Mục lục
Vũ Cực Thiên Hạ - Tàm Kiếm Lý Ngưu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Càn Khôn Dung Nhật lô là vũ khí công kích Hỏa hệ, cũng là lò đan tốt nhất. Nó là trọng bảo thứ nhất của Ma Đế để lại.

- Càn Khôn Dung Nhật lô rốt cuộc là bảo khí đẳng cấp gì?

Lâm Minh sớm muốn hỏi điều này, tuy nhiên lúc trước vẫn không nghĩ tới hỏi Ma Quang. Lâm Minh cho đến hiện tại mới thôi còn chưa từng thấy qua bảo khí thiên giai trung phẩm, căn bản không biết Càn Khôn Dung Nhật lô là cấp bậc gì.

Ma Quang nói:

- Càn Khôn Dung Nhật lô nghiêm khắc mà nói không phải bảo khí, mà là chuẩn thánh khí. Bảo khí thiên giai thượng phẩm trở lên chính là thánh khí. Càn Khôn Dung Nhật lô còn chưa đủ cấp bậc thánh khí, chỉ có thể tính là chuẩn thánh khí. Nếu ngươi dùng nó để luyện dược, sẽ làm cho xác suất luyện dược thành công của ngươi tăng gấp bội, hơn nữa có thể tăng phúc đẳng cấp và uy lực của Hỏa Tinh.

Thánh khí?

Lâm Minh cũng không phải lần đầu tiên nghe nói cái tên này. Càn Khôn Dung Nhật lô lại là chuẩn thánh khí, đáng tiếc hắn đến giờ không có biện pháp khu động Càn Khôn Dung Nhật lô giết địch, nhiều nhất chỉ có thể coi nó thành một món vũ khí phòng ngự.

- Tiểu tử, lão già áo bào đen giết chết lúc trước còn có một thứ không tệ - Ma Tâm Hoa, trồng ngay trong Dược sơn của Thần Hoàng đảo. Chúng ta lát nữa đi đào nó lên, lại thêm Vạn Niên thi thảo, Huyền Kim thần quả ngươi đạt được trong Vạn Cổ Ma Khanh đều là tài liệu luyện dược cực phẩm. Có những tài liệu luyện dược này cộng thêm trí nhớ kế thừa của ngươi, ngươi sẽ chậm rãi trở thành một đời tông sư luyện dược. Vì chính mình đột phá Đạo Cung Cửu Tinh mà đánh xuống nền tảng vững chắc!

Ma Quang đưa ra đề nghị Lâm Minh trở thành Luyện Dược sư tuy rằng đột ngột nhưng nghĩ kỹ lại quả thật là con đường duy nhất hoàn thành luyện thể của Lâm Minh trong tương lai.

Luyện thể truyền thừa cho dù là đặt ở toàn bộ Thần Vực mà nói đều là con đường tu luyện cực kỳ xa xỉ, so với hệ thống tụ nguyên thì đắt đỏ hơn không biết bao nhiêu lần.

Lâm Minh chỉ riêng hoàn thành Tôi Tủy mười phần liền dùng mất cả gốc Phạm Thiên Long Căn, mở ra Bát Môn Độn Giáp thì dùng Vô Danh thần đan và Ma Thần Chi Cốt, đồng thời vẫn là dưới cơ duyên xảo hợp mượn dùng áp bách của Thiên Ma lực trường mới may mắn xông phá bình cảnh.

Kế tiếp, Bát Môn Độn Giáp còn có bảy môn!

Vạn sự khởi đầu nan. Trong bảy môn này, mấy cái tiếp theo Hưu môn còn không tính quá khó khăn, nhưng đến về sau mở đến ngũ lục thất bát môn, nhất là Sinh môn và Tử môn cuối cùng, độ khó tăng lên tới một cấp.

Muốn xông phá những cánh cửa này, không có thiên tài địa bảo đỉnh cấp là không có khả năng.

Mà thiên tài địa bảo bình thường, nếu trực tiếp dùng hiệu quả đương nhiên không tốt bằng dùng để luyện dược. Nhất là nếu có thể dán thêm một tấm Minh Dược phù.

Nghĩ đến đây, Lâm Minh trở nên trầm mặc. Bất kể Luyện Dược thuật hay là Minh Văn thuật đều là một loại kỹ năng cực kỳ phức tạp, muốn đem hai loại bí thuật này tu luyện đến cảnh giới cực cao, cho dù Lâm Minh kế thừa trí nhớ của vị đại năng kia cũng cần tiêu hao không ít thời gian.

Thời gian nghĩa là tiềm lực sinh mệnh, nếu như lãng phí số thời gian này tương đương với lãng phí tiềm lực...

Ma Quang nhìn ra được Lâm Minh đang do dự cái gì, cười nói:

- Tiểu tử, cách nghĩ này của ngươi là sai rồi. Bất kể tu luyện Luyện Dược thuật hay là Minh Văn thuật đều có thể đề cao rất lớn linh hồn lực của ngươi. Tiên Thiên kỳ về sau, linh hồn lực của võ giả sẽ càng ngày càng có vẻ trọng yếu. Ngươi tu luyện đến bây giờ chẳng lẽ còn không cảm nhận được chỗ tốt của linh hồn lực cường đại sao? Nếu như không phải linh hồn lực của ngươi cường đại, lại có Luân Hồi võ ý thêm vào, ngươi lại làm sao có thể ngưng tụ Chiến Linh ở Tiên Thiên kỳ? Chiến Linh và ý chí tuy cùng linh hồn lực hoàn toàn là hai loại, tuy nhiên loại trước lại hoàn toàn dựa vào loại sau mà tồn tại. Chiến Linh của ngươi không phải ẩn giấu trong tinh thần chi hải sao?



- Vừa rồi ta nói còn chỉ là ưu đãi gián tiếp, còn có ưu đãi trực tiếp đến cường giả cấp đế về sau mới có thể chậm rãi thể hiện ra. Một thân thể cường đại nếu như không có linh hồn cường đại duy trì, thành tích đạt được liền rất có hạn! Chỉ riêng tu thân thể đan điền sớm muộn gặp phải bình cảnh, cũng bởi vì nguyên nhân này rất nhiều cường giả Thần Vực đều sẽ hoặc ít hoặc nhiều lựa chọn một hai loại kỹ năng phụ trợ. Không riêng dùng để phụ trợ chính mình tu luyện càng là vì tinh luyện linh hồn lực!

Trải qua Ma Quang nói như vậy, Lâm Minh hơi ngây ra một chút, ngẫm lại cẩn thận quả là như thế.

Lấy ngay đại năng Thần Vực trong Ma Phương mà nói, Lâm Minh đến hiện tại mới thôi, tổng cộng tiến vào không gian Ma Phương năm lần, hấp thu bốn mảnh nhỏ linh hồn của cường giả Thần Vực. Trong đó lần thứ ba, thứ tư đều là hấp thu mảnh nhỏ linh hồn của Ma Đế, mà ba lần còn lại thì là hấp thu mảnh nhỏ linh hồn của cường giả nhân loại. Ba cường giả nhân loại này có một đặc điểm chung, đó chính là bọn họ đều có một loại kỹ năng phụ trợ.

Người thứ nhất là Minh Văn sư, người thứ hai là Trận Pháp sư, một người cuối cùng thì là kết hợp Minh Văn sư và Luyện Dược sư.

Về phần Ma Đế, bản thân là Cự Ma tộc, về mặt linh hồn nguyên bản không am hiểu ra sao, cho nên không lựa chọn kỹ năng phụ trợ cũng là hợp lẽ.

Xem ra đúng như lời Ma Quang nói, tu tậploại kỹ năng phụ trợ cũng không phải lãng phí thời gian, mà là mài đao bén không sợ đốn củi chậm. Lâm Minh hiện giờ kế thừa mảnh vỡ linh hồn vô chủ của cường giả Thần Vực, lại tu những kỹ năng phụ trợ có thể nói là làm ít công to, cơ duyên như thế nếu đều không lợi dụng thật sự lãng phí.

Lâm Minh nghĩ đến đây liền đã hạ quyết tâm, lần này sau khi chấm dứt phân tranh Nam Hải hắn liền chuyên môn rút ra thời gian đế tinh nghiên Minh Văn thuật và Luyện Dược thuật. Trải đường để mở bảy môn phía sau của Bát Môn Độn Giáp trong tương lai của mình.

Đem toàn bộ trí nhớ phong phú liên quan Minh Văn thuật và Luyện Dược thuật phong ấn lại, Lâm Minh bắt đầu tỉ mỉ nghiên cứu trí nhớ khác của vị Luyện Dược sư Thần Vực này.

Lượng tin tức ẩn chứa trong mảnh nhỏ linh hồn này thật sự quá phong phú, trừ Minh Văn thuật và Luyện Dược thuật ra còn có lượng lớn trí nhớ về công pháp.

Trong đó liền có công pháp chủ tu của Luyện Dược sư Thần Vực - Hỏa Thần quyết.

Lâm Minh đem Hỏa Thần quyết xem một mạch đến cuối, cuối cùng cho ra kết luận là, Hỏa Thần quyết đầy đủ so với Chu Tước Cấm Thần lục tám tầng đầu càng thêm cường đại, nhưng là nếu như so sánh với Chu Tước Cấm Thần lục đầy đủ thì kém cỏi hơn không ít.

Hai bộ công pháp đều thuộc Hỏa hệ, thoạt nhìn là chồng chéo, tuy nhiên Lâm Minh lại rất mừng rỡ nhìn thấy loại tình huống này. Điều này sẽ mang đến gợi ý cho hắn, làm cho hắn ngày sau tu luyện đem hai loại công pháp này dung hội quán thông, sáng tạo ra chiêu thức mạnh hơn.

Hơn nữa thành tựu của vị Luyện Dược sư Thần Vực này ở Hỏa chi ý cảnh có thể nói là đăng phong tạo cực, khiến Lâm Minh nhìn mà than thở. Loại đồ vật ý cảnh này chỉ có thể ý hiểu mà không thể truyền bằng lời, tuy nhiên Lâm Minh là trực tiếp kế thừa trí nhớ. Tuy rằng cũng như trước không thể làm Lâm Minh đối với lý giải Hỏa chi ý cảnh lập tức đạt tới trình độ rất cao nhưng lại có thể làm cho hắn dễ dàng tìm được phương pháp trong tu luyện này sau.

***

Khi Lâm Minh tiến vào đại trận thủ hộ Thần Hoàng bí cảnh bắt đầu sửa sang lại trí nhớ trong mảnh nhỏ linh hồn, tin tức Lâm Minh trở về Nam Thiên Vực lại lặng yên lan tràn ra...

Võ giả ma đạo ở Thần Hoàng đảo quá nhiều, thế nào cũng có một số cá lọt lưới. Bọn họ chạy ra ngoài tự nhiên sẽ đem tin tức của Lâm Minh truyền ra. Mà hết thảy cũng là tiến hành dưới sự đồng ý ngầm của Lâm Minh. Hắn cần dùng phương thức này để thông báo cho Mục Thiên Vũ: Ta, Lâm Minh đã trở lại!

Đầu tiên nhận được tin tức chính là tổng bộ Nam Hải Ma Vực.

Lúc này, Huyễn Vô Cực đang bế tử quan đột phá Mệnh Vẫn tầng bốn.

Võ giả nhân loại sau khi đạt tới cảnh giới Mệnh Vẫn, mỗi một lần đột phá cảnh giới đều là bế tử quan. Hoặc là thành công hoặc là mất mạng, không có con đường thứ hai để chọn.



Thời điểm này Huyễn Vô Cực toàn bộ thân thể Toàn Đan trọng tổ, tuyệt đối không thể bị quấy rầy, cho nên dù là tin tức trọng yếu như vậy cũng không thể thông tri cho hắn.

Người chủ sự của Nam Hải Ma Vực lúc này là Huyễn Vũ Thiếp.

Chiến tranh Nam Hải, thời gian Huyễn Vũ Thiếp xuất hiện trong tầm nhìn công chúng nhiều hơn Huyễn Vô Cực rất nhiều, rất nhiều lần chiến tranh quy mô lớn đã không cần Huyễn Vô Cực ra tay. Có Huyễn Vũ Thiếp dẫn đội là đã đủ rồi.

Hai năm rưỡi này, thực lực và bề ngoài gợi cảm xinh đẹp của Huyễn Vũ Thiếp nổi tiếng như nhau. Khiến rất nhiều cường giả Nam Hải thèm nhỏ dãi đồng thời lại e ngại đến tận đáy lòng.

Lúc này, ở trung ương Nam Hải Ma Vực, trong ma điện. Huyễn Vũ Thiếp mặc một bộ lễ phục màu đen đẹp đẽ quý giá, cổ áo cứng được khảm tinh thạch đặc thù để rất trễ, lộ ra hơn nửa bộ ngực đầy đặn và khe ngực sâu hoắm. Làn váy xẻ một mạch đến gốc đùi, đùi tròn trắng như ẩn như hiện, bờ mông hoàn mỹ căng tròn, khiến người miên man vô hạn.

Ở trên người Huyễn Vũ Thiếp thật sự không tìm được một chút dấu vết của năm tháng, có chỉ là gợi cảm và đẫy đà của thiếu phụ hai mươi bảy, hai mươi tám mới có.

Nhưng mà, đối mặt Huyễn Vũ Thiếp như vậy, các trưởng lão Nam Hải Ma Vực lại không có mảy may ý tứ bất kính. Bọn họ đều ngồi quy củ, ánh mắt ngẫu nhiên xẹt qua Huyễn Vũ Thiếp cũng kính cẩn dị thường.

Đây là uy nghiêm mà Huyễn Vũ Thiếp mấy năm nay dựa vào thực lực tích lũy lại, cho dù là Nam Hải Ma Vực tình thế phức tạp, các phái thực lực san sát nhưng cũng không có người nào dám mạo phạm.

- Về chuyện Lâm Minh, các ngươi đều nghe nói rồi chứ!

Huyễn Vũ Thiếp bình tĩnh nói.

Huyễn Vũ Thiếp vừa nói ra lời này, trưởng lão có mặt đều nghị luận. Bọn họ lúc trước đã thông qua các loại con đường nhận được tin tức, cũng mơ hồ đoán được Huyễn Vũ Thiếp vào lúc này mở hội nghị trưởng lão hơn phân nửa là vì thảo luận chuyện liên quan Lâm Minh.

Một trưởng lão Mệnh Vẫn tầng một đứng dậy nói:


- Lão phu năm đó liền cảm thấy không thích hợp, cái chết của tiểu tử này điểm nghi ngờ tầng tầng, hiện tại xem ra quả nhiên như thế. Trên người hắn tuyệt đối có vấn đề, Phạm Thiên Long Căn và Càn Khôn Dung Nhật lô năm đó rất có thể rơi vào trong tay tiểu tử này!


Thanh âm của trưởng lão Mệnh Vẫn này mang ý ghen tị nồng đậm, bất cứ người nào nghĩ tới nhiều tài nguyên như vậy r trên người một tiểu tử hôi sữa may mắn đều sẽ cảm thấy không thoải mái.


Huyễn Vũ Thiếp trong lòng khinh thường khẽ hừ một tiếng, đối với loại ngôn luận sau khi chuyện đã rồi này nàng thật sự không có hứng thú gì để ý tới. Năm đó liền cảm thấy không thích hợp, vậy năm đó ngươi làm gì?


Huyễn Vũ Thiếp nói:


- Theo tình báo, Lâm Minh ra tay đánh chết trưởng lão Hồng Khế, phỏng đoán thực lực là Mệnh Vẫn tầng một đỉnh phong. Điều này hoàn toàn lật đổ nhận biết của chúng ta đối với Lâm Minh lúc trước. Không hề nghi ngờ, trên người Lâm Minh có bí mật trọng đại, chỉ sợ không chỉ Phạm Thiên Long Căn và Càn Khôn Dung Nhật lô. Sự tình quan hệ trọng đại, nhưng hiện giờ trưởng lão Huyễn Vô Cực bế quan đánh vào Mệnh Vẫn tầng bốn, không thể chủ trì đại cục. Bản cung đã quyết định, xuất động thánh thú Cự Côn, cũng tự mình nắm giữ ấn soái, đi tới Thần Hoàng đảo bắt sống Lâm Minh. Các vị trưởng lão, ai nguyện ý cùng đi?


Huyễn Vũ Thiếp vừa nói ra, trưởng lão có mặt đều ngây cả người. Xuất động Cự Côn đồng thời tự mình nắm giữ ấn soái, còn muốn mời trưởng lão khác cùng đi?


Đây có phải là quá hưng sư động chúng rồi hay không!???

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK