Mục lục
Vũ Cực Thiên Hạ - Tàm Kiếm Lý Ngưu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Loại biến thân này, Lâm Minh nhìn thấy trong thí luyện cuối cùng rồi, vốn võ giả Thánh Chủ thông qua kích hoạt huyết nhục Hoang, hoàn thàn biến thân, không ngờ trong thời gian ngắn lực lượng tăng lên gấp mấy lần, nghiền áp võ giả cùng giai.

Trong thế giới võ giả, có rất nhiều người sẽ vì trở nên mạnh mẽ mà bỏ ra cái giá cao, vì tuổi thọ dài hơn mà làm ra bất cứ chuyện gì.

Ví dụ như lão giả gầy còm mà Lâm Minh vừa giết, cũng không cách nào cự tuyệt hấp dẫn sống thêm mấy ngàn vạn năm.

Tạo Hóa Thánh Hoàng nắm bắt được điểm này, như vậy hắn sớm muộn gì cũng thông qua Hoang trở thành chúa tể vũ trụ.

Mà có thời mới biết, Tạo Hóa Thánh Hoàng sau khi khống chế tất cả, hắn còn có được chỗ tốt gì, dù sao huyết nhục Hoang là hắn hoàn toàn khống chế, hắn có thể thông qua huyết nhục Hoang rút đi tinh mạng tinh hoa của võ giả cung cấp cho hắn hay không, làm thế hắn đột phá giới hạn cuối cùng của Chân Thần, trở thành tồn tại như chủ nhân Tu La Lộ.

Nghĩ tới đây sắc mặt Lâm Minh âm trầm, tuy hắn chưa hẳn phỏng đoán chính xác, nhưng hắn vô cùng hiểu dã tâm đáng sợ của Tạo Hóa Thánh Hoàng, dã tâm này xâm lấn Nhân tộc chỉ là bước đầu tiên.

Lần đại kiếp nạn này, Thánh Hoàng, Hồn Đế hai lão quái vật lánh đời này đã lộ nanh vuốt, bắt đầu áp dụng kế hoạch của bọn họ từ mấy tỷ năm trước.

Bọn họ chính là người đánh cờ.

Mà bây giờ Lâm Minh đã thấy rõ quân cờ của Tạo Hóa Thánh Hoàng, bết bát nhất là, hắn còn chưa nhìn thấy con cờ của Hồn Đế.

Mỗi người thậm chí khống chế bàn cờ thiên địa, trong đó tự nhiên có cả Lâm Minh.

Sau khi hắn nghe Mặc và Triệt nói chuyện xong, hắn muốn trở thành người đánh cờ, không muốn làm con cờ.

Thời điểm này, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân đồn dập.

Một đám Thánh Chủ hộ vệ xông lại, vừa rồi Lâm Minh và lão giả gầy còm đại chiến động tĩnh quá lớn, cả mật thất bị thiêu hủy.

- Ngươi... Giết... Ta, hủy linh ham này, ngươi... Sẽ bị Thánh tộc đuổi giết, nghiền xương ngươi thành tro...

Lão giả gầy còm chỉ còn lại một hơi thở hổn hển, hắn đã không mở miệng được, nhưng vẫn có thể truyền âm cho Lâm Minh.

Lâm Minh đạm mạc nhìn hắn một cái, thời điểm này ngoài cửa có tiếng la...

- Minh Cổ đại nhân, xảy ra chuyện gì?

Hơn mười thủ vệ chạy tới cửa phòng, cánh cửa đã bị biến thành nước thép, trận pháp bị phá thành mảnh nhỏ, cho nên bọn họ đi thông suốt.

Nhưng mà nhìn thấy tình cảnh trong phòng luyện dược, bọn họ nao nao.

- Vội cái gì!

Một âm thanh già nua giận dữ vang lên, lão giả gầy còm Minh Cổ đại sư mặc trường bào màu xanh lá đứng trong mật thất, sắc mặt vô cùng âm trầm.



Đều cút đi cho lão phu!

Chung quanh hắn là đống phế tích, hắn thóa mạ đám Thánh Chủ này, sau đó bảo bọn thủ vệ nhanh chóng rời khỏi đây.

- Minh Cổ đại nhân tính tình càng ngày càng cổ quái...

Sau khi rời khỏi khu vực này, đám thủ vệ truyền âm với nhau.

- Thọ nguyên của hắn không còn nhiều, đương nhiên tính cách cổ quái rồi, rất nhiều lão nhân đều là như thế, hắn có khả năng luyện chế đan dược tăng thọ nguyên kiểu mới, kết quả thất bại.

- Im ngay, Minh Cổ đại nhân biết chúng ta nghị luận sau lưng hắn, toàn bộ chúng ta phải chết!

Mấy thị vị nói xong, đã biến mất, bọn họ không dám lại xông vào gian mật thất này.

Lúc này, Lâm Minh đã sớm bố trí xong trận pháp, phong tỏa mật thất này, bản thân hắn lui vào trong không gian ma phương, trước mặt hắn là Minh Cổ đại sư.

Thời điểm này, Lâm Minh biến thành gương mặt giống Minh Cổ như đúc, khí tức cũng như nhau.

- Ngươi... Ngươi...

Lão giả gầy còm kinh hãi, hắn giống như nhìn thấy quỷ, mặc dù bản thân hắn cũng không thể phân biệt được người trước mặt là giả mạo hay không, bởi vì người này giống hắn như đúc.

Lâm Minh cầm huyết nhục Hoang lên, đi về phía Minh Cổ.

Sau đó Minh Cổ trợn mắt há hốc mồm, Lâm Minh nhét huyết nhục Hoang vào trong vị trí trái tim tổn hại của Minh Cổ, huyết nhục Hoang dính vào máu tươi, giống như đĩa ngửi thấy máu, bắt đầu chui vào trong người Minh Cổ.

- Ngươi... Làm cái gì?

Sắc mặt Minh Cổ trắng bệch.

Nhưng mà huyết nhục Hoang không có thôn phệ Minh Cổ, dường như hắn đã lưu lại vị trí ấn ký tinh thần của Tạo Hóa Thánh Hoàng, huyết nhục Hoang chui vào trong người hắn, sau đó hóa thành từng sợi tơ mỏng, chui vào mỗi tấc thân thể Minh Cổ.

Huyết nhục Hoang mang theo khí huyết khổng lồ, Minh Cổ cảm thấy sinh mệnh lực của mình khôi phục lại.

Lực lượng chậm rãi quay về.

Ba ba ba ba...

Chung quanh người Minh Cổ, phù văn mà Lâm Minh lưu lại biến mất, trong nháy mắt này Minh Cổ khôi phục tự do.



Minh Cổ thoáng sửng sốt, người trẻ tuổi kia buông tha cho hắn?

Hắn vẫn nhận định mình không phải đối thủ của hắn, mặc cho hắn vuost ve, cho nên mới buông lỏng phù văn giam cầm?

Trong nháy mắt suy nghĩ này sinh ra trong đầu Minh Cổ, ý niệm điên cuồng sinh ra, sau khi biến thân lại giết hắn.

Hắn biết rõ thôn phệ huyết nhục Hoang xong, có thể đạt được năng lực biến thân, thứ này hắn chưa bao giờ dùng qua, nhưng mà loại năng lực này sau khi hắn dung hợp huyết nhục Hoang đã biến thành bản năng của hắn.

Hắn đang có ý định biến thân thì đột nhiên kêu thảm thiết, toàn thân đau đớn.

Hắn nghe tiếng phốc phốc vang vọng, vô số máu tươi bắn ra từ trong huyết nhục Hoang, giống như sợi dây thép xuyên thấu cổ của hắn, đúng là huyết nhục Hoang dung hợp với Minh Cổ.

Toàn thân Minh Cổ có huyết vụ tuôn ra, tơ máu đâm đâm vào con mắt nát bấy, chết không thể chết lại.

Sau khi huyết nhục hoang dung nhập vào người Minh Cổ, Lâm Minh vẫn có thể khống chế chúng, bởi vì huyết nhục Hoang sau khi dung hợp vào người Minh Cổ, Lâm Minh đã lưu ấn ký tinh thần của mình vào đó.

Ấn ký tinh thần này cẩn thận né tránh ấn ký tinh thần của Tạo Hóa Thánh Hoàng.

Kể tử đó ấn ký tinh thần của Tạo Hóa Thánh Hoàng không thể phát động, ở vào trạng thái ngủ say, ấn ký tinh thần của Lâm Minh sẽ toàn quyền khống chế huyết nhục Hoang.

Mà Lâm Minh vừa rồi đã ra lệnh cho huyết nhục Hoang tỏa ra khắp người Minh Cổ, giết hắn.

Hắn thành công.

Chuyện này giúp Lâm Minh mừng rỡ.

Nhưng nếu như ấn tính tinh thần của hắn ở trong huyết nhục Hoang, ấn ký tinh thần của Tạo Hóa Thánh Hoàng đồng thời phát động, huyết nhục Hoang sẽ nghe theo ai đây?


Lâm Minh không rõ, nhưng mà hắn rất chờ mong thời khắc đó tới.


Chỉ tiếc hiện tại hắn vẫn không có kết quả nghiệm chứng, hắn không thể bị Tạo Hóa Thánh Hoàng phát hiện mình có thể khống chế huyết nhục Hoang.


Kế tiếp Lâm Minh đưa tay lên, ma phương hiện ra trong lòng bàn tay, bay thẳng tới hấp thu linh hồn bổn nguyên của lão giả gầy còm này, sau đó xóa ấn ký tinh thần, biến thành trí nhớ thuần túy.


Lâm Minh không chút khách khí thu linh hồn vô chủ vào hồn hải, bắt đầu đọc trí nhớ.


Trong đầu lão giả gầy còm này có lý giải công pháp, lĩnh ngộ pháp tắc, thuật chế thuốc các loại... Những trí nhớ này Lâm Minh chướng mắt, bỏ đi toàn bộ, hắn muốn nhìn chính là tình báo của Nhân tộc và Thánh tộc.


Phân bố, hiện trạng Nhân tộc, thực lực đối lập, vị trí Chân Thần Thánh tộc...


Mà khi nhìn thấy tình báo thứ nhất, Lâm Minh đổ mồ hôi lạnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK