Mục lục
Vũ Cực Thiên Hạ - Tàm Kiếm Lý Ngưu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đây là cực phẩm thần văn phù phòng ngự.

Một sát na kia, Hạo Nguyệt Quận Vương trơ mắt nhìn đám người Lâm Minh gần trong gang tấc tiêu thất trong hư không.

- Cái gì?

Sắc mặt Hạo Nguyệt Quận Vương lập tức đặc sắc.

Hắn rất rõ ràng Lâm Minh đang ở trong không gian trước mặt, nhưng không có biện pháp làm gì.

Uy lực thần văn phù của Lâm Minh thì hắn đã nhìn thấy, nếu nhưlà cường giả Giới Vương bình thường vận dụng không gian pháp tắc che dấu thân mình, Hạo Nguyệt Quận Vương cũng có thể thi triển thủ đoạn phá vỡ, thế nhưng mà đối mặt thần văn phù của Lâm Minh thì hắn không có tự tin này.

Huống chi sau lưng hắn còn có hai mươi con quái thú, dùng thực lực Hạo Nguyệt Quận Vương có khả năng vừa đối mặt công kích của chúng, vừa phá giải phòng ngự thần văn phù của Lâm Minh sao?

- Tiểu súc sinh đáng chết!

Hạo Nguyệt Quận Vương chửi ầm lên, hắn chỉ nghĩ sức chiến đấu của Lâm Minh rất nát, nhưng lại xem nhẹ thần văn phù đền bù thiếu hụt của Lâm Minh, dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết, Lâm Minh tất nhiên mang theo đại lượng thần văn phù, những thần văn phù này tác dụng khác nhau, uy lực không tưởng tượng nổi.

Bất kể là ai, muốn động Lâm Minh cũng không đơn giản như vậy.

- Đáng chết! Hạo Nguyệt Quận Vương bởi vì phẫn nộ, biệt khuất, sắc mặt đã có chút xám ngắt, hắn đang ở trong khốn cảnh, cũng không phải dễ dàng giải quyết như vậy.

Sưu sưu sưu!

Những quái vật đuổi tới Hạo Nguyệt Quận Vương, không nói hai lời, hé miệng bắt đầu bắn ánh sáng ra.

Những ánh sáng này vô cùng khủng bố, phá vỡ không khí như thủy tinh, cực kỳ chói tai.

Hạo Nguyệt Quận Vương lập tức lâm vào khổ chiến!

Lực lượng của hắn tiêu hao nhanh chóng.

Hơn nữa không chỉ như thế, còn phải đối mặt với quái vật không ngừng chạy tới, hắn lập tức hối hận muốn chết, sớm biết như vậy cũng không chạy tới đây cứu hai gia hỏa đáng hận kia.



Kỳ thật tầng thứ hai cũng không có hung hiểm như vậy, hết lần này tới lần khác hai sư đệ của Hạo Nguyệt Quận Vương tự cho mình rất cao, thủ đoạn quá mức lớn, bọn họ cũng không tránh né quái vật, mà là trực tiếp dùng thiên hỏa phù của Lâm Minh đánh nổ hang ổ của quái vật, bằng không cũng không lâm vào khổ chiến như bây giờ.

- Ta không sống khá giả. Các ngươi cũng đừng hòng như ý.

Thực lực Hạo Nguyệt Quận Vương cũng không kém, mặc dù đang bị quái vật vây công, hắn cũng trái đột phải xông. Không ngừng dẫn đạo quái vật, làm cho quái vật không ngừng lao qua vị trí của Lâm Minh.

Nhưng mà Lâm Minh tỉ mỉ chế tác, hơn nữa Cách Đoạn Thương Khung chỉ sử dụng một lần, uy lực cực mạnh.

Thực tế những quái vật này chỉ có man lực cường đại, lý giải pháp tắc không đủ tinh thâm.

Lâm Minh xảo diệu lợi dụng "Cách Đoạn Thương Khung" ẩn chứa không gian pháp tắc, vặn vẹo không gian gần đó, khiến hắc quang không cách nào chạm tới Lâm Minh.

Từ bên ngoài xem, vị trí của Lâm Minh như một tầng mặt nước. Ánh sáng bắn tới phát sinh chiết xạ, không thể ảnh hưởng tới đám người Lâm Minh.

- Lâm ca, ngươi thật lợi hại!

Tiểu Ma Tiên ôm chặt tay Lâm Minh.

Nói đến thực lực, Lâm Minh là cường đại, nhưng là vì Lâm Minh thường xuyên xuất nhập hiểm cảnh cao cấp hơn mình. Chỗ này cũng là hiểm cảnh, thực lực Lâm Minh thường thường không đủ nghịch thiên.

Thế nhưng mà hết lần này tới lần khác Lâm Minh có đủ thủ đoạn, dưới tình huống nhìn thì vô kế khả thi, xảo diệu thay đổi cục diện, ngăn cơn sóng dữ.

- Chiêu này... Có chút mãnh liệt ah...

Phạm Hoa Hoa chậc chậc khen ngợi, Mộ Linh Nguyệt cũng là buông lỏng một hơi, ánh mắt nhìn qua Lâm Minh mang theo sắc thái kỳ dị.

Nhưng mà Lâm Minh khẽ lắc đầu, nói ra:

- Loại thần văn phù này chế tác không dễ dàng, ta lúc ấy thời gian và tài liệu đều có hạn. Tổng cộng chỉ có mấy tấm, dùng một tấm là ít một tấm, hơn nữa... Chiết xạ hắc quang cũng tiêu hao năng lượng của thần văn phù. Như vậy đoán chừng nhiều nhất chống được một thời gian...

Giọng của Lâm Minh lạnh lùng, không có bởi vì thủ đoạn của mình mà tự đắc, ngược lại ánh mắt của hắn mang theo sát cơ nhàn nhạt, sát cơ này đương nhiên là nhằm vào Hạo Nguyệt Quận Vương!

Đối với người này, vốn Lâm Minh cũng rất phản cảm. Hôm nay hắn muốn lợi dụng những này quái vật giết chết chính mình, càng kích thích sát ý của Lâm Minh.

- Lâm công tử chẳng lẽ là muốn...



Thiên Đồ vẫn trầm mặc đột nhiên mở miệng, hắn ẩn ẩn phát giác được suy nghĩ của Lâm Minh.

- Gọi ta Lâm Minh là được, các ngươi chuẩn bị sẵn sàng, qua một nén hương chúng ta đồng loạt ra tay, chém giết Hạo Nguyệt Quận Vương! Thực lực của hắn không kém, trong Giới Vương bình thường xem như cao cấp nhất! Các ngươi không nên có ý nghĩ khinh địch.

Mộ Linh Nguyệt tìm được mấy đồng bạn đều là người nổi bật trong Giới Vương bình thường, nhưng mà Hạo Nguyệt Quận Vương với tư cách đệ tử thế lực lớn, há có thể không có một ít thủ đoạn bảo vệ tánh mạng, muốn một kích trí mạng cũng không dễ dàng.

Lâm Minh yên lặng tìm trong tu di giới của mình, tìm ra thần văn phù có tính công kích, hắn ý định trong nháy mắt Cách Đoạn Thương Khung tan biến, không những toàn lực ra tay, còn phải dùng thần văn phù thêm vào.

Kiến thức đủ loại thủ đoạn của Lâm Minh, nhìn qua ánh mắt thâm trầm, Lâm Minh chẳng khác gì độc xà nhìn chằm chằm vào con mồi, trong nội tâm Phạm Hoa Hoa phát lạnh.

Hắn phát hiện, cho dù lúc trước hắn đánh giá cao Lâm Minh, kết quả vẫn không thấy rõ người trẻ tuổi kia, là địch với hắn là một chuyện đáng sợ.

Cứ như vậy thời gian nửa nén hương trôi qua...

Hạo Nguyệt Quận Vương toàn thân nhuốm máu, càng đánh càng hung ác, thực lực của hắn một người có thể giết hơn mười con quái vật! Nhưng là vì không ngừng có quái vật mới chạy tới, thế cho nên Hạo Nguyệt Quận Vương đối mặt quái vật càng ngày càng không ít.

- Đáng chết!

Sắc mặt Hạo Nguyệt Quận Vương càng ngày càng khó coi, chuyện cho tới bây giờ, hắn cảm giác mình đã không có khả năng giết sạch đám quái vật này, hắn muốn thoát thân không dễ dàng như vậy, phải trả cái giá lớn.


Hoặc là thiêu đốt một ít máu huyết, hoặc là vận dụng át chủ bài của sư môn đưa cho hắn.


Nghĩ đến phải tiêu hao một lá bài tẩy, Hạo Nguyệt Quận Vương run rẩy trong lòng, hắn tổng cộng có hai át chủ bài, mỗi một loại đều tiêu hao không ít cống hiến tông môn của hắn, hắn vì thí luyện cuối cùng này chuẩn bị rất nhiều, đây mới là chuyện hắn đau lòng!


Trong lòng của hắn nổi giận, hai mắt phóng hỏa, hắn mang toàn bộ hận ý chuyển lên người Lâm Minh, nếu như không phải Lâm Minh quỷ kế đa đoan, ngoan ngoãn làm vũ khí cho hắn, hắn cần gì rơi vào hoàn cảnh này.


Hạo Nguyệt Quận Vương cắn răng, chuẩn bị lấy át chủ bài ra, trong lúc đó một đạo ánh sáng màu lam như sương mù che chắn khu vực hoang vu chết chóc này.


Ánh sáng màu lam thanh tịnh nhẹ nhàng, giống như chạy qua hư không, ẩn chứa lực lượng rung động nhân tâm.


Ánh sáng màu lam vô cùng băng hàn, nhưng hết lần này tới lần khác nó giống như gió xuân ập tới, bừng bừng sinh cơ.


Những nơi nó đi qua thổ địa hoang vu cây cối xanh tốt, băng hoa nở đầy, hàn mai cùng tuyết liên cũng mọc lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK