Mục lục
Vũ Cực Thiên Hạ - Tàm Kiếm Lý Ngưu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu Lâm Minh có tu vi cùng cấp với Tư Đồ Yêu Nguyệt, như vậy đại năng Thần Hải đều phải nuốt hận ở dưới tay hắn!

Đáng tiếc, hắn chỉ là Mệnh vẫn tầng một đỉnh phong, vì thế hiện giờ bị Tư Đồ Yêu Nguyệt áp chế chặt chẽ, hơn nữa tốc độ giam cầm của lồng giam Hắc Ám kia, làm cho tốc độ của Lâm Minh giảm nhiều, nhất cử nhất động đều phải tiêu hao chân nguyên gấp mấy lần, nếu không thể phá vỡ tầng giam cầm này, như vậy sớm hay muộn Lâm Minh phải bại.

Ở trong lồng giam Hắc Ám, Tư Đồ Yêu Nguyệt đã hóa thành một lũ khói đen. Cái gọi là tốc độ của nàng “không nhanh” cũng chỉ là ngang với võ giả Mệnh vẫn bình thưởng, tương đương với Lâm Minh hiện giờ. Tốc độ của Tư Đồ Yêu Nguyệt căn bản ngay cả quỹ tích đều thấy rõ!

- Lâm Lan Kiếm! Để ta xem ngươi làm thế nào phá lồng giam Hắc Ám của ta! Đi tìm chết đi!

Tư Đồ Yêu Nguyệt vòng đến sau lưng Lâm Minh, đột nhiên đâm ra trường thương. Bởi vì là dùng tốc độ thủ thắng, Tư Đồ Yêu Nguyệt cũng không có sử dụng võ kỹ quá lợi hại, có chỗ tốt thế này chính là phải ra thương cực nhanh, với tốc độ của Lâm Minh hiện tại dĩ nhiên không cách nào ngăn cản được.

“Coong!”

Thân mình Lâm Minh bay ngược ra ngoài, chân nguyên hộ thể chấn động một trận.

Tư Đồ Yêu Nguyệt thừa thắng xông lên, bước ra một bước xuất hiện trước mặt Lâm Minh, đâm ra liên tiếp ba thương theo hình tam giác!

Lâm Minh ngăn đỡ hai đạo thương mang, lại bị đạo thương mang thứ ba chém trúng cánh tay phải, bắn ra một chút máu tươi.

- Tiểu tử này, lực phòng ngự thân thể có thể so với Man Long!

Tư Đồ Yêu Nguyệt vô cùng kinh sợ trong lòng. Tuy nói nàng vì tốc độ công kích mà hy sinh uy lực, nhưng một thương đâm ra như thế, uy lực cũng có thể ngang với một kích toàn lực của cao thủ xếp hạng tốp 100 trên Thiên Mệnh Bảng. Lâm Minh với thân thể đón đỡ một kích này mà lại chỉ bị thương một chút ngoài da, thân thể của hắn quả thực giống như dùng huyền kim tạo thành.

- Lực phòng ngự cường thì sao chứ? Để ta xem ngươi có thể ngăn cản được mấy thương!

Tư Đồ Yêu Nguyệt lại lần nữa lao ra, rõ ràng muốn dùng ưu thế tốc độ tiêu hao chết Lâm Minh. Loại phương pháp tác chiến này làm người ta có cảm giác thắng không vẻ vang chút nào, nhưng thời điểm này là trận chiến sinh tử, chỉ cần là thủ đoạn có thể thắng đều là thủ đoạn tốt.

- Ý cảnh Hắc Ám không ngờ còn có thể dùng như vậy! Tư Đồ Yêu Nguyệt đúng là một thiên tài!

Võ giả ở đây cũng có người hiểu được ý cảnh Hắc Ám, nhưng cũng chỉ là dừng lại ở pháp tắc cắn nuốt, đối với ỷ cảnh thứ hai ngưng đọng lại không gian nghe cũng chưa từng nghe qua.

- Đừng nói là Lâm Lan Kiếm, cho dù là đan điền dị chủng giống với Tư Đồ Yêu Nguyệt, hoặc là yêu nghiệt Thần thể Thần mạch trời sinh mà bị vây khốn trong lồng giam Hắc Ám này cũng phải nuốt hận!

Đối với tuấn kiệt trẻ tuổi ở đây, sự cường đại của Thần thể Thần mạch và đan điền dị chủng đã xâm nhập lòng người, cho nên không kiềm lòng được liền dùng bọn họ để nêu ví dụ.

Thương mang đỏ như máu mối tiếp thành một mảnh. Tư Đồ Yêu Nguyệt ra thương lần thứ ba, nàng đang định dùng một thương đâm vào cổ họng Lâm Minh, đột nhiên đúng lúc này, trong lòng nàng lại sinh ra một loại dự cảm nguy cơ!

- Không tốt!

Tư Đồ Yêu Nguyệt gương mặt xinh đẹp thất sắc, thương mang mới đâm một nửa liền cấp tốc thu hồi, thân mình bật lui ra ngoài... Nhưng mà đã muộn rồi!

Rất bất ngờ, ở trong cơ thể Lâm Minh vang lên một tiếng phượng hót cao vút, ấn kỷ cổ Phượng chỗ mi tâm Lâm Minh phát ra ánh sáng vàng chói mắt, sáng vàng đó hóa thành một cầu vồng rực rỡ, như thanh kim kiếm vạn trượng chọc thẳng lên trời cao!



Ở khoảnh khắc đó, Lâm Minh thiêu đốt toàn bộ tất cả máu cổ Phượng trong cơ the

Trong nháy mắt, cường giả Thần Hải ở đây đều cảm nhận được một cổ uy áp cường đại, giống như Thần thú Chân Tiên buông xuống thế

Gian, bọn họ đều lộ ra vẻ mặt kinh sợ. Ngay cả Dương Vân vẫn luôn ung dung trấn định cũng trong lòng run sợ.

“Loại cảm giác này là...” Dương Vân vô cùng kinh ngạc trong lòng.

100 giọt máu Cổ Phượng đồng thời thiêu đốt, hoàn toàn dẫn phát ra uy lực của Thần thú Phượng Hoàng nén ép trong cơ thể Lâm Minh!

Lâm Minh ở thời điểm trước khi Toàn Đan, thưởng xuyên sử dụng kỹ năng thiêu đốt máu cổ Phượng, nhưng từ khi hắn trở về từ Hoàng Thành viễn cổ, dùng một lần hấp thu hết 100 giọt máu cổ Phượng, tới nay còn là lần đầu tiên hắn thiêu đốt hoàn toàn máu cổ Phượng.

Bình thưởng võ giả dùng thiêu đốt tinh huyết là cái giá phải trả để đổi lấy sức chiến đấu vượt cao hơn trước, nhưng mà một khi thiêu đốt tinh huyết thì sẽ tiêu tan mất, nhưng máu cổ Phượng thì khác: Phượng Hoàng là Thần thú trong thiên địa, có thân bất tử, huyết mạch nó cũng như thế! Bản thân nó là có thể tắm trong lửa niết bàn, cho nên mặc dù thiêu đốt cũng sẽ không giảm bớt mảy may nào.

Trong cơ thể Lâm Minh có được 100 giọt máu cổ Phượng, thiêu đốt toàn bộ sẽ phát ra năng lượng khủng bố. Năng lượng như thế, nếu Lâm Minh dùng thân thể lúc trước chưa Mệnh vẫn để chịu đựng, thực dễ dàng bị thiêu hủy kinh mạch. Nhưng hiện tại, mỗi một tế bào trong thân thể Lâm Minh đều trải qua năng lượng rèn luyện, có thể truyền dẫn năng lượng, không cần toàn bộ kinh mạch chịu đựng, đây là chỗ ưu đãi thật lớn của Mệnh vẫn mang đến.

Cũng chính vì có chỗ cậy vào như vậy, Lâm Minh không hề cố kỵ thiêu đốt toàn thân máu cổ Phượng, lực lượng ngọn lửa mênh mông cuồn cuộn bùng phát ra, Chân Huyết Phượng Hoàng rót vào trong huyết mạch quanh thân Lâm Minh, máu huyết sôi trào... Ngay khoảnh khắc đó thân thể Lâm Minh hoàn toàn bốc cháy lên, Ngọn lửa Phần Tinh Hỏa Tinh Thiên giai gào thét mà ra, ngọn lửa hừng hực ở trong bầu trời hóa thành một con Phượng Hoàng to lớn giương cánh gần trăm trượng, tiếng rít vọt thẳng lên trời cao!

Lửa ngập trời, long trời lở đất! Nguyên khí thiên địa hỏa hệ ở chung quanh phạm vi mấy trăm dặm toàn bộ bị con Phượng Hoàng này dẫn dắt, như trời long đất lở thổi quét lại đây, hóa thành gió lốc màu đỏ khủng bố, thổi quét bầu trời xanh sáng rực!

Ngay lúc đó, không gian đều bị ngọn lửa thiêu đốt bùng cháy, giống như một vầng mặt trời từ trong cơ thể Lâm Minh dần dần dâng lên, tỏa hào quang vạn trượng!

Toàn thân Lâm Minh tắm trong lửa, cắn chót lưỡi, văn lộ vật tổ trên mầm non Tà Thần tượng trưng cho pháp tắc căn nguyên hỏa hệ phát ra ánh sáng vàng chói mắt. Lâm Minh dùng huyết mạch bản mạng dung hợp vào trong mầm non Tà Thần, một con Phượng Hoàng màu vàng hình thể thực nhỏ từ trong mầm non Tà Thần nở ra lắc lư, từ từ dang ra hai cánh.

Con Phượng Hoàng này thể tích so với Phượng Hoàng do Ngọn lửa Phần Tinh hóa thành trước đó, không biết nhỏ hơn bao nhiêu lần, nhưng mà thần quang toàn thân nó ẩn chứa năng lượng còn khủng bố hơn, khiến người ta nhìn vào nó mắt như mù. Đây là Lâm Minh dùng tinh huyết bản thân dung hợp với lực lượng pháp tắc trong mầm non Tà Thần mà thành!

Phượng Hoàng màu vàng nho nhỏ kia bay vào trời cao, hợp hai làm một với Phượng Hoàng màu đỏ do Ngọn lửa Phần Tinh hình thành. Ngay khoảnh khắc đó, giống như dời vầng mặt trời vào nhân gian, toàn bộ trung thiên thế giới bao phủ trong ánh sáng vàng vô tận, tỏa sáng lấp lánh.

- Phá!

Lâm Minh thần sắc hờ hững nói ra chữ này, rồi chém ra trường thương. Lồng giam Hắc Ám miễn dịch với công kích vật chất, như vậy hắn lợi dụng hào quang vạn trượng của ngọn lửa căn nguyên, với hào quang là kiếm chém phá không gian Hắc Ám!

“Víu...”

Phượng Hoàng Lửa màu vàng đỏ hót to một tiếng, dường như từ trung tâm hằng tinh lao xuống, mang theo hết thảy sóng lửa thổi quét về phía Tư Đồ Yêu Nguyệt!

“Két két két...”

Nơi ngọn lửa đi qua, hư không vỡ nát, lực lượng không gian vặn vẹo tràn ra, hình thành con lốc không gian xoay fron, gió trợ thêm thế lửa, càng ngày càng cuồng mãnh. Tư Đồ Yêu Nguyệt lại thất sắc rồi! Bóng tối dày đặc bên cạnh nàng giống như băng tuyết dưới ngọn lửa, nhanh chóng tan rã, tính cả Tử Cực linh vực cùng nhau lắc lư sắp vỡ tan.



“Đây là cái gì? Trong cơ thể hắn làm sao có thể ẩn chứa lực lượng của lửa khủng bố như thế?”

Trong lòng Tư Đồ Yêu Nguyệt kinh hãi tột cùng, vốn nàng tường rằng Lâm Minh là một võ giả lôi hệ, bởi vì dị biến khi độ Mệnh vẫn, tế bào toàn thân hắn hải qua lôi đình rèn luyện, thành tựu ở pháp tắc lôi hệ không người nào có thể bì kịp.

Nhưng nàng như thế nào cũng không nghĩ tới, Lâm Minh nắm trong tay năng lực của hỏa hệ thậm chí còn cao thâm hơn lôi đình, quả thực trong cơ thể hắn dường như cất chứa cả một mặt trời!

“Bùng!”

Lồng giam Hắc Ám vỡ nát, thân thể mềm mại của Tư Đồ Yêu Nguyệt chấn động dữ dội, phun vèo ra một ngụm máu tươi. Lồng giam Hắc Ám này tương liên với tâm huyết nàng, một khi vỡ nát, chính nàng cũng bị ảnh hưởng trầm trọng.

Mà lúc này, Phượng Hoàng Lửa lại ở ngay trước mặt của nàng.

- Yêu Nguyệt Cực Thiên!

Tư Đồ Yêu Nguyệt cắn đứt vành môi đỏ mọng, phun ra một ngụm tinh huyết, trường thương trong tay ngần lên, hai cánh tay ngọc nắm chặt cán thương, chém bổ xuống thật mạnh!

Bỗng dưng xuất hiện một vầng hắng đỏ còn chói mắt hơn trước đó, xoay tròn bay về phía Phượng Hoàng Lửa, với tốc độ không thể tường tượng, chém bổ về phía ngực Phượng Hoàng.

“Ẩm!”

Năng lượng bùng nổ, thiên địa đều mất đi màu sắc, xuất hiện một quả cầu lửa thật lớn bao phủ thiên địa, ngọn núi cụt trăm dặm kia không ngờ bị hòa tan hoàn toàn ở trong ngọn lửa!

“Ẩm ầm!”

Nham thạch hóa thành dung nham cuồn cuộn trút xuống, như sóng thần ngọn lửa màu đỏ thẫm. Mặt đất đều chấn động, võ giả ở chung quanh quá kinh hoảng: Năng lượng mênh mông và uy áp của Thần thú khổng lồ trực tiếp làm cho một số võ giả Tiên Thiên không bước chân được. Tuy nhiên cũng may mà chung quanh những tiểu bối này đều có cao thủ thủ hộ, bọn họ vội chộp lấy những một thế hệ Tiên Thiên kỳ này, phi thân bỏ chạy.

Một hơi độn ra hơn mười dặm, quay nhìn lại, liền thấy ngọn núi cụt trước đó chẳng những hoàn toàn biến mất, mà còn lõm xuống phía dưới thành một cái hố sâu thật lớn, trong đó tràn ngập dung nham màu đỏ thắm, đã hóa thành biển lửa. Ở chung quanh vẫn còn phun ra dung nham thô to chảy cuồn cuộn trở về, sóng nhiệt quay cuồng.


- Lực lượng này... Thật đáng sợ!


Võ giả Mệnh vẫn có sức mạnh to lớn di sơn đảo hải cũng không hiếm lạ, nhưng làm cho một ngọn núi cụt phạm vi trăm dặm hoàn toàn hòa tan thành biển dung nham... Hình ảnh bậc này thật sự quá rung động lòng người!


- Lâm Lan Kiếm rốt cuộc là ai!? Ta không tin trong thân thể một người bình thưởng có thể ẩn chứa năng lượng khủng bố như vậy! Cái này không liên quan hệ với thiên tài hay không thiên tài, mà là vấn đề thể chất! Chẳng lẽ hắn cũng là Thần thể?


- Đây là loại Thần thể gì, không nghe nói qua!


Thiên tài xuất chúng chủ yếu thể hiện ở tư chất tu võ, ngộ tính, chiến linh, pháp tắc ỷ cảnh... Các phương diện, nhưng bất kể những phương diện này xuất chúng như thế nào, tổng năng lượng cất chứa trong cơ thể bọn họ cũng phải có hạn, cho dù là cơ sở vững chắc mấy đi nữa, không có đan điền dị chủng, không có thể chất đặc thù... Cũng chỉ là tổng sản lượng chân nguyên gấp bốn năm lần so với võ giả cùng cấp mà thôi, làm sao có thể cất chứa năng lượng hỏa hệ khủng bố như thế? Nên biết rằng Lâm Minh chỉ mới là Mệnh vẫn tầng một!


- Mức độ hòa họp hỏa hệ như vậy, cũng không phải cái gọi là thân thể Hỏa Linh có thể đạt tới. Căn cứ trong điển tịch hiện có, hoàn toàn không có ghi lại về Thần thể tương quan, trừ phi là một ít khắc đá thượng cổ 10 vạn năm trước, có một ít ghi lại không thể khảo chứng, không thể nghiệm chứng là thật là giả. Tỷ như Thánh thể cổ Phượng nghe nói là danh chấn một thời năm xưa...


Ở hên Linh Chu, một đại năng Thần Hải xuất từ Thánh địa gia tộc có lịch sử lâu đời chậm rãi nói, sắc mặt biến đổi không ngừng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK