Mục lục
Vũ Cực Thiên Hạ - Tàm Kiếm Lý Ngưu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đại chiến trình diễn trong hư không, chính giữa hai phe đội ngũ là vô số cao thủ, Lâm Minh nhìn thấy một nam tử cầm quyền trượng màu lam, trong chiến đấu hắn giống như hóa thân thiên đạo, chấp chưởng lôi kiếp chi lực.

Người này chính là Lôi Phạt Thiên Tôn.

Trừ Lôi Phạt Thiên Tôn ra, Hỗn Nguyên Thiên tôn còn phải đối mặt hai tên cao thủ Thánh tộc.

Hỗn Nguyên Thiên tôn hoàn toàn lấy một địch ba!

Nhưng dù như thế Hỗn Nguyên Thiên tôn vẫn bất bại.

- Thánh tộc đại năng vì cái gì có thể tiến nhập Thần Vực?

Trong lòng Lâm Minh không hiểu, dựa theo Thần Mộng Thiên Tôn nói thf Thần Vực chỉ là một trong Tam Thập Tam Trọng Thiên, mà rất nhiều "Thiên" khác cũng bị vách tường ngăn cản cách xa nhau, người càng cường đại càng khó đột phá nó.

Như vậy cao thủ Thánh tộc làm sao tiến tới Thiên Diễn Tinh?

Lâm Minh đang nghĩ ngợi thì tràng cảnh chiến đấu biến mất, cả tinh không chỉ còn một trái tim đang đập, "Đông! Đông!" Âm thanh mạnh mẽ giống như tiếng trống nổ vang.

Lâm Minh biết rõ cảnh tượng không đầy đủ này chính là trí nhớ của trái tim này.

Trái tim là thân thể vốn không có trí nhớ, như thế suy tính có một đám tàn hồn trong trái tim này.

Trong đầu Lâm Minh hiện ra ý niệm, hô lớn.

- Hỗn Nguyên tiền bối!

Giọng nói vang vọng, Lâm Minh rất lo lắng, Thiên Minh Tử đang chạy tới, Lâm Minh không trông cậy vào Vạn Cổ Ma Khanh kéo dài Thiên Minh Tử bao nhiêu thời gian.

- Hỗn Nguyên tiền bối!

Lâm Minh hô lần nữa nhưng không có hồi âm.

- Ta đoán sai? Kỳ thật căn bản không có tàn hồn?

Tâm niệm Lâm Minh cấp chuyển, có lẽ tàn hồn Hỗn Nguyên Thiên tôn cũng rất yếu ớt, hơn nữa lại ngủ mười mấy vạn năm, muốn vì mình kêu gọi thức tỉnh, dễ vậy sao?

Nghĩ tới đây lực lượng cua Lâm Minh chìm vào trong nội thế giới, một đóa liên hoa hiện ra trong lòng Lâm Minh.

Đây chính là Đế Tôn Liên Hoa.

Khí tức của Lâm Minh trên phát ra, thời khắc này hắn mở Hồng Mông không gian!

- Hỗn Nguyên tiền bối!

Lâm Minh dốc toàn bộ lực lượng, giọng của hắn như lôi đình vang vọng ngàn dặm.

Đúng lúc này trái tim đang đập kia chấn động, nó đập chậm lại, một đạo khí tức vô hình bao phủ thân thể Lâm Minh, bắt đầu hấp thu năng lượng Thần Mộng trong người Lâm Minh.

Trong lòng Lâm Minh cả kinh, cũng không có ngăn cản điểm này, mặc cho hắn hấp thu, dùng trạng thái của Lâm Minh hiện tại thì làm điểm này cũng không thoải mái.

Sau một lát sắc mặt Lâm Minh càng thêm tái nhợt, thậm chí mang theo thần sắc hôi bại, mà đúng lúc này một bóng dáng màu xám từ trong trái tim bay ra, nó cuối cùng biến ảo thành nam tử mang trường bào màu đen.

Thân ảnh nam tử này cực kỳ mơ hồ, thiên địa nguyên khí như nước lũ rung động lắc lư, giống như sau một khắc sẽ tiêu tán đi.



Hắn cố sức mở mắt, mê mang nhìn qua Lâm Minh.

Lâm Minh cũng nhìn qua hắn.

Chẳng lẽ nó chính là tàn hồn của Hỗn Nguyên Thiên tôn bám vào đại đế chi tâm?

Tàn hồn này còn không có cường đại như trong tưởng tượng của Lâm Minh, thậm chí phải nói là yếu ớt.

- Tiền bối là Hỗn Nguyên Thiên tôn?

Lâm Minh mở miệng hỏi.

- Ngươi là ai, sao có được Hồng Mông không gian?

Nam tử áo đen giọng nói hư vô mờ mịt, hoặc nói có chút suy yếu.

- Vãn bối Lâm Minh, từng được ân trạch của tiền bối, đạt được một phần ba Hỗn Nguyên võ ý truyền thừa, cho nên có thể sử dụng Hồng Mông không gian.

- Thì ra là thế, ngươi nói là Luân Hồi Lộ, sư tôn đúng là lưu lại truyền thừa trong Luân Hồi Lộ!

Nam tử áo đen nói như thế, mà câu này cũng nói rõ thân phận của hắn, hắn cũng không phải là Hỗn Nguyên Thiên tôn, mà là đệ tử Hỗn Nguyên Thiên tôn.

Thì ra là như vậy, trong lòng Lâm Minh tỉnh ngộ, lại nói tiếp Hỗn Nguyên Thiên tôn là võ giả pháp thể song tu, tuy hắn chủ tu thân thể, linh hồn tương đối hư yếu một ít, nhưng mà dù vậy nếu như hắn thực sự lưu lại phân hồn cũng có thể có uy áp khổng lồ, vượt xa người này quá nhiều.

- Tiền bối, vãn bối bị người ta đuổi giết tới tận đây, muốn cho mình và đồng bạn mượn thân thể thần nữ hoàn hồn, chống cự đuổi giết!

Mộ Thiên Tuyết năm đó là cao thủ nửa bước Giới Vương, hơn nữa cho dù pháp tắc hay là tạo nghệ linh hồn đều có cảnh giới cực cao, đáng tiếc nàng mất đi thân thể, căn bản không cách nào thuyên chuyển chân nguyên, có một thân pháp tắc không cách nào sử dụng.

Nếu như có thể dung hợp thân thể thần nữ, Mộ Thiên Tuyết thực lực đột nhiên tăng mạnh.

- Mượn thân thể thần nữ? Ngươi nói là... Huyền Tình Thiên Hậu?

Huyền Tình Thiên Hậu?

Lâm Minh sững sờ một chút, hắn thật không ngờ thiếu nữ trẻ tuổi chừng mười bảy kia thậm chí có danh xưng như thế?

Có thể xưng hậu, tuyệt đối không phải tuổi trẻ tuấn kiệt, mà tất nhiên là nhân vật thành danh, thực lực khủng bố.

- Huyền Tình Thiên Hậu là Thái Cổ Thần Tộc Vương, cho dù thân thể không còn linh hồn, muốn phụ thân vào thân thể của nàng chẳng phải chuyện dễ, nếu như không chịu nổi lực lượng thân thể của nàng sẽ gặp thần hồn sụp đổ, ngươi cũng đã biết?

Đám tàn hồn chậm rãi nói ra, Lâm Minh nghe trong lòng cả kinh, Thái Cổ Thần Tộc?

Là chủng tộc hoàn toàn mới, Lâm Minh trước kia nghe qua Thánh tộc, Hồn Tộc, Nhân tộc là ba đại chủng tộc, là chủng tộc có số lượng nhiều nhất trong Tam Thập Tam Trọng Thiên, Tam đại chủng tộc phân biệt am hiểu luyện thể, tu thần, tụ nguyên ba hệ thống, Lâm Minh không biết còn có một Thái Cổ Thần Tộc.

- Tiền bối nói là... Thái Cổ Thần Tộc?

- Đúng là Thái Cổ Thần Tộc, Thượng Thiên sáng tạo chủng tộc hoàn mỹ nhất, linh hồn, thân thể, nội thế giới cường đại khủng bố, có thể tu thể khí thần tam tu, vừa ra đời đã có được lực lượng mạnh mẽ, thiên phú nghịch thiên, thọ nguyên gấp mười lần nhân tộc.

Tàn hồn chậm rãi nói ra, Lâm Minh nghe xong rùng mình, thể khí thần tam tu, thiên phú nghịch thiên, thọ nguyên gấp mười lần nhân loại, chủng tộc này cũng quá nghịch thiên.

- Trên đời còn có chủng tộc như thế, hoàn toàn áp đảo ba đại chủng tộc?



Lâm Minh nói như vậy, trên mặt tàn hồn hiện ra thần thái ngoài ý muốn.

- Không nghĩ tới, ngươi còn biết tam đại chủng tộc, không tệ, Thái Cổ Thần Tộc đúng là chiếm cứ toàn bộ ưu điểm của ba tộc, có lẽ chính là vì Cổ Thần tộc quá mức nghịch thiên cho nên Thiên Đạo chèn ép, cho nên trong thời đại Thái Cổ nó hưng thịnh nhất thời liền bắt đầu chậm rãi suy sụp, số lượng tộc nhân cực kỳ thưa thớt, đến cuối cùng gần như tuyệt tích.

- Thiên Tinh Đế Hậu là ai?

Lâm Minh nghi hoặc hỏi, hắn không biết Hỗn Nguyên Thiên tôn vì sao ở cùng một chỗ với Thái Cổ Thần Tộc.

- Những chuyện này ngươi không cần biết rõ, liên quan đến bí mật của vũ trụ, ngươi biết cũng không có ý nghĩa, ngược lại còn đưa tới tai họa.

Tàn hồn không nói thêm.

Nhưng mà tàn hồn vừa dứt lời thì phát hiện vấn đề.

- Ồ, ngươi... Thiêu đốt phân nửa tinh huyết toàn thân?

Tàn hồn là đệ tử của Hỗn Nguyên Thiên tôn, khi còn sống ít nhất là nhân vạt Đại Giới Giới Vương, hơn nữa hắn cũng là pháp thể song tu, đối với khí huyết chi lực phi thường mẫn cảm, hắn thoáng dò xét thân thể Lâm Minh, hoảng sợ phát hiện Lâm Minh thiêu đốt hơn phân nửa tinh huyết, hắn lại còn có thể đứng ở đây.

Người bình thường nếu như làm như vậy đã sớm tánh mạng suy yếu, khó có thể chèo chống.

- Ba mươi mấy tuổi, pháp thể song tu, bát môn độn giáp toàn bộ mở ra?

Tàn hồn cả kinh không phải chuyện đùa, trong vũ trụ Luyện Thể Thuật đã bị Thiên Đạo quy tắc chèn ép, mặc dù là sư tôn Hỗn Nguyên Thiên tôn của hắn cũng không hơn ba mươi tuổi mở bát môn độn pháp.

- Ngươi... Có kỳ ngộ như vậy?

Tàn hồn rõ ràng cảm giác được Lâm Minh là võ giả bản thổ Thiên Diễn Tinh, một võ giả bản thổ phát triển đến loại trình độ này thì phải có vô số cơ duyên gia thân, quả thực không thể tưởng tượng nổi.

- Ngươi bị ai đuổi giết?

Tàn hồn lập tức nghĩ đến Lâm Minh sợ rằng bởi vì bị đuổi giết mới thiêu đốt một nửa tinh huyết trong người.

- Thiên Minh Tử, đến từ Thần Vực Đại Giới Giới Vương, hắn tự tay chém cánh tay hóa thành phân thân phủ xuống Thiên Diễn đại lục, đuổi giết vãn bối, hiện tại đại khái chỉ cần qua một phút là hắn sẽ gặp đuổi tới đây.

Lâm Minh nói những lời này thì nội tâm lo lắng, nhưng vẫn bảo trì trấn định.

- Đại Giới Giới Vương tự đoạn một tay đến đuổi giết ngươi?

Tàn hồn không thể tưởng tượng nổi nhìn qua Lâm Minh, hắn ẩn ẩn ý thức được, Lâm Minh cường đại hơn tưởng tượng của mình, nhân vật như vậy tuyệt không phải vật trong ao.


- Ngươi có thể học được Hồng Mông không gian xem như hữu duyên với sư tôn, hơn nữa ngươi tuổi còn trẻ lại mở đủ bát môn độn giáp, pháp thể song tu, cũng là cùng con đường với sư tôn, trong tối tăm trùng hợp, có lẽ ý nghĩa ngươi chính là người sư tôn chờ đợi...


Tàn hồn yên lặng nói xong, Hỗn Nguyên Thiên tôn trước khi chết lưu lại truyền thừa của mình, chờ đợi đời sau người hữu duyên tiến vào.


Hiện tại mặc kệ từ phương diện nào, Lâm Minh đều phù hợp với người lựa chọn.


Nếu như có thể nhìn thấy nguyện vọng truyền thừa của Hỗn Nguyên Thiên tôn được lưu lại thì tàn hồn chết cũng nhắm mắt.


- Ngươi tuổi còn trẻ, có thiên phú cực cao, thật sự là được, đáng tiếc ngươi bị người đuổi giết ta không giúp được, ta chỉ là một đám tàn hồn nên không có bao nhiêu thực lực, chính ngươi quyết định đi, nếu như ngươi có lòng tin thì cho đồng bạn phụ thể vào thân thể Thiên Hậu, mà ngươi nếu như có thể tiếp nhận khí huyết của sư tôn tẩy lễ, như vậy ngươi có thể nếm thử dẫn Hỗn Nguyên khí huyết tẩy luyện thân thể.


- Dẫn khí huyết chi lực tẩy luyện thân thể?


Đột nhiên Lâm Minh khẽ giật mình nhìn qua trái tim này, trong đó ẩn chứa khí huyết chi lực mênh mông như hải dương, đây chính là khí huyết chi lực Thiên tôn có được, thậm chí Hỗn Nguyên Thiên tôn còn có được Ma Châu càng khiến Luyện Thể Thuật cường đại đến cảnh giới không thể tưởng tượng nổi, nếu như dẫn khí huyết chi lực trong trái tim Hỗn Nguyên Thiên tôn tẩy luyện thân thể của mình, vậy đạt tới cảnh giới nào?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK