Mục lục
Vũ Cực Thiên Hạ - Tàm Kiếm Lý Ngưu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Huyễn tông chủ, đối phó một tên Lâm Minh, có một mình Huyễn tông chủ đủ rồi, còn cần xuất động Cự Côn không phải là chuyện bé xé ra to quá mức hay không?

Một trưởng lão không kìm nổi đề.

Cự Côn xem như là một vũ khí siêu cấp của Nam Hải Ma Vực.

Ở Thiên Diễn đại lục, thánh thú là một khái niệm mơ hồ truyền rộng nhưng không có phân chia cấp bậc thống nhất. Giao Long, Chu Tước đều có thể xưng là thánh thú, mà huyết mạch trong cơ thể những thánh thú này đến tột cùng có bao nhiêu, vậy thì so le không đồng đều.

Đây cũng là phân chia bởi tầm mắt có hạn mà làm ra. Lấy ngay võ giả Thiên Vận quốc thậm chíThất Huyền cốc mà nói, một con Chu Tước đối với bọn họ mà nói đã là thánh vật cao không thể với tới, gọi một tiếng thánh thú không có gì đáng trách.

Nhưng mà ở Thần Vực, Chu Tước của Thần Hoàng đảo liền nhỏ bé không đáng kể. Thần thú chân chính có thể tung hoành Thần Vực đó là tồn tại có thể hủy diệt trời đất.

Xưng hô của thánh thú có chút mơ hồ, nếu như chỉ riêng lấy đó để hình dung Cự Côn cũng không sát thực. Cự Côn cường đại hơn so với một cường giả Mệnh Vẫn tầng cao.

Nhất là khi nó dùng cho tác chiến chính diện, công hãm môn phái, uy lực phát huy ra hết sức khủng bố. Nó giống như một chiến hạm siêu cấp.

Mấy tháng qua, Huyễn Vô Cực bế tử quan đột phá Mệnh Vẫn tầng bốn, Cự Côn tự nhiên liền do Huyễn Vũ Thiếp chủ trì.

Huyễn Vũ Thiếp nhìn thoáng qua trưởng lão lên tiếng lúc trước, nói:

- Sư tử vồ thỏ cũng dùng hết sức, huống chi tiểu tử kêu Lâm Minh này không đơn giản! Lúc trước ở Ma Thần đế cung, ta cũng có mặt, đến tận bây giờ ta còn chưa làm rõ, Lâm Minh là như thế nào trộm lấy Phạm Thiên Long Căn. Huống chi, hiện giờ thực lực Lâm Minh đã xưa đâu bằng nay, ta không thể tưởng tượng hắn làm thế nào trong thời gian hai năm rưỡi ngắn ngủi đem thực lực đề cao đến trình độ như thế!

Trưởng lão Nam Hải Ma Vực không cho là đúng nói:

- Huyễn tông chủ, kỳ thật lão phu cho răng, lời đồn về thực lực của Lâm Minh không nhất định là thật. Đám tàn binh bại tướng kia vì đùn đấy trách nhiệm, tự nhiên sẽ đem thực lực của Lâm Minh thổi đến tung trời...

- Tôn trưởng lão!

Huyễn Vũ Thiếp nhướng mày, lạnh giọng nói:

- Coi khinh kẻ địch của ngươi, sớm muộn sẽ chịu thiệt. Lâm Minh không dễ đối phó!

Dứt lời, nàng chuyển sang những người khác, nói tiếp:

- Ta đã hạ lệnh đem tình báo có liên quan Lâm Minh nghiêm lệnh phong tỏa, ai cũng không thể truyền ra. Hiện tại một mình ta chủ trì Cự Côn cũng có thể, nếu lại đi đuổi giết Lâm Minh thì có chút lực bất tòng tâm. Ta tìm thêm hai trưởng lão phụ trợ, các ngươi ai nguyện ý?

Huyễn Vũ Thiếp nói xong, ánh mắt lần lượt đảo qua trên người các vị trưởng lão. Đuổi giết Lâm Minh sự tình quan hệ trọng đại, trận chiến này chỉ có thể thành công không thể thất bại.

- Được rồi, tính ta một người.

Một trưởng lão áo bào đen đứng dậy, hắn cũng là tộc nhân họ Huyễn, tên là Huyễn Trung Sơn, tu vi Mệnh Vẫn tầng một đỉnh phong. Nếu không phải lo lắng vượt Mệnh Vẫn tầng hai thất bại, hắn sớm đã có thể trở thành cao thủ Mệnh Vẫn tầng hai rồi.

- Như vậy, ta cũng đi.

Lại là một trưởng lão lên tiếng...

***



Lúc này, ở Ngũ Hành Vực xa xôi, có một ngọn núi cao mấy ngàn trượng. Trên núi có một vùng núi rừng lớn lá phong như lửa. Ngọn núi này tên là Hỏa Dương sơn, chỉ nhìn riêng bề ngoài, đây là một nơi ý thơ phong cảnh như vẽ. Lại không ai biết, Hỏa Dương tông một trong bảy tông Ngũ Hành Vực liền ở chỗ này.

Cây phong trên Hỏa Dương sơn nhìn như bình thường kỳ thật trong đó ẩn chứa trận pháp tinh diệu. Nếu là người không hiểu trận pháp lầm vào trong đó, rất dễ dàng bị vây khốn không thể ra ngoài.

Trong một ngôi đại điện trên đỉnh Hỏa Dương sơn, tông chủ Hỏa Dương tông mặc một bộ trường bào màu đỏ, ngồi trên ghế chủ tọa. Ở trước người hắn là một nữ nhân thanh xuân, nàng chính là thủ tịch đệ tử của Hỏa Dương tông, Hỏa Dương công chúa.

Mà ở trước mặt hai người còn có một bà lão mặc áo xanh. Tuy rằng bà lão tuổi tác đã cao, nhưng khí chất xuất chúng, từ đường nét trên mặt bà ta mơ hồ có thể tưởng tượng ra dung nhan khi còn trẻ, ắt là một mỹ nhân phong tư trác tuyệt. Bà ta chính là Phong Vân cốc chủ Triển Du Vân trong bảy tông Ngũ Hành Vực.

Bên cạnh bà lão thì là một thanh niên mặt mày tuấn tú, nhìn qua hai mươi tư, hai mươi lăm tuổi. Người này chính là thủ tịch đệ tử Phong Vân cốc Triển Vân Gian.

Bốn năm trước, Triển Vân Gian và Hỏa Dương công chúa đều từng tham gia yến hội của Thiên Quang thượng nhân, trên yến hội tỏa sáng kỳ dị. Chỉ là về sau bởi vì sự xuất hiện của Lôi Mộ Bạch và Lâm Minh, sự nổi bật của bọn họ đều bị che phủ.

Đúng vào lúc này, trong đại điện vang lên tiếng bước chân nhẹ nhàng, một nữ nhân mặc quần áo màu lam chậm rãi đi đến. Nàng này thoạt nhìn tuổi chỉ hơn hai mươi tuổi, nhưng mà tu vi lại đạt tới cảnh giới Toàn Đan kinh người. Không chỉ như thế, nàng dung mạo thanh tú, dáng người thướt tha, toàn thân đều có một luồng hơi thở trong trẻo nhưng cực kỳ lạnh lùng, khiến người không sinh ra cảm giác khinh nhờn.

Nếu Lâm Minh ở đây là có thể liếc mắt nhận ra, thiếu nữ này chính là thánh nữ Thanh Loan tông của Thần Hoàng đảo, cũng là muội muội của Mục Thiên Vũ, là Mục Băng Vân.

- Băng Vân tiên tử, đã lâu không gặp.

Hỏa Dương chân nhân và bà lão của Phong Vân cốc nhìn thấy Mục Băng Vân tiến vào đều đứng dậy tỏ vẻ nghênh đón.

Nên biết, Mục Băng Vân tuy là vãn bối nhưng tu vi đã đột phá Toàn Đan, hiện giờ luận chiến lực so với cao thủ Toàn Đan trung kỳ chỉ hơn chứ không kém. So với Hỏa Dương chân nhân và Triển Du Vân đã không kém quá nhiều. Kể từ đó, bọn họ tự nhiên không tiện tự giữ thân phận trưởng bối nữa, mà là lễ kính vài phần đối với Mục Băng Vân.

- Hỏa Dương chân nhân, Triển cốc chủ.

Mục Băng Vân nhẹ nhàng đáp một tiếng, liền lập tức đi thẳng về chỗ của mình ngồi xuống.

Đợi sau khi mọi người đều ngồi yên, Triển Du Vân nhìn Hỏa Dương tông chủ và Mục Băng Vân một cái, mỉm cười nói:

- Hỏa Dương huynh, Băng Vân tiên tử. Thám báo chúng ta an bài ở Nam Hải, ngày hôm qua truyền đến một tin tức không tầm thường.

- Ồ? Tin tức không tầm thường?

Trên mặt Hỏa Dương chân nhân lộ ra một tia thần sắc cảm thấy hứng thú:

- Từ sau khi Nam Hải Ma Vực và chư tộc biển sâu Nam Hải liên minh, ta liền không nghe nói tin tức không tầm thường gì, gần như đều là chiến trường Nam Hải thất lợi hết lần này tới lần khác. Nếu còn tiếp tục như vậy, không quá một năm, bảy tông Ngũ Hành Vực chúng ta cũng sẽ bị thâu tóm! Lần này có tin tức không tầm thường gì? Ta thật có hứng thú biết một chút.

Theo lý thuyết Ngũ Hành Vực và Nam Thiên Vực cách xa nhau trăm vạn dặm, Nam Hải Ma Vực cho dù trở thành thánh địa cũng sẽ không nhúng chàm đến Ngũ Hành Vực. Nhưng là chiến tranh Nam Hải lần này, Nam Hải Ma Vực liên hợp phần đông minh hữu, chỉ riêng một miếng bánh ngọt Nam Thiên Vực liền không đủ chia.

Hiện tại chiến hỏa đã đốt tới bên rìa Ngũ Hành Vực, cách hoàn toàn chiếm lĩnh Ngũ Hành Vực chỉ là chuyện sớm hay muộn. Mà bảy tông Ngũ Hành Vực bọn họ còn yếu hơn so với Thần Hoàng đảo, thật sự đối mặt liên quân Nam Hải căn bản chính là dê chờ làm thịt.

Nghe thấy Hỏa Dương chân nhân nhắc tới lo lắng, bà lão cũng thở dài một hơi. Lần này khẩu vị của Nam Hải Ma Vực rất lớn, hiển nhiên là muốn nuốt chửng hai vực Ngũ Hành Vực, Nam Thiên Vực bên rìa Nam Hải.

Với lực lượng của bọn họ thật sự rất khó ngăn cản, trừ phi là bên phía Đại Thiện Vực tương trợ. Nhưng là bọn họ mấy lần phái sứ giả đi đều không thể thuyết phục được Đại Thiện tự nhúng tay chiến tranh Nam Hải. So sánh với Ngũ Hành Vực và Nam Thiên Vực gần biển mà nói, Đại Thiện Vực ở vào đất liền, quả thật không có lý do ra tay.

- Triển cốc chủ, những sự tình đó về sau lại nhọc lòng đi, trước nói xem tin tức không tầm thường ngươi nhận được đi.

Hỏa Dương chân nhân bàn tay khẽ xoa xoa, có chút bất đắc dĩ nói.



- Ừ! Tin tức này chính là, phân bộ của Nam Hải Ma Vực thiết lập ở trên Thần Hoàng đảo bị người tiêu diệt, thủ đoạn gọn gàng sạch sẽ, ngay cả trưởng lão trấn thủ Hồng Khế đều bị giết.

Triển Du Vân nói xong, đảo qua Mục Băng Vân một cái.

- Ồ? Thật sao?

Hỏa Dương chân nhân đột nhiên ngẩn ra.

Mà Mục Băng Vân lại càng nhướng đuôi lông mày. Thần Hoàng đảo bị công chiếm, là nỗi đau vĩnh viễn trong lòng nàng. Sau lại Thần Hoàng đảo bị đám cặn bã Nam Hải Ma Vực chiếm lĩnh, trở thành nơi mua vui, độc hại thiếu nữ lại càng khiến Mục Băng Vân nhỏ máu trong lòng.

Hiện tại đột nhiên nghe nói phân bộ Nam Hải Ma Vực trên Thần Hoàng đảo bị người nhổ tận gốc, cho dù nàng tính tình lạnh nhạt lúc này cũng rất là động dung.

- Là ai làm?

Trong mắt Mục Băng Vân chợt lóe hào quang.

Nên biết, trưởng lão Hồng Khế chủ sự phân bộ Thần Hoàng đảo là tu vi Mệnh Vẫn tầng một hàng thật gi thật, mà Hỏa Dương chân nhân, Triển Du Vân mới là Toàn Đan hậu kỳ mà thôi, thực lực chênh lệch quá lớn. Nói không chút khoa trương, chỉ riêng phân đảo Nam Hải Ma Vực trên Thần Hoàng đảo là có thể quét ngang Hỏa Dương tông hoặc là Phong Vân cốc!

Đây cũng không phải là một cỗ thế lực nhỏ, mà chính là một cỗ thế lực như thế rồi lại bị diệt? Ai có bản lĩnh lớn như vậy?

Hỏa Dương chân nhân trầm ngâm một lát, hơi nghi hoặc tự hỏi:

- Từ sau khi liên minh thời chiến bị hủy diệt, còn có ai có thể tổ chức lên lực lượng như vậy?

Triển Du Vân lắc đầu nói:

- Điều này ta cũng không rõ ràng. Nam Hải Ma Vực làm phong tỏa tình báo quá tốt, bởi vì công pháp ma đạo của bọn họ có một loại năng lực Sưu Hồn thuật, cho nên rất khó cắm gian tế vào Nam Hải Ma Vực, cũng liền căn bản không chiếm được tình báo. Lần này phân bộ Thần Hoàng đảo bị tập kích, Nam Hải Ma Vực phong tỏa mọi tin tức, chúng ta chỉ biết là số võ giả tập kích phân bộ Thần Hoàng đảo chỉ có bốn người, nghe nói thanh niên cầm đầu tuổi chỉ hai mươi, ba mươi.

- Hai mươi, ba mươi tuổi? Không thể chứ!

Hỏa Dương chân nhân có chút không quá tin tưởng. Cho dù là hai mươi chín, ba mươi tuổi cũng thật sự quá trẻ. Tuổi bậc này, có thể đạt tới Toàn Đan cũng đã là trình tự đỉnh cao thiên tài cấp thánh. Tỷ như Mục Băng Vân, chính là ba mươi tuổi đạt tới Toàn Đan.

Nhưng trưởng lão Hồng Khế không phải Toàn Đan mà là Mệnh Vẫn!


Thiên tài bình thường có thể đạt tới Mệnh Vẫn trước năm mươi tuổi liền có một đường hy vọng phong hoàng xưng đế, nhưng là theo như lời Triển Du Vân nói, người trẻ tuổi kia ba mươi tuổi liền có thể đánh chết trưởng lão Mệnh Vẫn, thật sự quá khoa trương!


Mục Băng Vân chỉ trầm mặc không nói. Tin tức phân bộ Nam Hải Ma Vực ở Thần Hoàng đảo bị người nhổ tận gốc, đối với nàng mà nói rung động thật lớn!


Nhưng là đối với lời Triển Du Vân nói, võ giả đánh chết Hồng Khế chỉ có ba mươi tuổi, Mục Băng Vân lại rất khó tin tưởng, điều này vượt qua nhận biết của nàng.


Triển Du Vân nhún vai, nói:


- Kỳ thật ta cũng không tin, đây là tình báo thám báo truyền lại, xưng người trẻ tuổi đó vượt qua ba mươi tuổi.


Trên thực tế, nguyên bản tình báo về Lâm Minh, xưng Lâm Minh tuổi chỉ là hơn hai mươi, nhưng là thám tử Triển Du Vân phái ra nghe được tình báo liền cảm thấy không đáng tin, lúc báo cáo dùng hai mươi, ba mươi tuổi để hình dung. Lại đến chỗ Triển Du Vân, vừa nói ra hai mươi, ba mươi tuổi khiến cho người theo lý đương nhiên liên tưởng là hai mươi tám, hai mươi chín trở lên.


Nhưng dù là như vậy cũng khiến người khó thể tin tưởng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK