Một nam tử như vậy mang theo khí tức lãnh diễm cao quý, dường như hắn là đế vương bẩm sinh vậy.
Hắn xuất hiện lập tức hấp dẫn toàn trường chú ý, liền Lâm Minh cũng đưa ánh mắt kinh ngạc nhìn qua, thanh niên này cho hắn cảm giác khác thường.
Thanh niên này đi đường không chạm đất, đạp không mà đi, đây là do linh hồn lực của hắn phóng r angoaif, ngưng hóa thành thực chất lót dưới chân của hắn, căn bản không cần tiếp xúc với mặt đất.
Đây là phương thức tu thành linh hồn, dùng loại phương pháp này quanh năm bảo trì thân thể treo trên bầu trời, linh hồn lực sẽ từ từ được rèn luyện.
Tiết lão đầu cùng Tô lão đầu nhìn thấy thanh niên này xuất hiện và nhìn nhau, đều từ trong ánh mắt kinh ngạc của đối phương thấy dị sắc.
Bọn họ từ trên người thanh niên này cảm nhận được khí tức không nói rõ được, hơn nữa thanh niên này ăn mặc quần áo cộng thêm công pháp và khí chất đều khiến người ta nhớ tới cái gì đó.
Tiết lão đầu có chút trầm ngâm, nói ra:
- Người trẻ tuổi, ngươi xuất thân từ Thần Hư Thần Quốc?
Tiết lão đầu đột nhiên mở miệng hấn dẫn toàn trường chú ý, mọi người nhao nhao nhìn qua, dùng Hồn Tộc chiếm đa số, mà Thần Hư Thần Quốc đối với Hồn Tộc mà nói có ý nghĩa phi phàm.
Người trẻ tuổi nhàn nhạt gật đầu, thừa nhận xuất thân của mình, lần này tất cả mọi người kể cả Nguyệt Lưu Tinh, Nguyệt Thu Phong nhìn qua thanh niên Hồn Tộc này mang theo nét kính sợ.
Thần Hư Thần Quốc, đây là Chân Thần thánh địa của Hồn tộc!
Tuy Thần Văn Thành thế lực kinh người, nhưng đó là phương diện luyện đan và thần văn, chính thức luận võ lực thì Thần Văn Thành tự nhiên không so được với Thần Hư Thần Quốc có chân thần rồi.
- Thần Hư Thần Quốc sao?
Trong lòng Lâm Minh khẽ động, ẩn ẩn có liên tưởng.
Tô lão cảm khái nói:
- Thật sự là anh hùng xuất thiếu niên nha, Hồn Tộc trong Tu La Lộ có hai thế lực Thần Quốc Thần Hư, Thần Miểu đỉnh cấp. Hiện tại Thần Miểu Thần Quốc bởi vì Thần Miểu Thiên Tôn rời đi nên sa sút không ít. Phải dựa vào Thần Hư Thần Quốc chèo chống, thực tế Hồn Đế bệ hạ sau khi đột phá chân thần càng tỏ thần thần uy của Hồn Tộc! Ta nhìn căn cơ của ngươi vững chắc, linh hồn lực ngưng thành thực chất. Tại Thần Hư Thần Quốc chắc hẳn là trẻ tuổi tuấn kiệt.
Võ giả Hồn tộc xuất thân Thần Hư Thần Quốc đối với người của Hồn Tộc ở nơi khác giống như hoàng thân quốc thích ở kinh thành, địa vị cao hơn một tầng. Thanh niên tóc bạc trước mặt còn trẻ tuổi nhưng mà ngày sau sẽ trở thành nhân vật trọng yếu, cho nên không thể đối đãi với hắn như tiểu bối bình thường, dù là Tô lão cùng Tiết lão có địa vị lục phẩm Thần Văn Sư cũng phải nhìn cao.
Thanh niên tóc bạc thản nhiên nói:
- Nhân tài kiệt xuất không dám nhận, Thần Hư Thần Quốc nhân tài đông đúc, vãn bối chỉ là Thần Vương thế tử bỏ đi của Thần Hư Thần Quốc, mười lăm năm trước vãn bối theo sư phụ vào thần quốc, đối với thần văn thuật có chút nghiên cứu, cũng muốn nhìn xem bốn phía có điểm gì thú vị hay không, đã sớm nghe nói Thần Văn Thành thần văn thuật độc nhất vô nhị, vãn bối muốn kiến thức một hai.
Thanh niên tóc bạc lời nói mang theo tự tin, luận thần văn thuật, Thần Hư Thần Quốc tự nhiên không bằng Thần Văn Thành, nhưng cũng không kém tới mức không hợp thói thường, cao thủ đỉnh cấp trong Thần Hư Thần Quốccó không ít là Thần Văn Sư.
Cho nên thanh niên tóc bạc đến Thần Văn Thành chỉ là "Kiến thức một hai" , cũng không phải như Nguyệt Thu Phong, Nguyệt Lưu Tinh còn trẻ tới tham gia học nghệ.
Lần này khảo hạch Thần Văn Sư đối với thanh niên tóc bạc mà nói cũng chỉ chỉ là thủ đoạn chứng minh mình thì bỏ đi, hắn cũng không phải quá muốn huy chương của Thần Văn Sư công hội.
- Thì ra là Tần Vương thế tử! Thật sự là thất kính!
Nghe được tục danh Tần Vương thì sắc mặt Tiết lão cũng nghiêm túc lên.
Có thể ở Thần Hư Thần Quốc phong vương thì bản thân là Thiên Tôn, tuy Thần Hư Thần Quốc xưng "Vương " cũng chỉ là Thiên Tôn nhược tiểu, nhưng Thiên Tôn chính là Thiên Tôn, so về Giới Vương mà nói địa vị cao hơn quá nhiều.
- Ha ha ha! Lần khảo hạch này nhân tài đông đúc nha! Một Thanh Ảnh, Mộng Dao đều là người nổi bật, vốn tưởng rằng lần khảo hạch này là sân nhà biểu diễn của hai nàng, không nghĩ tới núi cao có núi cao hơn, sắp tới bắt đầu khảo hạch còn có nhân kiệt xuất hiện, người trẻ tuổi, ngươi tên là gì?
Tô lão cười ha ha hỏi thanh niên tóc bạc.
Thanh niên tóc bạc chắp tay, nhàn nhạt nói ra hai chữ:
- Tần Dật.
Trong khi hắn nói chuyện thì Thanh Ảnh, Mộng Dao hai thiên chi kiều nữ đều nhìn qua thanh niên tóc bạc, trong ánh mắt mang theo chiến ý, như Tô lão đầu nói khảo hạch này quá bất ngờ.
Có thêm Tần Dật, tuy nhìn không ra thần văn thuật của hắn thế nào, nhưng chỉ nhìn xuất thân của đối phương có thể đoán ra một hai, nếu như không có chút bản lĩnh thật sự, làm sao có thể tới Thần Văn Sư công hội mất mặt, Thần Hư Thần Quốc xem như lãnh tụ tinh thần của Hồn tộc trong Tu La Lộ đấy.
Tần Dật chính là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của các nàng!
Trong quá trình Tô lão, Tiết lão cùng Tần Dật nói chuyện thì ánh mắt Lâm Minh thâm trầm, trong mắt mang theo khác thường!
Thần Hư Thần Quốc!
Thần Miểu Thần Quốc!
Cái gọi là Thần Miểu Thần Quốc chính là thế lực do Thần Miểu Thiên Tôn kiến thành.
Mấy trăm vạn năm trước Thần Miểu Thiên Tôn đã sớm là Thiên Tôn tuyệt đỉnh, nhưng không thể bước vào Chân Thần, bởi vì nguyên nhân nào đó hắn bị ca ca của mình đuổi giết, bị buộc tiến vào Uổng Tử Cốc.
Rồi sau đó Thần Miểu Thiên Tôn bị nhốt trong Uổng Tử Cốc mấy trăm vạn năm, cũng chính là mấy ngàn vạn năm trong Uổng Tử Cốc, lúc này mới gặp được Lâm Minh.
Ca ca của Thần Miểu Thiên Tôn không có gì bất ngờ xảy ra chính là Thần Hư Thiên Tôn! Hoặc nói là Thần Hư Chân Thần!
Hiện tại là lãnh tụ tinh thần của Hồn Tộc, cũng chính là Thần Hư Thần Quốc, quốc chủ của nó chính là đầu sỏ chôn vùi Thần Miểu Thiên Tôn.
Lâm Minh rất nhanh đã hiểu tất cả.
Lúc trước hắn hỏi Thần Miểu Thiên Tôn tại sao phải tiến vào Uổng Tử Cốc, Thần Miểu Thiên Tôn chỉ nói một chữ "Thù" .
Thẳng đến khi hắn rời khỏi Uổng Tử Cốc, Thần Miểu Thiên Tôn mới lộ ra thêm... Tin tức, người đuổi giết là thân ca ca của hắn, hơn nữa bản thân của hắn và ca ca có tâm linh cảm ứng đặc thù, chỉ cần Thần Miểu Thiên Tôn vừa ra khỏi Uổng Tử Cốc thì ca ca của hắn sẽ cảm ứng được, cho nên Thần Miểu Thiên Tôn không có ra khỏi Uổng Tử Cốc.
Mấy hô hấp ngắn ngủi, trong đầu Lâm Minh hiện ra đủ loại suy nghĩ, đúng lúc này đột nhiên hắn chấn động, chẳng lẽ...
Trong lòng Lâm Minh sinh ra một suy đoán.
Do dự đôi chút, Lâm Minh suy nghĩ, muốn chứng minh suy đoán này, hắn mở miệng nói:
- Ta muốn thỉnh giáo một chút...
- Ân?
Người trong phòng đang nghe tình huống của Tần Dật, Lâm Minh đột nhiên mở miệng nói quá đột ngột, trong gian phòng thân phận của Lâm Minh rất không ngờ, trừ Tiết lão đầu, Nguyệt Lưu Tinh, Nguyệt Thu Phong ra, không có người nào chú ý hắn, có lẽ đáng giá chú ý đôi chút chính là Lâm Minh là nhân tộc, trong phòng chỉ có hắn là nhân tộc, tất cả mọi người còn lại đều là võ giả Hồn tộc
Nhân tộc Thần Văn Sư thật sự ít càng thêm ít.
Tần Dật, Tô lão đầu, Thanh Ảnh, Mộng Dao chỉ nhìn Lâm Minh, cũng không để ý tới Lâm Minh, mà Tiết lão đầu cười tủm tỉm, hiền lành mở miệng hỏi:
- Làm sao vậy tiểu tử, có gì cần hỏi sao?
Trong mắt Tiết lão đầu xem ra Lâm Minh hôm nay chính là tới quấy rối, nhưng mà hôm nay xuất hiện nhân kiệt quá nhiều, Lâm Minh chỉ sợ không đảo loạn được, ngược lại biến thành trò cười.
Lâm Minh không kiêu ngạo không siểm nịnh, âm thanh tinh tường hỏi:
- Ta muốn hỏi một chút Thần Hư tiền bối đột phá Chân Thần khi nào?
Lâm Minh nói ra lời này thì Tần Dật lập tức nhướng mày, sắc mặt tức giận, ánh mắt của hắn lăng lệ nhìn qua Lâm Minh.
- Làm càn, danh xưng của Hồn Đế bệ hạ ngươi có thể gọi thẳng sao?
Tiếng quát chói tai vang lên, sát khí toàn thân Tần Dật phóng ra ngoài, ẩn ẩn tập trung vào người Lâm Minh, hùng hổ dọa người, có cảm giác sau đó hắn sẽ lập tức động thủ!
Hào khí lúc này khẩn trương lên, Tiết lão đầu vội vàng cười ha hả hoà giải, nói:
- Lâm Minh, tục danh của Hồn Đế không phải ai cũng có thể gọi thẳng, nhưng mà ngươi không phải người Hồn Tộc cho nên không hiểu chuyện này, cho nên lần này miễn đi, cũng không thể có lần sau nha...
Tục danh của đế vương có đôi khi quả thật có chút cấm kỵ, trong quốc gia phàm nhân thời điểm xưng hô đế vương quả quyết không dám gọi danh tự hoặc là niên hiệu, chớ nói gọi thẳng tên, mà trong viết văn phải tránh tên của đế vương, có khi còn phải dùng chữ khác thay thế.
Lời nói mặc dù như thế, nhưng mà Lâm Minh thụ ân của Thần Miểu Thiên Tôn, cũng biết Thần Miểu Thiên Tôn bị đẩy vào tuyệt cảnh là tên Thần Tư này, hắn thật sự không có hảo cảm gì cả.
Hắn nhìn Tiết lão đầu, Tiết lão đầu mặc dù là người keo kiệt, nhưng mà tâm lý không tệ, lần này hắn mở miệng cũng là giải vây cho hắn, Lâm Minh cũng không muốn làm cho hắn không xuống đài được, vì vậy hắn nhàn nhạt nói một câu:
- Vãn bối xác thực không biết. - Ừ, lần sau chú ý, ngươi hỏi Hồn Đế bệ hạ khi nào đột phá Chân Thần Cảnh sao?
Tiết lão đầu kỳ quái nhìn qua Lâm Minh, không biết Lâm Minh vì sao đột nhiên hỏi câu này.
- Vâng!
Lâm Minh trả lời đơn giản.
- Ân... Hồn Đế bệ hạ đột phá Chân Thần Cảnh vào ba trăm vạn năm trước!
Tiết lão đầu nói chuyện chấp tay với hư không, dùng bày tỏ tôn kính với Hồn Đế.
Ba trăm vạn năm?
Ánh mắt Lâm Minh khẽ động, cảm giác suy đoán của mình chuẩn xác hơn.
- Thời gian cụ thể là bao lâu?
Lâm Minh theo đuổi không bỏ, làm cho Tiết lão đầu cũng có chút khó hiểu, Lâm Minh đang muốn hỏi cái gì.
Mà Tần Dật lãnh ngạo trả lời:
- Thời gian chính xác là ba trăm bốn mươi bảy vạn năm, Hồn Đế bệ hạ đột phá Chân Thần là lúc bầu trời xuất hiện cửu sắc thiên kiếp, phong vân biến sắc, vạn tộc triều bái, việc này ghi vào thánh điển của Hồn Tộc vĩnh cửu, là việc vui trọng đại ức năm có một của Hồn Tộc cái! Ngươi lòng hiếu kỳ có phải quá nặng không, Hồn Đế bệ hạ khi nào đột phá Chân Thần ngươi có quan hệ gì à?
- Ân, ta biết rõ...
Lâm Minh hít sâu một hơi, ánh mắt thâm trầm.
Thần Hư đại đế đột phá Chân Thần cùng thời gian với Thần Miểu Thiên Tôn bị ép vào Uổng Tử Cốc!