Mục lục
Vũ Cực Thiên Hạ - Tàm Kiếm Lý Ngưu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mấy ngày nay Lâm Minh bế quan lĩnh ngộ Hỏa chi ý cảnh pháp tắc hủy diệt, cộng thêm đột phá Toàn Đan hậu kỳ, hấp thu máu Cổ Phượng, trong lòng tích lũy rất nhiều thắc mắc. Lần này lĩnh ngộ năm ngày cuối cùng trong đá khắc vật tổ, Lâm Minh trút ra mọi thắc mắc, lần lượt kiểm chứng với phù điêu ngọn lửa trong đá khắc vật tổ. Kết quả vẫn có rất nhiều thắc mắc không được giải quyết, không chỉ thế, trong quá trình lĩnh ngộ Lâm Minh còn tăng thêm rất nhiều thắc mắc.

Hiện giờ Lâm Minh có cảm giác, theo hắn lĩnh ngộ Hỏa chi ý cảnh ngày càng sâu, hắn cũng ngày càng có nhiều thắc mắc.

Đây là hiện tượng bình thường, nếu có một ngày Lâm Minh không còn khó hiểu, chẳng khác nào hắn hiểu thấu đáo căn nguyên Hỏa chi pháp tắc.

Thậm chí có thể là hiểu thấu đáo căn nguyên Hỏa chi pháp tắc, vẫn còn có điều khó hiểu.

Về những thắc mắc này, Lâm Minh không đi hỏi Phượng tiên tử. Như Phượng tiên tử đã nói, chỉ có tự mình lĩnh ngộ mới là khắc sâu nhất, huống chi mỗi người lĩnh ngộ pháp tắc không giống, mỗi người đều có hệ thống lĩnh ngộ pháp tắc độc lập, dùng kết luận của người khác giải quyết vấn đề của mình, cuối cùng không phải là chính thống.

Nền tảng vững chắc, mới có thể thành lập hệ thống pháp tắc càng hoàn thiện.

Thoáng cái, Lâm Minh đã đến Viễn Cổ hoàng thành một trăm hai mươi ngày.

Đã tới lúc rời đi, trước khi Lâm Minh rời đi, cuối cùng xin vào Hóa Thần kính một lần.

Thế giới thứ hai Hóa Thần kính, được gọi là võ giả Phàm Nhân giới không đủ thực lực Thần Hải không thể phá vỡ, chủ yếu là vì võ giả thực lực dưới Thần Hải căn bản không có năng lực nghịch chuyển dãy tinh tú phạm vi lớn, dù là ngươi hiểu được pháp tắc cũng vô dụng.

Với thực lực của Lâm Minh, cũng chỉ có thể ảnh hưởng quy tắc vận chuyển tinh tú đầy trời trong phạm vi nhỏ, còn rất xa tới phá vỡ thế giới thứ hai.

Lâm Minh cũng không trông cậy phá vỡ thế giới thứ hai, lần này hắn lại đến Hóa Thần kính, chủ yếu là vì kiểm chứng chiêu thức.

...

Viễn Cổ hoàng thành, lâu các tầng chín.

Huân tướng quân vẫn chưa đi, mấy ngàn năm trước, trong chiến tranh tộc với dị tộc, Huân tướng quân cùng Lam Viêm thượng nhân phục vụ trong quân đội, là kết giao sinh tử, về sau Lam Viêm thượng nhân trọng thương, mới đến Viễn Cổ hoàng thành nghỉ dưỡng, nhoáng cái là mấy ngàn năm trôi qua.

Huân tướng quân cùng Lam Viêm thượng nhân đang uống rượu, còn Phượng tiên tử thì nhàn nhã uống trà. Lúc này, trước mặt ba người bùng lên ánh lửa.

- Tiểu tử Nặc Ngạn Minh này, đột phá chín mươi nhịp thở trong thế giới thứ hai Hóa Thần kính!

Lam Viêm thượng nhân nghe được truyền âm, ánh mắt liền sáng ngời, từ tám mươi mốt đến chín mươi nhịp thở, lại tăng thêm độ khó lớn.

- Hắn tiến bộ thật là kinh người!

Huân tướng quân lắc chén rượu, chậc chậc khen ngợi.

- Hắc hắc, ta còn cảm thấy hắn tiến bộ chậm nữa, hắn hấp thu máu Cổ Phượng, lại đột phá Toàn Đan hậu kỳ, như vậy mấy ngày nay lại có lĩnh ngộ mới với pháp tắc Hỏa hệ, mới duy trì thêm chín nhịp thở, có hơi ít đó...

Lam Viêm thượng nhân liếm rượu ngon trên môi, lắc đầu chậc chậc, vẻ mặt như hận Lâm Minh không thể trực tiếp đánh vỡ thế giới thứ hai, tiến vào thế giới thứ ba, sau đó hù chết đám lão già Thần Vực thì hắn mới cam lòng.



- Không kỳ lạ...

Phượng tiên tử tao nhã lắc lá trà trong chén, nhỏ nhẹ nói:

- Thành tích vinh dự không quan trọng với Nặc Ngạn Minh, lần này hẳn là hắn không toàn lực xông qua, mà kiểm chứng những ý tưởng mới của hắn trong thế giới thứ hai. Nếu mỗi một chiêu thức của hắn đều sử dụng để duy trì thời gian dài hơn, hẳn là hắn có thể đột phá một trăm nhịp thở.

Phượng tiên tử vừa nói, Lam Viêm thượng nhân liền bừng tỉnh, lúc Lâm Minh đi qua thế giới thứ hai lần này, là vì kiểm tra các suy đoán của hắn, dùng hết các chiêu thức một lượt, thậm chí hắn còn thử cả chiêu thức Lôi chi ý cảnh, như vậy đương nhiên tiêu hao lớn hơn.

Dùng phương thức xông qua này mà còn duy trì tới chín mươi nhịp thở, đủ biến thái mà!

- Tiểu tử kia sắp rời Viễn Cổ hoàng thành, hy vọng lần này hắn trở về có thể phát huy số mệnh Thiên Diễn đại lục đến mức tận cùng, có thể làm chúng ta đều đã làm, tiếp theo phải xem chính hắn.

Chín mươi chín phần trăm thiên tài có cơ duyên cùng số mệnh của riêng mình, đám người Lam Viêm thượng nhân cho rằng số mệnh của Lâm Minh ở Thiên Diễn đại lục, về Thiên Diễn đại lục sẽ kế thừa số mệnh, đồng thời giải quyết xong nhân quả, tương lai trở thành Thần Hải chắc chắn bay vụt lên trời, có thể không gì níu kéo bước vào Thần Vực.

- Ừm, chúng ta ở trong này chú ý hắn trưởng thành, có lẽ sẽ có ngày, có một ít khả năng, thực lực của hắn sẽ đuổi theo, thậm chí vượt qua chúng ta...

Phượng tiên tử nói vậy, cười khẽ, đây đã là đánh giá cực cao. Phượng tiên tử, Huân tướng quân cùng Lam Viêm thượng nhân, đều là nhân vật gần với trưởng lão ở Phượng tộc.

Vượt qua bọn họ, chính là trưởng lão.

Phượng tộc Thần Vực có tổng cộng bảy mươi hai trưởng lão, trưởng lão được gọi là cung chủ. Bởi vì Phượng tộc Thần Vực có tổng cộng bảy mươi hai cung, bảy mươi hai trưởng lão mỗi người nắm giữ một cung, trong đó rất nhiều cung ở trong bí cảnh Thần Vực, kết cấu bên trong vô cùng thần bí, ẩn chứa huyền cơ, còn có một số cung nằm ở nơi hiếm dấu chân người, là nơi cường giả quy ẩn.

Cung chủ bảy mươi hai cung đều được chọn ra từ mười mấy, thậm chí mấy chục vạn năm trước, có những cung chủ thọ mệnh còn dài hơn cả đương nhiệm tộc trưởng Phượng tộc.

Muốn trở thành cung chủ bảy mươi hai cung?

Khó!

Hơn nữa rất nhiều lúc không phải ngươi là thiên tài liền có thể trở thành cung chủ, thiên tài nhiều lắm, mỗi vài năm liền ra một đám tuấn kiệt trẻ tuổi. Nói Thần Vực đi, dù ngươi có tỏa sáng rực rỡ trong thí luyện cũng vô dụng, dù sao không ai biết tương lai, hiện giờ số mệnh tốt, cũng không có nghĩa là số mệnh tương lai tốt, hiện giờ là thiên tài, cũng không có nghĩa là tiềm lực tương lai sẽ dùng không hết.

Ví dụ một vị cung chủ Phượng tộc, lúc thí luyện cấp vương thậm chí còn không giành được hạng nhất thí luyện, nhưng về sau những thiên tài hơn hắn dần dần bị đuổi theo, vượt qua, cuối cùng hắn trở thành cung chủ, còn những người càng mạnh hơn hắn lại phai mờ khỏi mắt mọi người, thậm chí ngã xuống.

Tương lai của Lâm Minh cuối cùng sẽ thế nào, hiện giờ bọn họ không thể nói rõ.

Lúc ba người đang uống rượu, Lâm Minh đã dọn dẹp hành trang, đi tới Truyền Tống trận Viễn Cổ hoàng thành. Một trăm hai mươi ngày qua quá trọng yếu với Lâm Minh, hắn tiếp xúc tới một thế giới mới, mở rộng tầm mắt.

Lúc đi, Lâm Minh còn mang theo ngọc giản ý cảnh của Phượng tiên tử để lại, những ngọc giản này vốn chỉ cho Lâm Minh mượn một, hai tháng, bây giờ cho Lâm Minh mượn lâu dài, mãi cho đến khi hắn đột phá Thần Hải.

“Phải đi thôi, về nhà!”.

Lâm Minh xiết tay, dứt khoát bước vào Truyền Tống trận.

...



Nam Hải mênh mông, sóng to dữ dội.

Thiên Diễn đại lục không ai biết Nam Hải lớn cỡ nào, cũng không biết cuối Nam Hải là gì, nghe đồn từng có đại năng Thần Hải bay mãi về phía nam mười mấy năm, vẫn không tìm được giới hạn, ngược lại gặp phải càng nhiều hung thú biển sâu càng mạnh hơn, làm hắn đối phó mệt mỏi, bất đắc dĩ phải quay về đường cũ.

Lúc này dưới sâu vạn trượng ở vùng biển rộng lớn, ba bốn võ giả tụ tập một chỗ, người dẫn đầu là đệ nhất nhân Nam Hải Ma Vực, Huyễn Vô Cực.

Trước mặt Huyễn Vô Cực là một sinh vật giống như bạch tuộc, nó có mười mấy cái vòi, còn có hai tay như người, bộ tộc biển sâu, bộ dáng như thế cũng không có gì lạ.

Ở bên cạnh quái bạch tuộc là tộc trưởng bộ tộc Bích Nhãn Hải Viên, tuy rằng nó chịu thiệt lớn trên tay Lâm Minh, bị giết rất nhiều tộc nhân, nhưng nó vẫn không chịu nổi dụ hoặc, không muốn từ bỏ Long Tủy của Cự Côn.

Về phần Mặc Giao tộc, không còn xuất hiện nữa, tộc trưởng Mặc Giao tộc vốn chỉ có Mệnh Vẫn tầng hai, thực lực rất nhỏ yếu, đi theo đám người Huyễn Vô Cực cũng không chia chác được gì, lại có uy hiếp diệt tộc. Lỡ như không giết được Lâm Minh, bọn họ sẽ càng không hay ho, loại chuyện tốn sức không công không hay ho như thế này, tự nhiên bọn họ muốn rút lui.

Ngoài Huyễn Vô Cực cùng mấy tộc biển sâu, trong đó còn có một nam nhân âm nhu, mắt nhỏ dài, làn da tái nhợt, vẻ mặt cười tà.

Người này cũng xuất thân ma đạo, tên là Bạch Quan Vân, ngoại hiệu Bất Tử Tà Ma...

Bạch Quan Vân cũng đi dâm đạo, xem như đồng hành với Huyễn Vô Cực, tổ tiên hắn có liên quan lớn với U Ma đế thành, về sau U Ma đế thành tan biến, một chi Bạch Quan Vân trốn đi đại lục tây nam, hiện nay bọn họ cũng khai tông lập phái, cũng thành lập tông môn ma đạo.

Vốn tông môn ma đạo của Bạch Quan Vân kém xa Nam Hải Ma Vực, nhưng hiện giờ Nam Hải Ma Vực bị Lâm Minh cướp sạch mấy lần, chỉ còn trên danh nghĩa, tông môn của Bạch Quan Vân tự nhiên so ra mạnh hơn Nam Hải Ma Vực.

- Huyễn trưởng lão, ngươi cũng quá thể đi chứ, bị một tên nhóc con hai mươi mấy tuổi, tu vi chỉ là Toàn Đan kỳ làm thành thế này, ngay cả tông môn cũng bị phá nát nhừ, có cần vậy không?

Trong lời Bạch Quan Vân nói mang theo hàm ý trào phúng rõ ràng, Huyễn Vô Cực tự nhiên nghe ra được, nhưng đến cảnh giới như hắn, một lòng chỉ vì đột phá Thần Hải, phong hoàng xưng đế, về phần người khác trào phúng, hắn không thèm để ý.

Hắn tìm Bạch Quan Vân đến đây, là vì liên thủ bố trí một cái Thiên Huyễn Phong Hải đại trận, cần bốn cường giả Mệnh Vẫn tầng ba trở lên.

Tộc biển sâu quái bạch tuộc, tộc trưởng Bích Nhãn Hải Viên, cộng thêm Huyễn Vô Cực là ba người, còn thiếu một, hắn liền tìm đến Bạch Quan Vân.


Một là hắn cùng Bạch Quan Vân coi như quen biết cũ, hai là Bạch Quan Vân tu vi Mệnh Vẫn tầng ba, thực lực không bằng Huyễn Vô Cực, tương đối dễ khống chế.


Nếu không dù có thể tìm được cao thủ đỉnh cấp đến đây, thật giết được Lâm Minh, biết được bí mật trên người Lâm Minh, có thể sẽ bị người khác giành đi, đến lúc đó mình hy sinh lớn như vậy, lại làm không công cho kẻ khác.


- Bạch Quan Vân, ngươi sống hơn ngàn tuổi, cũng nên hiểu đạo lý sư tử vồ thỏ cũng phải dùng toàn lực, huống chi Lâm Minh là một con mãnh hổ, khinh địch sẽ phải chịu thiệt!


- Ha ha, dù sao thù lao ta cần ngươi đã thanh toán, ta làm việc cho ngươi, ngươi nói sao cũng được!


Trên mặt Bạch Quan Vân tràn đầy ý cười, không có nghe vào lời Huyễn Vô Cực nói. Thực ra nhìn cảnh tượng Nam Hải Ma Vực hiện giờ, trong lòng hắn tràn đầy cười khi người gặp họa.


- Bạch Quan Vân, ngươi đi phía nam, Hải Viên huynh, ngươi đi phía bắc, ta ở lại phía đông, còn lại, dựa vào Thiên Thủ huynh.


Huyễn Vô Cực gọi Thiên Thủ huynh, chính là quái bạch tuộc kia. Lần này bố trí Thiên Huyễn Phong Hải đại trận, chủ yếu là dựa vào quái bạch tuộc góp sức, một khi bố trí thành Thiên Huyễn Phong Hải đại trận, đó là thiên la địa võng, ảo cảnh vô tận, có thể trực tiếp phế bỏ cảm giác của Cự Côn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK