Mục lục
Vũ Cực Thiên Hạ - Tàm Kiếm Lý Ngưu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phốc...

Máu tươi phun ra như suối, bắn cao vài trượng, ánh mắt của tên võ giả Cự Ma tộc này trợn trừng lên, hắn ngơ ngác nhìn Lâm Minh, cái miệng mở lớn, vẻ mặt vặn vẹo, đến chết cũng không thể nhắm mắt.

- Lâm Minh!

Các võ giả khác đều bị dọa choáng váng, ngay tại chỗ giết người, hơn nữa còn ở cấm đấu khu!

- Chia ra trốn! Kiên trì đến khi chấp pháp đội tới đây!

Một tên võ giả đột nhiên hô lớn, dù sao bọn họ cũng đều là những kẻ có nhiều kinh nghiệm sinh tử giết chóc, tuy rằng trong lòng sợ hãi, nhưng bọn hắn vẫn có thể giữ được bình tĩnh.

Một tên võ giả Ải Ma tộc vội vàng trốn sang một bên, nhanh chóng lấy ra Truyền Âm phù, chuẩn bị truyền âm cho tôn chủ cùng chấp pháp đội.

Nhưng ngay khi hắn đang chuẩn bị đốt cháy Truyền Âm phù, hắn lại đột nhiên cảm giác tốc độ của mình chậm lại, tất cả đều biến thành hình ảnh như quay chậm, có chạy kiểu gì cũng không nhanh được, loại cảm giác này làm cho hắn như phát điên.

Bàn tay xiết chặt Truyền Âm phù, hắn chưa kịp sử dụng, đột nhiên cảm phía sau chợt lạnh, ngay sau đó, hắn trơ mắt nhìn thấy thứ gì đó bắn ra từ trong trái tim của hắn, bám theo đó là một chùm máu tươi, tốc độ khủng bố của nó so với sự chậm chạp của mình, hình thành sự đối lập rất rõ ràng.

Thân thể hắn cứ như vậy mà ngã xuống, máu tươi nhanh chóng chảy xuống đất...

Ba tên chạy trốn, trong nháy mắt đã bị Lâm Minh đánh gục, ngay cả tên võ giả Cự Ma tộc chết đầu tiên nữa, tính ra bốn tên này chỉ chết trong vòng mấy giây.

- Lâm Minh... Giết ta... Ngươi sẽ chết!

Tên võ giả Ải Ma tộc vẫn chưa tắt thở, trái tim hắn đã hoàn toàn vỡ nát, máu chảy ra như suối.

Cắn răng nói ra uy hiếp cuối cùng này, nhưng hắn lại không thấy trên mặt Lâm Minh có chút kinh hoảng nào, mà chỉ có nụ cười lạnh châm chọc.

Bồng...

Một cước đạp nát cổ họng, tên võ giả Ải Ma tộc lập tức ngừng thở.

Liên tục giết năm người, trong đó có bốn người là thí luyện giả, lại còn là những người thí luyện lâu năm, có thực lực rất mạnh, sau khi bọn họ chết đi, sát khí trên người phát tán ra, ngưng tụ thành hư ảnh Thiên Ma giương nanh múa vuốt trên không trung, giết về phía Lâm Minh.

Lâm Minh hừ lạnh một tiếng, Thiên Ma lực trường bùng nổ!

Ầm... Ầm... Ầm... Ầm...

Bốn Thiên Ma hư ảnh trực tiếp bị lực trường nghiền nát, hóa thành sát khí tinh thuần, lao ào ào vào trong thân thể Lâm Minh.

Mặc dù Lâm Minh đã là Thiên Ma sáu cánh đỉnh phong, nhưng bốn người thí luyện này dù sao cũng là kẻ có thể bước vào đặc thù Tu Luyện địa, lượng sát khí trong cơ thể không ít hơn Lâm Minh chút nào.

Bốn luồng lực lượng dung hợp làm một, trong nháy mắt đã nhằm về phía tinh thần chi hải của Lâm Minh! Khí thế hung hăng, thề chiếm lấy tinh thần của Lâm Minh!

Lâm Minh hừ lạnh một tiếng, vận chuyển Luân Hồi võ ý, trực tiếp đập nát luồng năng lượng mãnh liệt này!

Sát khí hoàn toàn bị đánh tan, chậm rãi bị Lâm Minh hấp thu, hình xăm Thiên Ma trên cánh tay hắn nhanh chóng mở ra cặp cánh thứ tư. Dính dáng cặp cánh từ lúc hoàn toàn mơ hồ, sau đó chậm rãi rõ ràng hơn, cuối cùng được củng cố ở mức tám cánh sơ kỳ, lúc này mới ngừng xu thế tăng trưởng.

Tám cánh sơ kỳ, đã đến gần trình độ của Thiên Ma thất tinh rồi.

Thở dài một hơi, Lâm Minh lắc lắc đầu, vừa rồi trong lòng hắn dâng lên một cỗ sát khí không ức chế được, tuy rằng Lâm Minh có Luân Hồi võ ý, vẫn luôn có thể cố thủ bản tâm, nhưng những năm gần đây, liên tục giết chóc và tử chiến, cũng hình thành trong lòng hắn một luồng lệ khí khó có thể hóa giải được.

Cộng thêm lần này hắn bị vây khốn trong Vương Giả Tù Lung suốt một trăm lẻ tám ngày, lúc nào cũng phải chịu đựng áp lực của Thiên Ma lực trường, tinh thần luôn khẩn trương cực độ, mà những thứ này đều là do mười hai tên tôn chủ hãm hại!

Nếu không phải năng lượng của Vô Danh thần đan và Ma Thần Chi Cốt vừa vặn hoàn toàn tương phản, va chạm lẫn nhau, ngẫu nhiên mở ra Bát Môn Độn Giáp, thì Lâm Minh đã thật sự chết trong Vương Giả Tù Lung rồi.

Cừu hận, lệ khí và sát khí trải qua áp chế, hiện giờ bột phát ra, trong lúc nhất thời đã ảnh hưởng tới tâm tính của Lâm Minh.



Lấy đi Tu Di giới của đám người này, lại lấy đi tinh huyết của bọn họ, ngưng tụ thành Huyết Ẩm chi ấn, bốn ngọn lửa bắn ra, trực tiếp thiêu các thi thể này thành tro tàn.

Nhanh chóng bước ra căn phòng này, Lâm Minh đẩy ra cánh cửa đá nặng nề, đi tới đại sảnh của đặc thù Tu Luyện địa.

Đại sảnh rộng khoảng trăm trượng vuông, Bạch chấp sự cụt một tay đang bận rộn gì đó, trong đại sảnh chỉ có ba, bốn người ít ỏi.

Trận chiến khi nãy do quá ngắn ngủi, nên cũng không có tiếng vang gì, cộng thêm cánh cửa đá này đã được bố trí cấm chế, cho nên các võ giả bên ngoài vẫn không cảm thấy được.

Khi cánh cửa đá từ từ mở ra, Bạch chấp sự kinh ngạc nhìn về một phía đó, chỉ thấy một thanh niên mặc áo lam rách nát, mái tóc dài buông xuống, mặt không chút đổi sắc đang bước ra, sau đó, Bạch chấp sự hoàn toàn ngây người.

Vài võ giả trong phòng cũng sửng sốt ngây người theo.

Lâm... Lâm Minh!

Sau khi dung hợp Thiên Ma võ ý, trên người luôn vô tình toát ra một luồng khí thế áp lực, làm cho người ta nhìn thấy hắn thì đều cảm giác hết hồn, cực kỳ khó thở.

Lúc này, luồng áp lực này bao phủ toàn bộ đại sảnh, mấy người này lập tức câm như hến.

Lâm Minh vẫn không chết ư?

Hắn ở trong Vương Giả Tù Lung gần bốn tháng! Vậy mà vẫn còn sống đi ra?

Tin tức Lâm Minh còn sống lập tức như cơn lốc truyền khắp toàn bộ Thông Thiên tháp, mọi người, kể cả nhân loại, Cự Ma, Yêu Tinh, thì đều bị chấn kinh.

Đây là thành tích vượt qua quá khứ, vượt qua tương lai!

Chưa từng có vào lúc này!

Lúc trước Bát Vẫn Chiến Đế cũng chỉ ở trong Vương Giả Tù Lung hai tháng mà thôi.

U Minh Tu La, một tháng rưỡi!

Hai người kia, U Minh Tu La về sau đã mất tích, thành tựu của hắn không quá rõ ràng, mà Bát Vẫn Chiến Đế đã trở thành đại năng cấp đế, đồng thời còn ngạo thị quần hùng trong số các cường giả cấp đế cùng cấp.

Nên biết rằng, đến cảnh giới cấp đế, mỗi người đều thiên tài cấp đế khi trẻ tuổi, cộng thêm chênh lệch với các cường giả cùng cấp là rất lớn, nếu muốn vượt cấp chiến đấu, khó, quá khó khăn!

Nhưng mặc dù dưới tình huống như vậy, Bát Vẫn Chiến Đế vẫn có thể miểu sát đế giả cùng cấp! Đánh ngang tay với cường giả cấp đế cao hơn hắn một tiểu cảnh giới, thậm chí là hai tiểu cảnh giới.

Chiến tích cỡ này làm cho người khác phải run rẩy!

Không khoa trương chút nào, Bát Vẫn Chiến Đế, trong tương lai xa xôi, có một chút hy vọng trở thành cường giả số một của Thánh Ma đại lục!

Nhưng hiện tại, Lâm Minh ở trong Vương Giả Tù Lung lâu gấp đôi Bát Vẫn Chiến Đế!

Hơn nữa Vương Giả Tù Lung càng về sau thì càng khó hơn, điều này cũng có nghĩa, thiên phú của Lâm Minh còn vượt qua Bát Vẫn Chiến Đế gấp đôi!

Điều này đã vượt qua phạm vi tưởng tượng của những võ giả này rồi...

- Không thể tin được...

Mặc Cổ vốn đang định rời khỏi Thông Thiên tháp, lúc này thì thào tự nói, cảm thấy dường như đang nằm mơ vậy, một tháng trước, mỗi ngày hắn đều ngóng trông Lâm Minh đi ra, nhưng lại luôn thất vọng.

Nhưng hiện tại, Lâm Minh thực sự đi ra, hắn lại trợn tròn mắt.

Ở liền một trăm lẻ tám ngày trong đó, hắn còn là người hay sao?

...



Thông Thiên tháp tầng bốn, Đế Giả chi lộ!!!

Kẹt... Kẹt...

Cửa đá mở ra, một nam nhân Ải Ma tộc mặc trường bào màu đen bước ra từ Đế Giả chi lộ, trên người hắn được bao phủ bởi một tầng sương mù màu đen, ánh mắt sáng như sao, trên khuôn mặt dữ tợn hiện ra vẻ mừng như điên.

- Diêm Si, như thế nào, đột phá ư?

Diêm Si cười ha ha:

- Đúng vậy! Ta đã lĩnh ngộ huyền cơ của Đế Giả chi lộ! Hiện tại ta rất muốn đánh một trận với Phong Thần, xem hắn còn là đối thủ của ta nữa hay không. Ha ha ha ha!

Diêm Si điên cuồng cười lớn, tràn ngập tự tin, tiếng cười tràn ngập đại sảnh, như tiếng sấm rền cuồn cuộn!

Từ mấy tháng trước, bọn họ đã được đồng ý tiến vào Đế Giả chi lộ, tuy rằng trở thành Thiên Ma thất tinh của Thông Thiên tháp thì có thể hưởng thụ rất nhiều tài nguyên tu luyện, nhưng trung tâm của Đế Giả chi lộ lại vẫn không thể tùy ý tiến vào được, mà phải hoàn thành nhiệm vụ của tôn chủ, thì mới có thể được thưởng cho một chút thời gian tiến vào Đế Giả chi lộ.

Bao gồm cả Phong Thần, mặc dù có bối cảnh lớn, thì cũng không có được tư cách tiến vào Đế Giả chi lộ này.

Tiến vào Đế Giả chi lộ, có lợi ích không nhỏ cho võ giả. Mười hai tôn chủ e ngại thực lực của thuộc hạ quá mạnh mẽ, không dễ nắm giữ, nên mới có đủ loại hạn chế như vậy.

Tuy nhiên lần này, bởi vì có chuyện của Lâm Minh, nên các tôn chủ của Thông Thiên tháp mới cho rằng, cần phải tăng cường thực lực của các thủ hạ một chút, bồi dưỡng ra Thiên Ma thất tinh đủ cường đại, có thể giải quyết rất nhiều phiền toái.

Ma Ha đứng bên cạnh Diêm Si, cười nói:

- Hắc hắc, Đế Giả chi lộ, bình thường thì chúng ta rất khó được đi vào, ngươi đột phá cũng không phải là giả, nhưng thu hoạch của ta chưa chắc đã nhỏ hơn ngươi.

- Thật không? Không vội, chờ ta đánh bại Phong Thần đã, ta sẽ đánh với ngươi một trận, lần này ta có sáu, bảy thành nắm chắc, chiến thắng Phong Thần!

- Ha ha, ngươi nói đã như vậy, tiểu đệ ta cũng rất chờ mong a!

Khai Dương trong Thiên Ma thất tinh cười ha ha nói, Diêm Si, Ma Ha vốn chính là những kẻ xếp trước ba trong Thông Thiên tháp Thiên Ma thất tinh, mà Khai Dương thì yếu hơn nhiều, mặc dù hắn có thu hoạch rất lớn trên Đế Giả chi lộ, nhưng không khoe ra trước mặt hai kẻ này, đây là một kiểu xu nịnh rất sáng suốt.

Tuy nhiên, điều này cũng không có nghĩa là hắn không có tự tin với bản thân mình, hắn ẩn nhẫn chờ thời cơ, sẽ bỗng nhiên nổi tiếng, dùng điều đó để được tôn chủ coi trọng, đạt được tài nguyên.

“Hắc hắc, có lẽ hiện tại ta không bằng các ngươi, nhưng tuyệt đối sẽ không kém hơn bao nhiêu, nếu ta có thể nhận thêm được một khối Ma Thần Chi Cốt, ta tin chắc mình có thể vượt qua các ngươi! Đến lúc đó, lão tử cũng xếp trước ba tại Thông Thiên tháp này”.

Khai Dương đang nghĩ tới ước mơ tốt đẹp của mình, mà đúng lúc này, một Truyền Âm phù bỗng sáng lên trong đại điện, lóe ra một ánh lửa màu lam.

Luồng Truyền Âm phù này đồng thời truyền âm cho ba người họ, nghe được thanh âm kia, bọn họ đều ngây ra.

- Cái gì? Lâm Minh còn sống ư?

Ba bọn họ thì đều đã từng tiến vào Vương Giả Tù Lung, Diêm Si ở lâu nhất, cũng chỉ hơn hai chục ngày, tất nhiên biết được việc sống trong Vương Giả Tù Lung cả bốn tháng thì có ý nghĩa như thế nào!


- Điều này sao có thể...


Khai Dương thì thào tự nói, hoàn toàn khó có thể tin được, chẳng lẽ Lâm Minh tiến vào Vương Giả Tù Lung, có khởi đầu không giống bọn họ, độ khó nhỏ hơn rất nhiều ư?


Hắn không thể không nghĩ như vậy, lúc trước Bát Vẫn Chiến Đế mới ở được hai tháng, cho dù Lâm Minh có yêu nghiệt đi nữa, thì cũng không có khả năng sống được tận bốn tháng a!


Có lẽ, sau khi vượt qua hai tháng, thì độ khó của Vương Giả Tù Lung dần chậm lại ư? Nếu không thì Khai Dương thật sự không thể tưởng tượng được, sau bốn tháng, Vương Giả Tù Lung sẽ khó khăn tới mức độ nào nữa.


Cũng chỉ có giải thích này mới hợp lý, dù sao ngoài Lâm Minh ra, không có người nào ở được quá hai tháng cả.


Ma Ha trầm ngâm một hồi lâu, đột nhiên khẽ cười, càng cười càng lớn hơn:


- Mặc kệ hắn ở trong Vương Giả Tù Lung, đã trải qua những gì, nhưng làm sao có thể so được với kinh nghiệm trải qua Đế Giả chi lộ của ta! Rất tốt, sau khi thực lực của ta đột phá, đang cần một đối thủ ra hồn để thử xem thực lực của ta đã đạt tới cảnh giới nào, tên Lâm Minh này cũng coi như đủ tư cách, dùng hắn để tế đao cũng được!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK