Mục lục
Vũ Cực Thiên Hạ - Tàm Kiếm Lý Ngưu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn hiện tại không lo lắng gì cả, không ngừng đi lịch lãm rèn luyện, luyện hóa nội thế giới, thực lực càng ngày càng mạnh.

Nhưng mà hời điểm chuyển sinh lần thứ tư, hắn cảm giác có bình cảnh.

Đối với Giới Vương bình thường, tới Đại Giới Giới Vương là quá độ.

Kỳ thật quá độ này nếu như Lâm Minh muốn vượt qua cũng không khó gì.

Nhưng mà hắn muốn làm tất cả thật hoàn mỹ, vì vậy hắn quyết định phải đi tới Tu La Lộ, hoàn thành thí luyện cuối cùng.

Hắn ngây ngốc ở hạ giới nhiều năm, nên ra đi.

Nhưng mà thời điểm rời khỏi Thiên Diễn tinh, tiến tới Thần Vực, không hề nghi ngờ là gặp nguy hiểm lớn, hơn nữa còn phải phá vỡ bức tường Thánh Mỹ lưu lại ngăn cản.

Năm đó Thánh Mỹ thủ hộ, lưu lại trên không trung Thiên Diễn Tinh một trận nhãn, tự nhiên cũng nằm ở đây.

Trận pháp này phong tỏa thông đạo không gian giữa Thần Vực và hạ giới.

- Đi thôi tiểu hắc.

Lâm Minh nói như vậy, đột nhiên bay lên trời, hắn như lợi kiếm đâm thẳng trời xanh, mà hắc long cũng theo lâm Minh, bọn họ một người một thú hóa thành hai đạo thần quang, đột phá Thiên Diễn tinh, tiến vào trong tinh không.

Trong phiến tinh không này không nhìn thấy thứ gì cả, Lâm Minh sờ nhẹ một cái thì nó nhộn nhạo như mặt hồ, không lâu sau liền hiện ra trận pháp cực lớn, mà trận đồ là đồ án thái cực, một nửa là màu vàng, một nửa màu đen, chính là đại biểu ý cảnh sinh tử.

Đối với sinh tử luân hồi, Lâm Minh đã sớm lĩnh ngộ của riêng mình.

Hắn trầm mặc một lát, đối mặt với trận đồ này, ngón tay của hắn điểm ra liên tục, từng trận rung động sinh ra, giống như nét bút vận mệnh vẽ lên đồ án thái cực này.

Tiếp tục một phút đồng hồ sau, đột nhiên trận đồ rung động lắc lư, sau đó càng ngày càng mỏng và mờ nhạt, kế tiếp hóa thành một đám sương khói.

Nhìn thấy một màn này, Lâm Minh hít sâu một hơi, trận pháp đã bị hắn cởi bỏ.

Hắn nhìn thấy phía sau trận pháp là thông đạo không gian, dung mạo của hắn từ từ cải biến, khí chất cũng biến khác với trước đó.

Lâm Minh thi triển Thoát Thai Hoán Cốt Quyết, sau khi lĩnh ngộ ý cảnh sinh mạng, lại thi triển bí thuật này, Lâm Minh đã có thể cải biến khí tức sinh mệnh, hoàn toàn biến thành một người khác.

Không chỉ có như thế, Thánh Mỹ lúc trước rút linh hồn bổn nguyên của hắn đi, về sau linh hồn Lâm Minh thông qua Đại Chuyển Sinh Thuật đạt được tân sinh, trong quá trình tái sinh, linh hồn chấn động của lâm Minh sinh ra biến hóa, hắn có thể nói chân chân chính chính thoát thai hoán cốt từ trong ra ngoài.

Đây là khi thực lực của Lâm Minh còn chưa hoàn toàn đạt tới đỉnh phong, có vốn liếng trở lại Thần Vực.



Làm xong tất cả, Lâm Minh bước nhanh tới trước, giống như xuyên qua khói xanh, xuyên qua trận pháp Thánh Mỹ lưu lại, cũng không kinh động bất cứ thứ gì.

Thông đạo không gian từ Thiên Diễn tinh đi Thần Vực tràn ngập các loại năng lượng hỗn loạn, nhưng mà với Lâm minh mà nói, những năng lượng hỗn loạn này chẳng khác gì gió mát cả.

Nhưng mà thời điểm không gian phong bạo quét qua, nội tâm của hắn không được bình tĩnh.

Hắn biết rõ thời điểm tới cuối không gian thông đạo thì hắn sẽ nhìn thấy Thần Vực hắn rời xa mấy ngàn năm qua, sẽ nhìn thấy những chuyện xảy ra ở đó.

Đây là hắn bức thiết muốn được biết rõ, nhưng cũng sợ hãi kết quả khi biết rõ.

...

Không gian chuyển đổi, Lâm Minh cảm giác như xuyên qua màng nước.

Thời điểm hắn nhìn thấy tinh không quen thuộc và lạ lẫm, nội tâm của hắn cảm xúc ngổn ngang.

Tinh không vẫn là tinh không đó, nhưng mà khí tức đã biến hóa...

Hắn biết rõ nhìn thấy cảnh này nhiều sẽ khiến tinh thần của hắn chán nản.

Hắn ức chế cảm tình không giấu nổi trong nội tâm xé rách không gian lần nữa, bắt đầu dùng không gian đại na di, muốn đi Thần Mộng Thiên Cung nhìn một chút.

Tuy đã sớm biết kết quả, nhưng mà Lâm Minh vẫn muốn nhìn thấy tận mắt.

Chuyến đi này lâm Minh mất hai tháng.

Thời gian hai tháng này hắn trải qua rất nhiều nơi.

Hắn nhìn thấy rất nhiều tinh cầu bị phá hủy, chỉ còn lại vô số mảnh vỡ, dưới tác dụng của lưc hút quay chung quanh tạo thành vành đai thiên thạch, trôi nổi không có mục đích trong vũ trụ.

Trừ tinh cầu ra, còn có tông môn bị hủy diệt.

Rất nhiều tông môn, ngay cả linh sơn và tiên đảo cùng bị diệt theo bọn họ.

Từ di tích thảm thiết này, Lâm Minh có thể tưởng tượng tình cảnh Thánh tộc năm đó xâm lấn thảm thiết cỡ nào.

Có Chân Thần dẫn đội, Nhân tộc không phải là đối thủ của Thánh tộc.



Những tinh nhuệ kịp thời rút lui may mắn thoát khỏi, nhưng mà thánh địa bình thường không cần nghi ngờ đã bị Thiên Tôn Thánh tộc hủy diệt.

Đối với một Thiên Tôn mà nói, hủy diệt thánh địa bình thường chẳng khác gì lật bàn tay.

Không biết bao nhiêu tinh anh của Nhân tộc chết thảm trong hạo kiếp này.

Mà những người còn lại chỉ là dân chúng bình thường của Nhân tộc.

Những người này quá nhiều, đếm không hết, bọn họ trải rộng cả Thần Vực, các nơi hẻo lánh của ba ngàn giới, Thánh tộc không có khả năng chém tận giết tuyệt.

Nhưng chỉ cần cam đoan truyền thừa võ đạo bị đoạn tuyệt, những người phàm này chẳng khác gì gia súc không thể phản kháng, tùy ý bị Thánh tộc nuôi nhốt, nô dịch.

Rốt cuộc Lâm Minh đi tới vũ trụ có Thần Mộng Thiên Cung năm xưa.

Tuy đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng mà nhìn thấy địa chỉ cũ của Thần Mộng Thiên Cung, Lâm Minh vẫn chấn động, tâm thần rung lên kịch liệt, tình cảnh trước mắt khiến hắn bi ai.

Mà những linh sơn linh khí mười phần của Thần Mộng Thiên Cung đã bị Thánh tộc chiếm cứ, đây là nơi thay nghén ra nhiều tài nguyên và thiên tài địa bảo, Thánh tộc không có khả năng phá hủy nó.

Sau khi Thánh tộc thành lập tông môn, rất nhiều đệ tử Thánh tộc ra ra vào vào, tông môn này cảnh tượng quang vinh phồn vinh, chúng kế thừa tích lũy ngàn vạn năm của Thần Mộng Thiên Cung, dùng tẩm bổ bản thân mình.

Chúng nô dịch linh thú tiên sơn do Thần Mộng Thiên Cung nuôi dưỡng, cưỡng ép thuần hóa chúng thành tọa kỵ và khế ước thú.

Mạch khoáng và dược điền cũng bị tông môn Thánh tộc tùy ý khai thác, các loại thiên tài địa bảo bị đào trộm không còn.

Mà võ giả Nhân tộc trừ bị giết ra, rất nhiều người bị tông môn Thánh tộc nô dịch, bọn họ hoặc trở thành thợ mở, dược bộc, các loại tạp dịch, còn có bị nuôi nhốt thái bổ.


Lâm Minh đứng ở xa trăm vạn dặm, trầm mặc nhìn qua tất cả.


hắn đứng đó thật lâu, sau đó biến mất không thấy gì nữa.


Tinh không trống trải, Lâm Minh hóa thành lưu quang bay đi trong vũ trụ, tốc độ nhanh như sao băng, hắn nắm chặt nắm đấm, móng tay cắm sâu vào trong huyết nhục.


Hắn tự nói với mình, những gì mất đi lúc trước, sau này sẽ trả về gấp mười lần...


Cho dù Tam Thập Tam Thiên xảy ra hạo kiếp gì, Tu La Lộ vẫn chưa từng cải biến.


Mà trong đó Nhân tộc, Thánh tộc, Hồn tộc và các chủng tộc trong Tam Thập Tam Thiên sống chung với nhau, không có quá nhiều cừu hận trong đó.


Tu La Lệnh của Lâm Minh đã vỡ vụn, không cách nào sử dụng được nữa, hắn tìm tới cánh cửa không gian năm đó Thần Mộng Thiên Tông dẫn hắn đi vào Tu La Lộ, bằng vào thực lực bản thân lẻn vào trong Tu La Lộ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK