Cũng không phải là Lâm Minh mạnh nhất, mà trong mắt Khương Lan Kiếm, thực lực Lâm Minh đại khái xếp trước năm, thậm chí có thể tranh giành trước ba nhưng lý giải của Lâm Minh đối với thương đạo lại khiến hắn rất là tôn trọng, thậm chí so với lý giải trên phương diện kiếm đạo của Khương Bạc Vân cũng không thua kém!
Khương Lan Kiếm mong chờ trận chiến này cùng Lâm Minh, kiếm đạo của mình lại nhảy vọt một bước:
- Chúng ta lên sân khấu đi, trận chiến này, ta đã mong chờ từ lâu, ta sẽ toàn lực ứng phó.
Khương Bạc Vân tràn đầy chiến ý nhìn Lâm Minh, bước chân vừa động, đã xuất hiện ở trên lôi đài.
Lâm Minh cũng triển khai thân pháp Kim Bằng Phá Hư, thân ảnh giống như thuấn di, xuất hiện cách mười mấy trượng trước mặt Khương Lan Kiếm.
Tất cả người xem, đều nín thở chú ý trận này, thiên tài kiếm đạo và thiên tài thương đạo quyết đấu.
So với trận chiến của Lâm Minh và Khương Bạc Vân, hiển nhiên trận chiến giữa Lâm Minh với Khương Lan Kiếm cũng rất đáng xem, bởi vì thực lực hai người bày ra cũng không chênh lệch lắm. Có lẽ lúc này Lâm Minh nổi bật hơn một chút, nhưng mà Khương Lan Kiếm cũng chưa lộ ra con bài chưa lật của hắn.
Tần Hạnh Hiên theo bản năng siết chặt hai nắm tay, ở trong tất cả tuyển thủ hạt giống, Khương Lan Kiếm là người nàng tiếp xúc nhiều nhất, mấy lần tiếp xúc, nàng có thể cảm nhận được rõ ràng sự cường đại của Khương Lan Kiếm, cái loại cảm giác này thậm chí còn vượt qua lão sư Mộc Dịch tiên sinh của nàng.
Nói cách khác, Khương Lan Kiếm đặt ở Thiên Vận quốc ít nhất tương đương với cao thủ Hậu Thiên trung kỳ.
Khương Lan Kiếm mới chỉ mười chín hai mươi tuổi, lão sư Mộc Dịch của nàng cũng đã hơn một trăm tuổi, chênh lệch bậc này, có thể thấy được rõ ràng.
Nhớ tới tình cảnh hơn nửa năm trước, mình và lão sư gặp Lâm Minh ở Đại Minh Hiên, Tần Hạnh Hiên cảm khái vạn lần, nàng tuyệt đối không nghĩ tới, thiếu niên thời điểm gặp mặt đó không tới một năm đã trưởng thành tới mức có thể so sánh với lão sư của nàng.
Trường kiếm trong tay Khương Lan Kiếm run lên. Một cỗ kiếm khí sắc bén tràn ra, giống như một ngọn núi cao chót vót chìm vào trong mây mù, kiếm khí cao vút, sắc bén quét ngang thiên hạ.
- Xuy xuy xuy!
Lâm Minh có thể nghe được rõ ràng thanh âm kiếm khí của Khương Lan Kiếm đâm phá khí thế của mình, đối với khí thế trầm ổn như núi của Lâm Minh mà nói, kiếm khí của Khương Lan Kiếm hiển nhiên cũng có lực công kích.
- Kinh Hồng nhất kiếm!
Khương Lan Kiếm xuất kiếm, tốc độ nhanh tới mức khó tin! Thân ảnh hắn kéo thành tản ảnh liên tiếp, kiếm quang gần như ngưng tụ thành một sợi dây nhỏ, ẩn giấu trong không khí, trong lúc nhất thời khoảng cách dường như con số không.
Đó là chân nguyên được nén với mức độ cao, tốc độ nhanh tới làm người kinh sợ!
Làm sao cản?
Ánh mắt Lâm Minh híp lại, tầm nhìn của hắn cũng biến mất trong kiếm quang, nhưng mà hắn còn có cảm giác được một ít khí tức bên cạnh hướng gió.
- Kim Bằng Phá Hư!
Trong nháy mắt Lâm Minh biến mất tại chỗ, viên gạch dưới chân hắn đã chia năm xẻ bảy.
- Xịch xịch xịch!
Khương Lan Kiếm quay người lại, liên tục xuất ba mươi sáu kiếm!
Kiếm quang của hắn, mỗi một đạo đều nhỏ như sợi dây, cô đọng đến cực hạn, chân nguyên thực chất hóa nén ép ở trong kiếm khí với mức độ cao, lợi hại vô cùng!
Không chỉ như thế, góc độ xuất kiếm của Khương Lan Kiếm cũng cực kỳ xảo quyệt. Căn bản không thể đoán được quỹ tích xuất kiếm của hắn, như Linh Dương Quải Giác, không thể tìm ra dấu vết.
Trương Ngạn Triệu trong thính phòng thấy một màn như vậy nặng nề hít một ngụm lãnh khí, chân nguyên trong kiếm quang của Khương Lan Kiếm cũng không mạnh, thậm chí rất yếu nhưng qua quá trình nén ở mức độ cao, lại linh hoạt sắc bén vô cùng.
Lực công kích Huyết Vương Tam Sát của hắn quả thật mạnh tới mức khiến người ta kinh sợ, có thể một đao chém vỡ lôi đài, tiếp cận lực công kích của cao thủ Hậu Thiên hậu kỳ!
Chỉ luận về lực công kích, Khương Lan Kiếm tuyệt đối không bằng mình, nhưng mấu chốt ở chỗ, tốc độ của Khương Lan Kiếm sẽ cho hắn một cơ hội sao?
Tuy rằng thời gian súc lực của Huyết Vương Tam Sát rất ngắn, nhưng gần như cũng phải mất một giây, đối với cao thủ mà nói, một giây cũng đủ để phát sinh rất nhiều chuyện.
Lúc ấy Lâm Minh đứng yên trên lôi đài chờ mình ra chiêu, nhưng nếu là Khương Lan Kiếm tại trong nháy mắt kia đã vọt tới trước mặt mình rồi, vậy thì sẽ thế nào?
Nghĩ tới tình cảnh mình đối mặt với không có chỗ nào là không có kiếm quang của Khương Lan Kiếm như vậy, Trương Ngạn Triệu âm thầm đổ mồ hôi lạnh, thông qua thôi diễn, hắn phát hiện một khi mình bị kiếm quang như vậy bao phủ, nhất định sẽ thất bại!
- Ta quá coi thường đệ tử thân truyền Thất Huyền cốc, vốn tưởng rằng ta có thể tranh được một hạng trước năm, bây giờ xem ra, ngay cả Khương Lan Kiếm, ta cũng không đối phó được, muốn tiến vào trước năm, khó! Đấu pháp của Lâm Minh gần giống ta, với khí thế áp nhân, binh khí lại là trọng binh, cũng không am hiểu tốc độ, hắn làm sao chống đỡ được?
Công kích của Khương Lan Kiếm cũng không có cảm giác long trời lở đất gì, nhưng lại vô cùng sắc bén. Này với công kích của Trương Ngạn Triệu là hai thái cực, Trương Ngạn Triệu nghĩ không ra Lâm Minh dùng biện pháp gì chống lại kiếm của Khương Lan Kiếm, chẳng lẽ chuỗi trận thắng liên tiếp của Lâm Minh cũng dừng tại đây sao?
Trong nháy mắt Trương Ngạn Triệu nảy ra ý nghĩ này, cũng là phần lớn ý nghĩ trong lòng những trưởng lão Thất Huyền cốc ở đây, Kiếm tông được xưng tông môn mạnh nhất Thất Huyền cốc, cũng không phải là không có căn cứ, kiếm đạo linh hoạt, sắc bén, quỷ dị, nhanh chóng. Những thứ này đều được Khương Lan Kiếm phát huy tới cực hạn.
Trên lôi đài Lâm Minh liên tiếp thối lui mười mấy trượng, ngay lúc lui tới cạnh lôi đài, trong khoảnh khắc không thể tiếp tục lui kia, hắn ra thương, vẫn là thế thương ẩn chứa đại thế thiên địa, đối mặt với kiếm của Khương Lan Kiếm, cho dù hắn sử dụng Bạo Vũ Lê Hoa thương, cũng không đuổi kịp kiếm quang mãnh liệt này, nhưng Lâm Minh vẫn còn cách ứng phó khác.
Lúc trước khi Lâm Minh đối mặt với Chu Viêm, đối phương cũng dùng đối pháp nhanh tới mức tận cùng nhưng vẫn bị Lâm Minh ngăn cản, Chu Viêm chém ra ba, bốn kiếm, Lâm Minh chỉ đâm ra một thương, thứ hắn dựa vào chính là Luyện Lực Như Tơ, chân nguyên mênh mông chấn động trực tiếp đẩy ra phần lớn kiếm quang của Chu Viêm.
Thực lực của Khương Lan Kiếm tự nhiên hơn xa Chu Viêm, kiếm quang ngưng luyện đến mức tận cùng, có thể đủ đột phá chân nguyên chấn động, nhưng nếu trong chân nguyên chấn động gia trì thêm Chân Long lực thì sao?
Trong nháy mắt kia, chân nguyên Lâm Minh biến thành màu xanh da trời thuần túy.
Thanh Thương chân nguyên không ngừng sinh sôi trào ra.
- Đinh đinh đinh đinh!
Vô số kiếm quang Khương Lan Kiếm trút xuống thương mang, trong nháy mắt, Khương Lan Kiếm chỉ cảm thấy mỗi một kiếm của hắn dường như đâm vào một ngọn núi lớn, chân nguyên bám vào thương của Lâm Minh mang theo một cỗ chấn động trầm trọng, hơn nữa không ngừng sinh sôi, mặc cho kiếm quang của hắn cô đọng cỡ nào, cũng không thể đâm thủng!
- Bồng bồng bồng!
Kiếm quang của Khương Lan Kiếm, mạnh mẽ bị đánh tan!
Thanh Thương chân nguyên mênh mông như thủy triều cuồn cuộn vọt tới Khương Lan Kiếm, mặc cho kiếm quang hắn nhanh tới mức nào cuối cùng cũng bị chân nguyên mênh mông này phá vỡ, nếu là người bình thường dùng thủ đoạn này để phòng ngự, đã sớm bị Khương Lan Kiếm đâm thủng rồi, nhưng Thanh Thương chân nguyên của Lâm Minh lại không ngừng sinh sôi, không thể lay chuyển!
Loại lực cản khổng lồ này khiến cho Khương Lan Kiếm cảm thấy kiếm của mình như cá lao vào vũng bùn, tốc độ giảm mạnh.
- Hả? Sợ hãi?
Khương Lan Kiếm trong lòng kinh hãi, trong nháy mắt, hắn chỉ cảm thấy tim mình dường như bị chấn động cuồn cuộn này ảnh hưởng, máu trong người dường như muốn chảy ngược, chân nguyên trong kinh mạch cũng loạn cả lên, đây là chuyện gì xảy ra?
- Phá!
Lâm Minh lại đâm ra một thương, Khương Lan Kiếm hốt hoảng chống đỡ một kích này, liên tiếp thối lui mười mấy bước, trong người khí huyết nhộn nhạo.
Khương Lan Kiếm biến sắc:
- Là lực chấn động? Ngươi lĩnh ngộ ý cảnh sao?
- Ý cảnh?
Lâm Minh thoáng sửng sốt, bởi vì hắn tu luyện Kim Bằng Phá Hư, đúng là lĩnh ngộ Phong chi ý cảnh, ý cảnh còn lại, hắn hoàn toàn không hiểu, hơn nữa cũng không có thời gian đi tìm hiểu.
Đem Thanh Thương chân nguyên dung nhập vào trong Luyện Lực Như Tơ, hiệu quả tốt lạ thường, đây chỉ là bước đầu mình dung nhập Nghịch Lân Chi Huyết mà thôi, nếu phát huy ra toàn bộ uy lực Nghịch Lân Chi Huyết, nói vậy sẽ càng mạnh, khó trách Vu Thần liệt Nghịch Lân Chi Huyết vào bảo vật quý báu nhất trong Vu Thần thánh địa.
Biến hóa thình lình này khiến người xem khó hiểu, bọn họ lúc nãy chỉ thấy Khương Lan Kiếm phát ra kiếm quang linh hoạt, sắc bén vô cùng, nhưng lại bị một thương của Lâm Minh bức lui, căn bản không rõ điều gì xảy ra.
Trương Ngạn Triệu lại như lọt vào trong sương mù, vốn hắn còn nghĩ Lâm Minh sẽ bị đánh bại, nhưng không rõ vì sao lại có biến cố này.
Khương trưởng lão, vừa rồi là chuyện gì?
Chẳng những là người xem không rõ, rất nhiều trưởng lão cũng không thể nhìn ra huyền cơ, lực chấn động, nếu không tự mình cảm thụ, chỉ bằng nhãn lực rất khó nhìn ra.
Khương trưởng lão chính là đại trưởng lão Kiếm tông, Khương Lan Kiếm đúng là một tay hắn dìu dắt.
- Là một loại ý cảnh.
Khương trưởng lão mở miệng, cái gọi là ý cảnh, chính là cách vận dụng pháp tắc tự nhiên nào đó, không hề nghi ngờ, một thương vừa rồi của Lâm Minh ẩn chứa một loại pháp tắc, cũng chính loại pháp tắc này, đánh tan thế công của Khương Lan Kiếm.
- Ý cảnh? Một đứa nhỏ mười sáu tuổi đã lĩnh ngộ ý cảnh, vận dụng pháp tắc? Tiểu tử này ngộ tính cũng quá kinh người đi! Lan Kiếm cũng không phải không lĩnh ngộ ý cảnh chứ?
- Lĩnh ngộ, nhưng cũng không bằng đối phương!
Khương trưởng lão trầm giọng nói, thiên phú của Khương Lan Kiếm đã thập phần kinh người, nếu không phải Khương Bạc Vân càng xuất sắc, đệ tử thân truyền tất nhiên là Khương Lan Kiếm.
Khương Lan Kiếm nhiều tuổi hơn Lâm Minh, hơn nữa lại do một tay mình hướng dẫn, mới miễn cưỡng chạm đến đến cánh cửa ý cảnh, ý cảnh chính là vận dụng lực lượng pháp tắc, lực lượng pháp tắc là lực lượng căn nguyên vũ trụ, muốn tìm hiểu? Nói dễ hơn làm!
Từ điểm này mà nhìn, Lâm Minh xuất sắc hơn Khương Lan Kiếm rất nhiều.
Trên lôi đài, Lâm Minh cũng hơi trầm ngâm, lực chấn động của hắn, muốn nói thực là ý cảnh, cũng rất đúng.
Luyện Lực Như Tơ có thể nói là pháp tắc chấn động, cùng với vô số đơn nguyên dung hợp bên trong nhân thể, hầu hết võ giả Thiên Diễn đại lục, thậm chí không biết được cấu thành từ vô số đơn nguyên, càng đừng nói tìm hiểu loại pháp tắc này.
- Lâm Minh, ngươi gây cho ta rất nhiều kinh ngạc!
Khương Lan Kiếm hít sâu một hơi, chân nguyên trong cơ thể lặng lẽ xảy ra biến hóa, khí thế của hắn cũng trở nên mơ mơ hồ hồ, khó có thể nắm bắt.
Khương Lan Kiếm đã chạm đến cánh cửa Phong chi ý cảnh, dưới sự chỉ dẫn tận tình của đại trưởng lão Kiếm tông, Khương Lan Kiếm đã đem Phong chi ý cảnh dung nhập vào trong kiếm chiêu của mình, vốn đây là con bài chưa lật của hắn, nhưng bây giờ lại phải sử dụng ra, kỳ thật mặc dù dùng Phong chi ý cảnh, Khương Lan Kiếm cũng không hề nắm chắc, Lâm Minh giống như một cái đầm sâu, không thể đoán được cực hạn của hắn ở mức nào.
- Phong chi ý cảnh!
Kiếm quang Khương Lan Kiếm vừa bắt đầu đã ngưng tụ thành sợi, sau đó đột nhiên tản ra, kiếm khí như gió, vô tung vô ảnh!
Lâm Minh ánh mắt sáng lên, Phong chi ý cảnh!
Phong chi ý cảnh có thể dùng như vậy sao?