở phía sau Tinh Dương, có ba vị trưởng lão áo đen, hai người trong đó là Toàn Đan hậu kỳ, người cuối cùng là Mệnh Vẫn tầng một, là tới nơi này áp trận.

Âm Dương huyền cung không coi là tông môn ngũ phẩm có thực lực thâm hậu, lại không cách nào làm được trình độ mỗi cái trưởng lão cũng là Mệnh Vẫn, bởi vì số lượng cao thủ chưa đủ, phần lớn trưởng lão chẳng qua là Toàn Đan trung hậu kỳ mà thôi.

Đối phó Lâm Minh, Tinh Dương lười tự mình ra tay, Khương trưởng lão cùng Tôn trưởng lão cũng là tu vi Toàn Đan hậu kỳ, đối phó Lâm Minh đã đủ.

Lâm Minh nhàn nhạt liếc mắt quét hai trưởng lão một cái, cười, hắn đã sớm biết mới vừa rồi nói những thứ kia cùng Tinh Dương tương đương với nói nhảm, vốn hôm nay hắn chính là định tới tàn bạo người.

Hai trưởng lão một trái một phải, tiến tới gần Lâm Minh, sắc mặt Mục Dục Hoàng cùng Mục Phượng Tiên cũng thay đổi, tuy nhiên các nàng rất rõ ràng Lâm Minh cũng không phải là người lỗ mãng, hắn rốt cuộc muốn làm gì, cho dù thực lực của hắn xuất chúng, có thể vượt cấp chiến thắng hai trưởng lão Toàn Đan này thì thế nào, chẳng lẽ hắn muốn là địch cùng cả Âm Dương huyền cung sao?

Vào lúc này Lam Thấm khanh khách khanh khách nở nụ cười, thanh âm dễ nghe như chuông bạc, nàng không khách khí châm chọc nói:

- Lại còn tông môn ngũ phẩm, trưởng lão của tông môn ngũ phẩm theo đạo lý phải là Mệnh Vẫn, các ngươi lấy trưởng lão Toàn Đan hậu kỳ cho đủ số, cũng không biết xấu hổ xưng là tông môn ngũ phẩm, thật là buồn cười!

Lam Thấm nói như vậy, hai vị trưởng lão Khương, Tôn nhất thời giận dữ, cái này chẳng những là châm chọc Âm Dương huyền cung, cũng mắng cả hai người bọn họ, mắng chửi người sợ nói rõ chỗ yếu, lời của Lam Thấm thật sự ác độc, Âm Dương huyền cung mặc dù được xưng là tông môn ngũ phẩm, nhưng đúng là rất nhiều địa phương không phù hợp với định nghĩa về tông môn ngũ phẩm.

- Tiểu nha đầu, ngươi muốn chết, lão phu cho ngươi biết trời cao bao nhiêu, đất dày thế nào.

Khương trưởng lão nhìn không ra tu vi cùng chủng tộc của Lam Thấm, hắn lường trước đối phương là thiên tài của một tông môn, hơn nữa còn là hạng người chẳng bao giờ ra khỏi tông môn, nói như rồng leo, làm như mèo mửa, ỷ vào thiên phú của mình cao, không biết cái gọi là ngu xuẩn.

- Ha ha, chết cười bản tiểu thư, ta đứng ở chỗ này, ngươi có thể nhích tới gần hắn ba thước, cho ngươi thắng!

Lam Thấm vừa nói vừa chỉ về Đoan Mộc Quần, nguyên nàng vốn cũng không phải là một nữ tử ngoan ngoãn, có cơ hội chơi thật tốt như vậy, nàng không muốn bỏ qua

Đoan Mộc Quần nhất thời im lặng, hắn vốn cho là Lam Thấm sẽ xuất thủ, không nghĩ tới tiểu nha đầu này nói xong lời cuối cùng lại bắt hắn dây vào.

Quả thật lấy thực lực của Lam Thấm mặc dù có thể thắng Khương trưởng lão kia, nhưng tuyệt không dễ dàng, thậm chí còn có thể bị thương, rất khó lập uy.


- Quá cuồng vọng, Tôn lão, ngươi đối phó Lâm Minh, ta bắt giữ tiểu nha đầu này!


Khương trưởng lão đã giận không kìm được.


- Tốt!


Hai gã trưởng lão vừa nói vừa một trái một phải xông lên.


Đối mặt tình cảnh này, Lâm Minh ngay cả thương cũng không xuất ra, ngón trỏ bắn ra, Chiến Linh bám vào không khí, bắn nhanh ra.


Sau một khắc, Khương trưởng lão chỉ cảm thấy quang mang màu xanh da trời chợt lóe trước mắt, tiếp theo là nổ trầm bịch một tiếng, Tôn trưởng lão lao ra cùng hắn đã không thấy đâu.


Quay đầu nhìn lại, trên vách tường phòng họp xuất hiện một động lớn hình người, mà Tôn trưởng lão thì dính vào tường rào của biệt viện, miệng phun máu tươi, tứ chi mềm nhũn rũ xuống, giống như là một con chó đất bị đánh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK