So với Toàn Đan của võ giả bình thường, Toàn Đan trong đan điền Lâm Minh màu sắc đậm hơn, ngay cả tốc độ quay tròn đều nhanh hơn vài lần.
Bình thường, tốc độ quay tròn của Toàn Đan càng nhanh, chứng tỏ năng lượng ẩn chứa trong đó càng sống động, thời điểm toàn bộ bùng phát ra lại càng khủng bố.
Năng lượng càng ngưng thực, tốc độ quay tròn càng nhanh hơn, hai điểm này kết hợp cùng một chỗ, thực lực của Lâm Minh có thể nghĩ mà biết!
“Tiểu tử này thật đúng là trâu bò, không biết ăn cỏ khô gì lớn lên...”. Ma Quang lẩm bẩm ở trong lòng. Thiên phú của Lâm Minh, ngay cả nó đều phải ghen tị! Dường như cũng chỉ có nghĩ dạng tổn hại nhất cho Lâm Minh như vậy, nó mới có thể tìm lại một chút cảm giác cân bằng.
Lúc này, quá trình ngưng tụ Toàn Đan trong đan điền Lâm Minh đã đến giai đoạn chót, Toàn Đan không hề biến hóa lớn nhỏ, bắt đầu hoàn thành bước thành hình cuối cùng, năng lượng chung quanh đan điền bắt đầu toàn bộ ngưng tụ vào trong Toàn Đan, cuồn cuộn không ngừng dừng trên tinh hạch.
Bề ngoài Toàn Đan càng ngày càng mượt mà. Sau khi Toàn Đan đã thành hình chín mươi chín phần trăm, năng lượng trong đan điền chợt bắt đầu tăng tốc chìm xuống!
Lúc này tinh hạch chân nguyên dường như hóa thân thành một con cự thú lòng tham không đáy, cắn nuốt sạch tất cả chân nguyên trong đan điền Lâm Minh, hư không của năng lượng đan điền làm cho chân nguyên trong cơ thể Lâm Minh cuốn ngược lại hướng đan điền, giống như sóng biển cuồn cuộn.
Đan điền của Lâm Minh lúc này giống như một cái động không đáy và lực hút cường đại, nhấc lên lốc xoáy chân nguyên cường lực, quét ngang hết thảy năng lượng trong cơ thể Lâm Minh.
Vẻn vẹn chỉ thời gian mấy hô hấp, năng lượng trong kinh mạch của Lâm Minh bị hút khô cạn!
Tiếp theo, loại lực hút này lan rộng ra bên ngoài cơ thể Lâm Minh, nguyên khí thiên địa cũng bị lực hút này hấp dẫn, cuồn cuộn không ngừng hội tụ lại hướng Lâm Minh!
Võ giả ở khoảnh khắc hoàn thành thành đan kia, Toàn Đan sẽ phát sinh chất biến, trở nên ngưng đọng lại mà dẫn lực mười phần!
Khí xoáy trong đan điền võ giả ngưng kết thành Toàn Đan, đúng như quá trình này. Ngay khoảnh khắc Toàn Đan thành hình, bởi vì dẫn lực cường đại, trực tiếp ngưng tụ tất cả năng lượng trong đan điền, đan điền thiếu hụt, tinh hạch mới ngưng tụ thành sẽ nhấc lên lốc xoáy dẫn lực thật lớn, tiện đà hấp thu năng lượng ở chung quanh, sẽ làm cho một lần tổng sản lượng chân nguyên tăng vọt.
Loại tăng vọt này sẽ mang đến thực lực tăng lên gấp bội. Mà không chỉ như thế, sau khi Toàn Đan ngưng kết, loại dẫn lực đến từ tinh hạch chân nguyên này thủy chung sẽ duy trì. Điều này cũng làm cho tốc độ của năng lượng ngưng tụ trong đan điền võ giả Toàn Đan vượt hơn xa võ giả Tiên Thiên, bất kể tốc độ tu luyện, chịu đựng, hay là năng lực khôi phục... Đều tăng lên thật lớn.
Cộng hết lại các mặt nguyên nhân, võ giả từ Tiên Thiên đến Toàn Đan, sẽ có một lần thực lực tăng vọt thật lớn!
Cho nên dù là Mục Thiên Vũ thiên tài cấp thánh bậc này, ở thời điểm nửa bước Toàn Đan vượt cấp chiến với chân chính võ giả Toàn Đan cũng rất miễn cưỡng.
Dẫn lực của tinh hạch chân nguyên trong đan điền Lâm Minh càng khủng bố hơn võ giả bình thường, nhấc lên lốc xoáy chân nguyên càng diễn biến càng mãnh liệt, không có mảy may dấu hiệu ngưng lại. Lúc này ở trên đỉnh đầu Lâm Minh hình thành một đám mây nguyên khí thiên địa màu tím, ở trung tâm đám mây có một xoắn ốc hình cái phễu kéo dài xuống dưới, nối thẳng vào trong thân thể Lâm Minh, nguyên khí thiên địa màu tím cuồn cuộn không ngừng bị kéo vào trong đan điền.
Nhìn thấy tình hình bậc này, Ma Quang ngồi không yên: “Trời ơi, thanh thế lớn như vậy, phạm vi mấy trăm dặm đều có thể nhìn thấy đi!!! Nếu bế quan ở nơi tuyệt đối an toàn, ta quản ngươi nhiều thanh thế”.
Mắt thấy động tĩnh bậc này may mắn duy trì thời gian một khắc, trên trán Ma Quang đầy mồ hỏi: “Thân ca ơi, còn chưa có xong! Con bà nó! Còn kéo dài tới khi nào chứ!”.
Hiện tại Ma Quang cùng Lâm Minh là châu chấu cùng bám trên một sợi dây. Nếu không có Lâm Minh, một bộ tàn hồn này của nó ngay cả chỗ bám vào cũng không có.
Ma Quang còn trông cậy vào sau này Lâm Minh thăng quan tiến chức như diều gặp gió đi theo dính chút hào quang. Hiện tại nếu Lâm Minh tiêu tùng, bao cố gắng của nó trước đây đều phải uổng phí.
Lo lắng đề phòng lại qua thời gian một nén nhang, sắc mặt Ma Quang rốt cuộc biến đổi, nó biết chuyện lo lắng nhất đã xảy ra, ở ngoài mấy trăm trượng, bảy tám tà linh tụ tập cùng một chỗ, nhìn vào hướng Lâm Minh như hổ rình mồi...
Lúc này, ở ngoài mấy trăm dặm, dưới một chỗ vách núi cụt, hai võ giả Cự Ma tộc và một võ giả Man tộc đang tụ tập với nhau. Võ giả Man tộc kia đang canh gác, còn hai võ giả Cự Ma tộc đang ngồi điều tức. Trên thân bọn họ có một số miệng vết thương, với họ không tính là nghiêm trọng lắm, nhưng nếu là người phàm hẳn đã sớm chết từ lâu. Một canh giờ trước, hai võ giả Cự Ma tộc này vừa mới nuốt vào đan dược, đang trong chữa trị thương thế.
- Thực con bà nó quá xui xẻo mà! Theo một tên dẫn đường ngu ngốc, còn con bà nó tự xưng là bản đồ sống của Vạn Cổ Ma Khanh!
Sau một khắc, một võ giả Cự Ma tộc rốt cuộc hoàn thành chữa thương, hùng hùng hổ hổ nói.
Ba người bọn họ, đúng là một chi đội ngũ trong chín chi đội ngũ Huyết Sát Nguyên cuối cùng vắng mặt lúc tụ họp. Đội ngũ này cũng không có toàn quân bị diệt, mà còn lại ba người bọn họ, bảy người kia bao gồm dẫn đường ở bên trong, toàn bộ đã chết!
- Bị tên ngu ngốc chết bầm này hãm hại mà! Nếu không phải chúng ta thực lực vượt trội, vận khí cũng tốt, thì đã sớm trở thành bữa ăn ngon của tà vật kia rồi!
Nhớ tới chuyện tới qua mấy ngày trước, ba người lòng còn sợ hãi. Quả thực là một trường ác mộng mà! Hoàn toàn không biết địch nhân ở nơi nào, cứ thế trơ mắt nhìn đồng bạn nổ tung thành một đống thịt vụn, nội tạng máu tươi chảy đầy đất.
Công bằng mà nói, tên dẫn đường lúc trước kỳ thật cũng coi như kinh nghiệm phong phú, thực lực cũng không tệ, nhưng mà đối mặt với tình hình bậc này, hắn lại làm ra phán đoán sai lầm, bảo mọi người tựa lưng vào nhau làm thành một vòng đề phòng tại chỗ. Kết quả là người chết càng đến càng nhiều, cuối cùng mấy người chống đỡ không nổi, tách ra chạy trốn. Tên dẫn đường kia cuối cùng vì phán đoán sai lầm của hắn mà phải trả giá bằng tính mạng.
Cuối cùng lao ra được chỉ có ba người bọn họ.
Ba người đều là tôn chủ, cũng là ba người thực lực mạnh nhất trong tiểu đội. Luận về thực lực cá nhân, bọn họ đều có thể xếp hạng trước năm trong Cực Tinh tháp, thậm chí võ giả Man tộc kia có thể xếp hạng trước ba.
Trong Vạn Cổ Ma Khanh sát khí từng bước, nơi nơi là tử địa! Rất nhiều thời điểm, toàn đội gặp kiếp nạn, thường thường chỉ có người thực lực mạnh nhất mới có thể sống sót.
- Mấy ca định thế nào đây? Ba người chúng ta đi Vạn Cổ Ma Khanh chuyến này, cũng chưa gặp cơ duyên gì, lại thiếu chút nữa ngay cả tính mạng cũng vứt lại, cứ như vậy trở về sao?
Tôn chủ Man tộc lên tiếng hỏi. Hai tôn chủ Cự Ma tộc đều trầm mặc. Đến bây giờ bọn họ cũng chỉ tìm được hai khối Ma Thần Chi Cốt bình thường, chia ra vốn không dư bao nhiêu. Nếu cứ như vậy trở về quả thật không cam lòng. Nhưng hiện tại ngay cả dẫn đường cũng không còn nữa, ba người bọn họ ở trong Vạn Cổ Ma Khanh giống như ruồi bọ không có mắt, xông loạn cũng rất nguy hiểm!
Tôn chủ Man tộc nhìn thấy hai người bọn họ không ai nói lời nào, trầm ngâm một hồi, rồi nói:
- Trong Vạn Cổ Ma Khanh cơ duyên khó tìm, nhưng nếu có thể tìm được, thực có thể chính là đại cơ duyên. Ma Thần Chi Cốt có rất nhiều đẳng cấp, hiện hai khối ở trong tay chúng ta này chỉ là đẳng cấp thấp nhất, nếu có thể tìm được một khối Ma Thần Chi Cốt địa giai, thậm chí là thiên giai trong truyền thuyết, như vậy tương lai chúng ta phong hoàng xưng đế sắp tới!
Ở Thông Thiên tháp, tuy rằng tôn chủ cường đại, nhưng luận về thiên phú thì thường không bằng tồn tại đỉnh cao trong Thiên Ma thất tinh, càng đừng nói bằng được truyền nhân thánh địa như Phong Thần, Đoan Mộc Quần, Lam Thấm.
Thiên tài chân chính, như thế nào cam lòng ở dưới người? Thông Thiên tháp nhiều năm qua như vậy, tôn chủ đạt tới Mệnh Vẫn, sẽ tự nhiên rời Thông Thiên tháp, vì thế Huyết Sát Nguyên mỗi mấy chục năm sẽ đổi một nhóm tôn chủ.
Nhưng trong nhiều tôn chủ như vậy, ít có người có thể phong hoàng xưng đế, chính là vì thiên phú, tiềm lực không đủ.
Nếu không có cơ duyên lớn, ba tôn chủ trước mắt này muốn phong hoàng xưng đế là hy vọng xa vời.
Cường giả cấp đế với cường giả cấp Mệnh Vẫn hoàn toàn không phải một cấp bậc, bất kể thọ mệnh hay là thực lực, đều không thể so sánh, lực mê hoặc của phong hoàng xưng đế, thật sự quá lớn!
Hai tôn chủ Cự Ma tộc cũng không cam lòng, trong đó một người đang định nói gì đột nhiên ngây ngẩn cả người, hắn ngơ ngác nhìn về phía bầu trời xa xa, Ở nơi đó, mơ hồ có một đám mây tím dXlên tận trời cao, ngay cả sương mù xám ở chung quanh đều bị đám mây tím phá ra, xem thấy rất rõ ràng.
- Các ngươi xem kia! Đó là cái gì?
- Hả?
Hai người kia cũng quay đầu nhìn lại, vừa thấy cảnh đó, bọn họ đều vô cùng kinh ngạc!
Loại biến cố này rất có thể có nghĩa nơi đó xuất hiện cơ duyên lớn!
Đương nhiên, cũng có thể là nơi đó có tồn tại gì đó khủng bố, nguy hiểm thật lớn.
Hoặc là, có cả hai thứ, nguy hiểm cùng với cơ duyên, loại khả năng này là lớn nhất!
- Làm sao bây giờ? Có nên đi nhìn xem hay không?
Một tôn chủ Cự Ma tộc do dự đề nghị. Ánh mắt lại nhìn về hướng tôn chủ Man tộc. Trong ba người hắn có thực lực mạnh nhất.
Tôn chủ Man tộc cắn chặt răng, không hề nghi ngờ đây là một ván bạc, nhưng mà con đường của võ giả sao có thể không có nguy hiểm?
Rất nhiều người xem thường những võ giả trở thành đại năng bằng vào cơ duyên kia, nói bọn họ chỉ là vận khí tốt, kỳ thật hoàn toàn là ghen tị, Cơ duyên có rất nhiều, nhưng thường là đi kèm với nguy hiểm, điểm mấu chốt là nhìn xem ngươi có dám đi lấy hay không, có thực lực lấy vào tay hay không!
Nếu phàm việc gì đều sợ đầu sợ đuôi, cơ duyên ở trước mặt còn do dự, vậy chẳng khác nào tình nguyện làm người bình thường! Sợ là ngay cả Mệnh Vẫn tầng cao đều không đạt được, càng đừng nói phong hoàng xưng đế!
- Đánh cược đi! Ba người chúng ta cùng đi, thu liễm khí tức dò xét tình huống, nếu không thể dùng lực chúng ta lập tức độn đi xa, nếu có một tia hy vọng, như vậy ba người chúng ta hãy toàn lực chiến một trận, thành tựu Đế Giả chi lộ của chúng ta!
- Được! Ta cũng có ý này!
Mấy tôn chủ rất nhanh liền đạt thành chung nhận thức. Cơ duyên đặt ở trước mặt như vậy, không tới nhìn xem có thể sẽ hối hận suốt đời.
Ba tôn chủ liền thu liễm khí tức, cơ duyên ở phía trước, bọn họ cũng sẽ không sợ đầu sợ đuôi, mà vô cùng cẩn thận dùng tốc độ cao đi tới!
Bọn họ rất nhanh liền nhảy vào chỗ Bàn Mãng, tầng tầng lốc xoáy sát khí bị bọn họ vượt qua.
Trong chỗ Bàn Mãng này, cũng có không ít tà linh cấp thấp, đối với ba tôn chủ mà nói, chỉ cần không phải tà linh từ trong Vạn Cổ Ma Khanh lao ra cùng với yêu vật dựng dục mấy vạn năm thậm chí mười mấy vạn năm, bọn họ đều có thể ứng phó một ít.
Cứ như vậy, bọn họ dần dần tới gần chỗ Lâm Minh bế quan đột phá Toàn Đan.
Mà lúc này, Ma Quang còn đang đấu với mấy tà linh, đã đấu rất lâu rồi...