Mục lục
Vũ Cực Thiên Hạ - Tàm Kiếm Lý Ngưu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Âm Dương là lực căn nguyên gần với Hồng mông, sau Hồng mông, hình thành trước tiên là âm dương

Hai khí âm dương tràn ngập bầu trời, đan thành đường vân đạo cùng lý, cảm giác nguy cơ không thể nào hình dung, các trưởng lão Tiêu Đao Đảo cùng đệ tử thân truyền cách xa phạm vi thiên kiếp, đối mặt Âm Dương thiên kiếp này cũng sinh ra ý nghĩ phải chết!

Thuần màu đen với thuần màu trắng tràn ngập trời đất, cắt nuốt mọi thứ, khiến người ta cảm nhận áp lực to lớn không thở nổi, linh hồn như muốn mất đi! Có những võ giả ý chí không đủ vững chắc, chiến linh không sánh với tu vi, thậm chí tự nhiên sinh ra ý nghĩ mất hết hy vọng, cảm thấy đời này không còn ý nghĩa, nghĩ rằng cái chết cũng không phải là chuyện gì khó chấp nhận.

Loại cảm giác này khiến cả người bọn họ phát lạnh, mồ hôi ướt bàn tay.

Chỉ mới nhìn Âm Dương thiên kiếp đã sinh ra ý nghĩ này, nếu đối mặt trực diện, toàn thân chìm trong Âm Dương đại kiếp, có thể tưởng tượng ra linh hồn phải chịu đựng tuyệt vọng thế nào!

Võ giả bình thường, có khi sẽ trực tiếp cắt đứt kinh mạch mà chết!

Âm Dương đại kiếp không đơn giản là kiếp nạn lên thân thể, năng lượng, còn là kiếp nạn đối với linh hồn, toàn bộ tinh khí thần đều khó thoát khỏi kiếp nạn này!

- Một kiếp này...

Một trưởng lão trợn to mắt, ánh mắt tràn đầy cảm khái đáng tiếc, tuy rằng thiên phú của hắn không cao, nhưng tuổi tác rất lớn, kiến thức phong phú, liếc một cái liền hìn ra chỗ khủng bố của Âm Dương đại kiếp.

- Không đúng, không đúng... Đây là bức người ta tới đường chết, trời không tuyệt đường người, tại sao lại làm ra kiếp nạn như vậy. Rốt cuộc trên người Lâm Minh có bí mật gì, lại dẫn phát thiên kiếp như thế?

- Lâm Minh...

Thân thể hào quang hoa lệ của Mộ Thiên Tuyết khẽ run lên, nàng không cam lòng, 5 vạn năm mới chờ đợi được cơ hội này.

Đã trải qua vô số cố gắng, vô số cơ duyên tích lũy, trút xuống tất cả tâm huyết cùng hy vọng, kết quả, không lẽ là công dã tràng!

- Lâm Minh, chống đỡ qua một cửa này! Trưởng thành đến giờ, ngươi trải qua vô số đau khổ, tất cả đều vượt qua, lần này cũng không ngoại lệ!

Mộ Thiên Tuyết hét lên trong lòng, lúc này thân thể đẫm máu của Lâm Minh đã nghênh đón đại đạo Âm Dương!

Xẹt xẹt xẹt!

Lực thiên đạo hình thành đạo văn âm dương như bàn ủi ấn lên người Lâm Minh, thân thể tan nát của hắn trực tiếp sụp đổ, máu thịt rơi ra! Không phải máu rải xuống, mà là cơ thịt cùng máu tươi nổ tung!

Kinh mạch hủy hoại, cơ thể xé nát, chỉ còn xương cốt miễn cưỡng chống đỡ trước âm dương thiên kiếp đè xuống!

Trong khoảng khắc, trong lòng Lâm Minh trào ra cảm giác tuyệt vọng. Đây là tuyệt vọng mà pháp tắc thiên đạo mang tới, thoáng cái Lâm Minh như đến địa ngục, mọi thứ đều xám xịt, không có sức sống, cả thế giới tràn đầy cái chết cùng tuyệt vọng.

Chết đi... Chỉ có cái chết là trở về với vĩnh hằng.

Tiếng vọng đó vang bên tai Lâm Minh, trong lòng Lâm Minh thúc đẩy ý nghĩ tự tuyệt. Mà quỷ dị là đối mặt với công kích ý chí thần hồn này, Ma Phương trong tinh thần chi hải của Lâm Minh lại yên lặng, hoàn toàn không có phản ứng.

Ma Phương không chống cự pháp tắc thiên đạo?

Là không thể chống cự, hay bản thân Ma Phương đại biểu pháp tắc thiên địa, cho nên sẽ không chống cự?

Trong nháy mắt này, trong lòng Lâm Minh hiện ra ý nghĩ đó, nhưng dù không có Ma Phương, Lâm Minh vẫn chưa bao giờ thua trong trận chiến thần hồn ý chí.

Nếu Ma Phương đại biểu thiên đạo, vậy ta sẽ dựa vào chính mình!

Thiên đạo tối cao, ta sẽ nghịch thiên mà đi!



Trời muốn diệt ta, ta đánh nhuộm máu khắp trời!

Xoảng!

Khoảng khắc đó, Lâm Minh cảm giác đầu óc rung chuyển, âm thanh như thứ gì vỡ vụn vang lên, chiến linh Hồng Mông ở mi tâm của hắn xông ra!

Chiến linh chấn động như rồng, ngửa mặt rống lớn!

Thoáng cái, khí Hồng mông cơ bản mờ ảo xung quanh chiến linh ngưng tụ lại ở mặt ngoài, chiến linh hình thương đột nhiên dài ra, vươn ra!

Cảnh giới Hoàng Kim thành hình, đột phá không chút cản trở, sau đó là Hoàng Kim tiểu thành, tiểu thành đỉnh cao, Hoàng Kim đại thành!

Lúc ý niệm của Lâm Minh bùng nổ, chiến linh của hắn một hơi vượt qua cấp bậc Hoàng Kim tiểu thành, trực tiếp lên tới Hoàng Kim đại thành!

Pháp tắc thiên đạo đè ép ý chí của Lâm Minh, chẳng những xúc tiến chiến linh của Lâm Minh tiến hóa, cũng như Bạn Sinh Lôi Tinh, chân chính khai thác tiềm lực chiến linh của Lâm Minh. Phương pháp rèn luyện chiến linh này không thể so sánh như bình thường, có thể chân chính rèn luyện gia tăng tiềm lực chiến linh, chỉ có may mắn gặp được cơ duyên!

- Hoàng Kim đại thành! Trời của ta ơi!

- Chiến linh kia, không thể tin nổi!

- Khủng khiếp! Khủng khiếp! Nhưng... chỉ là chiến linh bùng nổ, cũng chỉ gánh được thần kiếp trong ba kiếp tinh khí thần. Còn lại xác thịt, đan điền, chưa chắc chịu được kiếp nạn này!

Các trưởng lão Tiêu Dao Đảo đều ca thán, Lâm Minh mạnh nhất chính là thần hồn ý chí, hơn nữa trong chiến đấu trước đó, hắn không tiêu hao quá nhiều ý chí, cho nên dù là một kiếp cuối cùng trong chín kiếp thiên đạo, Lâm Minh vẫn có thể một hơi xông phá thần kiếp. Nhưng tiếp theo, kiếp xác thịt, kiếp năng lượng mới là đòi mạng thật sự!

Thân thể của Lâm Minh đã sớm tan vỡ.

Vù...

Ngay lúc này, dưới chân Lâm Minh bỗng nhiên xuất hiện một tấm Thái Cực Đồ, đủ loại văn lộ đại đạo lưu chuyển xung quanh Thái Cực Đồ.

Tiếp theo, trên đầu Lâm Minh cũng xuất hiện một tấm Thái Cực Đồ, hai đạo âm dương, địa là âm, thiên là dương, lúc hỗn độn ban đầu, thiên địa sinh ra, cũng là thể hiện âm dương.

Hiện giờ hai kiếp âm dương hình thành 2 tấm Thái Cực Đồ đại biểu thiên và địa, giống như hai cối thớt thật lớn đè xuống Lâm Minh!

Rắc rắc rắc!

Xương cốt cả người Lâm Minh phát ra tiếng vang không chịu nổi áp lực, lực lượng không thể tưởng tượng đè xuống người Lâm Minh.

Xương cốt của Lâm Minh đều dung nhập xá lợi Long cốt Chí Tôn, cứng như thần thiết. Nếu là trước khi dung hợp Long cốt Chí Tôn, dù Lâm Minh có từng hoàn thành Tôi Tủy 10 thành, đồng thời mở ra Cảnh Môn phòng ngự, xương cốt của hắn vẫn sẽ bị lực thiên đạo nghiền thành mảnh vụn!

Nhưng hiện giờ, có thể mạnh mẽ chống đỡ được!

Nhưng xương cốt có thể chống đỡ, xác thịt lại không chịu nổi. Bắp thịt trên người Lâm Minh không ngừng vỡ tung, má thịt không còn, chỉ có một bộ xương, tuyệt đối chỉ có chết.

Thân thể đổ sụp, khí tức sinh mệnh của Lâm Minh không ngừng yếu đi.

- Tiểu tử này không được rồi...

Ở trong một góc tối, đại trưởng lão Tiêu Hạo Càn bởi vì trước đó bị thương mà không cần chủ trì trận pháp, nhìn Lâm Minh, khóe miệng nhếch lên tươi cười ác độc.

- Cuối cùng phải chết. Tốt... cuối cùng sau này không cần lo nữa.

Tuy rằng Tiêu Hạo Càn biết rõ ngày sau Lâm Minh nổi lên sẽ đưa tới chỗ tốt vô hạn cho Tiêu Dao Đảo, nhưng chỗ tốt này không có khả năng rơi lên người hắn. Trừ khi Lâm Minh ngu ngốc, đi giúp kẻ địch của mình.



Lâm Minh đương nhiên sẽ không phải vậy, nếu thế thì làm sao hắn đi được đến bước này. Tính toán như thế, Lâm Minh càng nổi trội, ngày sau hắn sẽ càng không hay ho.

- Chết tốt! Chết tốt! Mọi chuyện vui mừng. Má nó, Mệnh Vẫn tầng chín còn khủng bố hơn người ta thành Thánh chủ, lợi hại vang trời, cuối cùng còn không phải là chết. Hù chết lão phu, làm ra trận thế lớn như vậy, hao tốn bao nhiêu là tài nguyên, kết quả lại công dã tràng, đánh rắm lại tắt luôn, cười chết ta.

Tiêu Hạo Càn hùng hùng hổ hổ chân nguyên truyền âm với Bạch Khê, thân phận như hắn lại nói năng thô tục như vậy, hoàn toàn là vì cực độ căng thẳng mà đột nhiên thả lỏng, tâm tình biến hóa quá lớn nên buột miệng nói ra.

Bạch Khê ở ngay cạnh Tiêu Hạo Càn, vị trí hai người đều ở trong góc khó chú ý, tâm tình Bạch Khê cũng không tệ. Lâm Minh độ Mệnh Vẫn đến giờ, trong lòng hắn vẫn luôn căng thẳng, khiếp thật, thanh thế độ kiếp khủng bố như vậy, chỉ sợ sau Cửu Vẫn đã có được sức chiến đấu ngang với Thần Biến!

Một khi trở thành Thần Hải, vậy còn không lộn ngược trời? Thần Biến bình thường tuyệt đối không phải là đối thủ.

Ngày sau bước vào Thần Biến kỳ, không cần hoài nghi, ít nhất có thể nghiền ép Thần Quân trung kỳ. Mà đại trưởng lão Tiêu Hạo Càn cũng chỉ là Thần Quân hậu kỳ mà thôi!

- Cuối cùng ông trời có mắt, kẻ như thế, phải nên giết chết, cho lão phu bớt lo lắng. Chúng ta nên xem phóng pháo hoa, pháo hoa thiên kiếp, chậc chậc, đúng là khó có cơ hội thế này, phải thưởng thức thêm. Hy vọng Lâm Minh còn có thể chống đỡ lâu chút, ha ha.

Bạch Khê cười hả hê nói, càng nhìn thấy Lâm Minh đau khổ, trong lòng hắn càng thêm sảng khoái.

Rắc!

Lâm Minh quỳ một gối, sau khi mở ra sáu cửa Bát Môn Độn Giáp, cho dù là hắn không dụng Bách Trọng Lãng, lực lượng thân thể vẫn vượt quá chục triệu cân, lên tới gần 20 triệu cân, nhưng vẫn không chịu nổi áp lực nặng như vậy.

Hỏng bét nhất là hiện giờ năng lượng ngũ hành đại kiếp còn sót trong người hắn vẫn luôn bị áp chế, nhất là Phong Lôi đại kiếp, quá nửa đặt trong người Lâm Minh, khó có thể điều động được chân nguyên!

Lâm Minh dựng thẳng lên Phượng Huyết Thương, chống đỡ Âm Dương Đạo Đồ, tiếng kẽo kẹt vang lên.

Phượng Huyết Thương phát ra tiếng vang không chịu nổi áp lực, bị áp lực thiên đạo to lớn dần dần biến hình, sắp sửa gãy đôi!

Nhìn Phượng Huyết Thương sắp hủy diệt, trong lòng Lâm Minh chợt xẹt qua một tia kiên quyết cùng luyến tiếc.

Hắn để cha mẹ, thê tử ở hạ giới, một mình đi đến Thần Vực, tới tay đầu tiên chính là Phượng Huyết Thương. Mấy năm ở Thần Vực, từ đầu đến cuối hắn chỉ có thể dựa vào cây thương trong tay!

Hiện giờ nhìn thương sắp gãy, vẫn không thay đổi được gì, trong lòng hắn luyến tiếc. Vung tay lên, Phượng Huyết Thương đổi góc độ, cong 90 độ bỗng thẳng ra, sau đó bắn vụt đi!

"Tạm biệt, huynh đệ!"

Trong lòng Lâm Minh mặc niệm, Phượng Huyết Thương phát ra tiếng ngâm bi ai, bắn vụt ra như luồng sáng đỏ.

Vụt!


Mộ Thủy Thiên nháy mắt biến mất, lóe lên tới trước Phượng Huyết Thương bay ra, đón lấy nó, thân thương vẫn còn chấn động không ngừng.


Ong ong... ong ong....


Trên Phượng Huyết Thương lưu chuyển hào quang, không ngừng phát ra tiếng ngâm như tiếng khóc thảm.


Trong lòng Mộ Thủy Thiên cảm khái, Thánh khí có linh, hiểu được ấm lạnh, có thể cảm nhận được tâm ý của chủ nhân. Võ giả quý trọng Thánh khí của mình, Thánh khí cũng sẽ trung tâm hộ chủ, ngược lại võ giả coi Thánh khí như cỏ rác, như vậy Thánh khí cũng mất đi hào quang.


Trong lúc Mộ Thủy Thiên cảm thán, nàng lại cảm giác Phượng Huyết Thương trong tay chấn động càng thêm mạnh mẽ, như sắp hóa thành Xích Long bay đi!


- Hả? Sao... sao lại thế...


Trong lòng Mộ Thủy Thiên ngây ngẩn, không thể tin được mắt mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK