Lâm Minh đang nghĩ ngợi, Bất Hủ quân vương nói với Thánh Mỹ:
- Ngươi cũng đứng sang một bên đi.
Thánh Mỹ gật đầu nói:
- Vâng!
Thánh Mỹ đứng bên cạnh Lâm Minh, lực lượng thế giới bắt đầu dâng trào lên. Nguyên Đế Cốt Hải bị Lâm Minh và Thánh Mỹ lôi kéo, bờ đối diện sông hoàng tuyền có hơn một trăm tòa ma tháp bắt đầu chấn động.
Đột nhiên một thần niệm cổ xưa như sấm sét nổ vang bên tai Lâm Minh, Thánh Mỹ:
- Ai? Quấy rầy ta ngủ say!
Lại một thần niệm vang lên:
- Giết! Giết! Giết! Chiến! Chiến! Chiến!
Bên tai Lâm Minh truyền đến điên cuồngkhát vọng:
- Máu thịt, cho ta thịt!
Đó là linh hồn giống như dã thú, trong đó tràn ngậpđiên cuồng, giết chóc, dữ tợn.
- Ta muốn chết, ai có thể giết ta!?
- Ha ha ha! Có nữ nhân, nữ nhân mới mẻ thật. Mấy trăm ức năm lão tử chưa nếm mùi vị nữ nhân, cho ta! Cho ta!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Một Ác Ma điên cuồngva chạm cửa ma tháp, thò móng vuốt khô quắc dữ tợn ra khỏi khe cánh cửa.
Trước đó Lâm Minh, Thánh Mỹ đâu dự đoán được sẽ xảy ra chuyện thế này? Hai người hơi giật mình nhưng giây sau thúc giục hồn hải, hồn lực bạo phát ngăn cách các thần niệm ngoài hồn hải. Nếu bị những thần niệm này xông vào hồn hải có lẽ bọn họ sẽ bị những thần niệm như dã thú đồng hóa, đánh mất bản tâm.
Bất Hủ quân vương hét to:
- Câm mồm lại hết cho ta!
Thanh âm như sấm mùa xuân hình thành sóng xung kích.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Hơn một trăm tòa ma tháp cùng rung lên, thanh âm ồn ào rối loạn biến mất, tất cả tàn hồn yên lặng.
Mấy Ác Ma nhe răng cười kêu lên:
- Bất hủ!
- Bất hủ!
- Bất hủ!
Thanh âm quanh quẩn trong Đế Cốt Hải, trống trải mà lạnh lùng.
- Ngươi ra khỏi ma tháp?
- Ha ha ha! Vô dụng, ngươi không thể trốn thoát pháp tắc Đế Cốt Hải trói buộc!
- Chúng ta ở đây muốn sống không được, muốn chết không xong, ngươi cũng đừng mơ giải thoát!
Nghe những lời nói nguyền rủa, sắc mặt Bất Hủ quân vương như thường, chỉ giơ hai tay đè xuống.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Lực lượng thế giới hình thành nước lũ lớn ập hướng một trăm tòa ma tháp.
Ma tháp rung bần bật như thể có bão tố nổi lên trong Đế Cốt Hải.
Các tàn hồn Ác Ma trong ma tháp sẽ không chịu uy hiếp, nhưng từ người Bất Hủ quân vương bộc phát lực lượng mệnh mông đủ chấn nhiếp đám đông Ác Ma.
- Cống hiến ra lực lượng thế giới của các ngươi!
Giọng Bất Hủ quân vương quanh quẩn cùng bão tố, giọng điệu không cho phép nghi ngờ.
Có Ác Ma kêu gào:
- Dựa vào cái gì!
- Tại sao ta phải nghe lời ngươi?
- Ha ha ha! Đưa nữ nhân kia cho ta thì ta sẽ suy xét một chút.
Hắc Ám tế điển là nghi thức cường đại sinh ra Ác Ma đẳng cấp đồ đằng, mà Ác Ma đẳng cấp đồ đằng là tồn tại cực hạn Chân Thần, mạnh hơn tàn hồn Bất Hủ quân vương hiện tại nhiều.
Với lực lượng Bất Hủ quân vương không đủ để điều động năng lượng khổng lồ đó cho Lâm Minh, Thánh Mỹ nhận tẩy lễ. Bất Hủ quân vương phải nhờ vào lực lượng tàn hồn Ác Ma khác trong Đế Cốt Hải.
Bất Hủ quân vương chậm rãi nói:
- Chỉ bằng vào hai người đứng tại đây! Chẳng phải các ngươi hận không thể xé xác chúa tể Thâm Uyên ra trăm mảnh, ăn thịt,uống máu của hắn sao? Các ngươi bị nuôi nhốt như heo chó tại đây, khi nào hắn vui vẻ thì cho các ngươi một nhát làm thịt. Khi nào thì chấp niệm của các ngươi mới thực hiện được?
Thanh âm đó mang theo lực chấn động cường đại khuếch tán.
- Ha ha ha ha ha!
Một tàn hồn Ác Ma cười điên dại:
- Ngươi đang nói lời nhảm nhí gì? Lẽ nào ngươi trông chờ một nam một nữ như chó con, mèo con này đánh bại được lão già kia?
- Ta có nghe lầm không vậy? Ngươi kêu chúng ta cống hiến lực lượng thế giới ra tẩy lễ cho hai đứa nhóc này?
- Ha ha ha ha ha ha! Bọn họ mới chỉ là Thiên Tôn kỳ, không tới Chân Thần, ngươi bị nhốt trăm ức năm đến ngu người sao?
đám đông Ác Ma cười như điên, bọn họ vốn là hạng kiệt ngạo bất thuần, bị bắt nhốt mấy trăm ức năm, trong lòng càng là tràn ngập lệ khí.
Hơn nữa bọn họ và Bất Hủ quân vương không thuộc một chủng tộc, dù bọn họ có chung kẻ thù . . . Hồn Đế, nhưng khiến bọn họ nghe theo sự điều khiển Bất Hủ quân vương thì không dễ dàng.
Bất Hủ quân vương hơi nhíu mày nhìn Lâm Minh:
- Ngươi có tin tưởng thông qua Hắc Ám tế điển?
Lúc trước Bất Hủ quân vương nhìn Lâm Minh đánh với Minh Đồng, gã có lực lượng thế giới gai cố, sức chiến đấu trên Chân Thần thượng vị. Lâm Minh thì chỉ có tu vi đỉnh Thiên Tôn thượng vị nhưng kiên trì mấy chục giây đỡ đòn Minh Đồng công kích mà không chết, chỉ tính phần thực lực này đã làm Bất Hủ quân vương rất giật mình.
Tuy Thánh Mỹ kém hơn Lâm Minh một chút nhưng là nữ nhi kiếp trước của Bất Hủ quân vương chuyển thế, thực lực thiên phú là không thể nghi ngờ .
Bởi vậy Bất Hủ quân vương mới tin tưởng cho hai người nhận Hắc Ám tế điển thử thách, khiêu chiến Hồn Đế cơ hồ không thể chiến thắng.
Lâm Minh bình tĩnh nói:
- Nếu chỉ thử thácha tiềm lực thì không thành vấn đề.
Tiềm lực là cách phán đoán sức chiến đấu tổng hợp của một người trực quan nhất về thiên phú tương đương tuổi tác.
Về mặt này thì không ai bằng Lâm Minh.
Bất Hủ quân vương mắt lóe tia sáng hỏi:
- Nếu khó hơn gấp đôi thì sao?
Lâm Minh hết hồn nhưng cắn răng làm liều:
- Có thể thử một lần.
Khó khăn gấp đôi Hắc Ám tế điển, rất khó tưởng tượng. Nhưng Lâm Minh muốn chiến thắng Hồn Đế thì phải áp lực bản thân, ép ra cực hạn của mình!
- Tốt!
Mắt Bất Hủ quân vương lóe tia sáng khen ngợi, hít sâu, xoay người dõng dạc nói với đám Ác Ma điên cuồng:
- Nếu trong các ngươi ai phản đối ta thì cứ rót lực lượng mạnh nhất của mình qua đây, nhìn xem bọn họ có chịu nổi không?
Bất Hủ quân vương thốt lời, đám đông Ác Ma ngẩn ngơ. Trong Đế Cốt Hải bỗng chốc yên tĩnh lại.
Lặng thinh một lúc sau đám đông Ác Ma cười gằn:
- Rót lực lượng mạnh nhất vào người hai tiểu brối Thiên Tôn?
- Ha ha ha! Bất Hủ, ngươi đang nói mớ sao? Lực lượng hơn một trăm thể linh hồn chúng ta sẽ làm tiểu tử này và nữ nhân nổ tan xác chết!
- Ha ha ha! Bất Hủ, ngươi có thù với hai tiểu tử kia đúng không? Nhưng ngươi cũng đừng dùng thủ đoạn tàn nhẫn như thế hành hạ bọn họ đi!
Quá trình Hắc Ám tế điển vô cùng đau đớn, nếu nâng năng lượnglên tới mạnh nhất thì đau khổ sẽ càng mạnh hơn nữa.
Không chịu nổi năng lượng trùng kích nên nổ banh xác, cách chết này đau đớn hơn thiên đạo vạn quả gấp trăm lần.
Sau khi chết rồi linh hồn của bọn họ sẽ bị giam cầm tại đây nhưng không vào ma tháp mà bị phong trong đại trận dưới lòng đất Đế Cốt Hải. Trong đại trận chen chúc tối tăm không ánh sáng càng làm người ta nổi điên hơn là bị nhốt trong ma tháp.
Bất Hủ quân vương lù lù bất động, lạnh lùng cười:
- Các ngươi đã là người chết, để lại những năng lượng này có ích gì? Các ngươi còn trông chờ có ngày nào đó sống lại sao? Đừng nằm mơ! Nhưng ta cảm thấy dù các ngươi rót lực lượng thế giới mạnh nhất cũng không đủ cho hai tiểu bối ăn no!