Mục lục
Vũ Cực Thiên Hạ - Tàm Kiếm Lý Ngưu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên ngoài Hỗn Nguyên chung, Tiểu Ma Tiên chỉ có cảm giác mình nâng cái chuông trở nên nhẹ hơn, làm cho nàng ăn cả kinh, cổ chung tự mình bay lên, người bên trong thực sự còn sống?

Tình huống vừa rồi Tiểu Ma Tiên không cho rằng một trong thế hệ trẻ có ai còn sống sót, cho dù may mắn còn sống chỉ sợ huyết nhục mơ hồ, hấp hối.

Nhưng mà mặc dù nói như vậy nhưng theo lý trí mà nói Tiểu Ma Tiên sẽ không cho rằng đây là người mình quen biết, nhưng mà đối phương vì cứu mạng mà tới đây, đối phương có lẽ có thể còn sống sót.

Nghĩ tới đây Tiểu Ma Tiên vội vàng từ trong tu di giới lấy đan dược cứu mạng ra, hắn làm tốt chuẩn bị, những đan dược này có một viên vô thượng thần đan, là Ma Thủy Thiên tôn cho nàng cứu mạng.

Nhưng mà khi Hỗn Nguyên chung hoàn toàn mở ra thì ngòi Hỗn Nguyên chung ra, Tiểu Ma Tiên nhìn thấy tình cảnh trong chuông lại hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người.

Huyết nhục mơ hồ đầy đát, đoạn đao rơi lả tả, tron huyết nhục mơ hồ chỉ có thanh niên áo đen đang đứng, thanh niên này thoạt nhìn căn bản không bị thương gì cả, thần sắc vẫn thong dong như trước giống như kịch chiến vừa rồi không phải là hắn.

Nhìn đến đây cái miệng của Tiểu Ma Tiên nhếch lên, cơ hồ con mắt của nàng mở to ra.

- Ngươi... Ngươi không bị thương?

Tiểu Ma Tiên không thể không thừa nhận, giờ này khắc này Lâm Minh có khí thế duy ngã độc tôn, thâm bất khả trắc, người ta căn bản không biết thực lực của hắn như thế nào, nếu như không phải sắc mặt của hắn vàng như nến dung mạo bình thường, nếu như hắn có thể phối hợp dung mạo anh tuấn một chút, khí chất xuất chúng một chút có thể nói hắn là một người có tư thái oai hùng.

- Ngươi thực... Không có việc gì?

Hai ngón tay nhỏ của Tiểu Ma Tiên đung đưa, dường như muốn sờ lên người Lâm Minh, nhìn xem có phải vừa sờ lên người Lâm Minh thì có bộ phận nào đó rơi xuống hay không.

- Ta không sao, ngược lại ngươi nên nhanh chóng dùng thuốc đi, đây là đại hoang của Tu La Lộ, trọng thương không thế nào an toàn.

Lâm Minh nhàn nhạt nói ra, Tiểu Ma Tiên triệt để phục rồi. Kết quả dùng dược là bản thân mình, tên này ăn cái gì lớn lên mà mạnh mẽ như thế?

Tiểu Ma Tiên giải trừ biến thân phượng hoàng của mình, một bên cánh của nàng dã gãy, dù thân thể thần thú nghịch thiên, muốn khôi phục lại cũng phải một thời gian ngắn mới được.

Uống một viên đan dược, Tiểu Ma Tiên mang một ít kim sáng dược bôi lên vết thương, nàng làm những chuyện này và một đôi mắt to còn nhìn chằm chằm vào Lâm Minh, trong ánh mắt tràn ngập hiếu kỳ.

- Này, ngươi rất lợi hại nha, ngươi có thể chất đặc thù sao? Cuối cùng trong cái chuông kia ngươi dùng biện pháp gì tránh né được nổ mạnh vừa rồi?

- Ngươi là võ giả bản thổ của Tu La Lộ sao? Ta nhìn tu vị của ngươi là Thần Biến sơ kỳ, ngươi thế nào?

Tiểu Ma Tiên như đứa trẻ hiếu kỳ, đưa ra một đống câu hỏi.

Trước kia Lâm Minh đánh ra hắc ám vĩnh hằng trong Hỗn Nguyên chung đó là bởi vì có Hỗn Nguyên chung che đậy. Tiểu Ma Tiên cũng không có nhìn thấy gì, nếu không nàng không cách nào xác nhận được thân phận của Lâm Minh.

Thiên Đạo Tài Quyết, Hồng Mông pháp tắc, hơn nữa hắc ám vĩnh hằng, ba cái điệp gia lại càng tương tự nhau.

Nhiều vấn đề như thế Lâm Minh còn chưa kịp trả lời thì Tiểu Ma Tiên đột nhiên cười rộ lên.



- Ngươi rất giống tên biến thái mà ta biết, Ân... Ta nói hắn lợi hại tới biến thái.

Bị Tiểu Ma Tiên phát giác ra Lâm Minh không có chút ngoài ý muốn, hắn có thể cải biến dung mạo cùng khí tức linh hồn, nhưng mà chiêu thức thì không cách nào cải biến được.

Đúng vào lúc này bên hông Tiểu Ma Tiên có treo cái túi nhúc nhích, giống như đang giãy dụa muốn ra ngoài.

Tiểu Ma Tiên lúc này nhớ tới cái gì đó, cười cười hì hì, hắn mở túi ra, túi này nhỏ như nắm tay, nhưng mà sau khi mở ra thì có một viên thịt như quả cầu lông.

Lâm Minh nao nao, nhìn chằm chằm vào viên thịt này, đó là một con chó nhỏ, toàn thân mập ục ục, phi thường đáng yêu.

Con chó vừa xuất hiện thì bất mãn nhìn qua Tiểu Ma Tiên kêu vài tiếng, tiếng kêu ô ô như sói.

- Đại Hoàng ngươi lại nghịch ngợm, ta nói ngươi còn nhỏ chưa đánh nhau được, ngoan ngoãn đứng ở trong túi linh thú không phải tốt sao?

Tiểu Ma Tiên nói như vậy Lâm Minh sững sờ một chút, đây là khế ước thú của Tiểu Ma Tiên sao?

Bản thân Tiểu Ma Tiên xuất thân từ Ma Thủy Thiên Cung, lại là thiên kiêu chi nữ, không biết khế ước thú của nàng là giống gì.

Chỉ cần nhìn thấy "Đại Hoàng " thì thật khó biết nó có huyết mạch gì.

- Đại Hoàng, là vị ca ca này cứu chúng ta...

Đột nhiên Tiểu Ma Tiên nhìn qua Lâm Minh.

- Nhìn ngươi rất lợi hại, tổ đội hai chúng ta được không, yên tâm, ta cũng rất lợi hại đấy, không kéo chân sau của ngươi đâu.

Tiểu Ma Tiên rất chân thành nói ra, nhưng mà nàng không tự giác tươi cười và vểnh tai mèo lên, làm cho người ta hoài nghi lời của nàng nói.

- Tổ đội?

Lâm Minh khẽ giật mình, tổ đội cũng không phải sai, nhưng mà chiến lợi phẩm phân phối làm sao? Mà phù văn đạt được chỉ một bộ, có khi gặp được hai, tập hợp đủ một bộ phù văn càng không dễ dàng, huống chi là tập hợp đủ hai bộ.

Lúc này thời điểm, Hồn Bạch đoán được Lâm Minh đang suy nghĩ gì, nói ra:

- Chủ nhân, tổ đội trong Tu La Lộ rất thông thường, trước đó Triều Tịch Tứ Thánh chính là tình huống này.

Hồn Bạch nói như vậy Lâm Minh ngược lại nhớ tới trong Tu La Lộ, hắn quả thật rất ít nhìn thấy võ giả đi một mình, không nói Triều Tịch Tứ Thánh, lúc trước hắn gặp được đạo tặc và Hắc Thiết Tam Sát, kể cả tiểu đội hành động trong đại hoang cũng vậy.

Hành động tổ đội trong Tu La Lộ chỗ tốt rõ ràng, cho dù sức chiến đấu hay năng lực sinh tồn cũng vượt qua quá nhiều đi một mình.

- Tổ đội đạt được thần chi phù văn nên phân phối thế nào?

Lâm Minh nghi vấn hỏi, mà Hồn Bạch đã cho ra kết quả Lâm Minh có chút ngoài ý muốn.



Hắn nói ra:

- Cái này rất dễ giải quyết, võ giả bình thường thu thập thần chi phù văn cũng không phải vì tập hợp đủ chúng lại, mà là cầm đi bán lấy tài nguyên, như vậy thu nhập sẽ chia đều.

- Nếu như chủ nhân là thiên tài tuyệt đỉnh thì sưu tập thần chi phù văn vì hoàn thành thí luyện, cũng có thể liên hợp mấy người lại tập hợp một bộ thần chi phù văn đầy đủ, bởi vì có nhiều thần chi phù văn có một loại tên là ‘ liên quan truyền tống ’, loại phù văn này một bộ có năm cái, có thể mang một người dù ở rất xa trực tiếp truyền tống tới bên cạnh người được chỉ định, kể từ đó bọn họ có thể tiến hành thí luyện tổ đội. Hơn nữa trong Tu La Lộ có rất nhiều nhiệm vụ tổ đội hoàn thành, càng thêm thuận tiện.

- Còn có chuyện này...

Lâm Minh nao nao, thần chi phù văn xem ra có rất nhiều diệu dụng không biết, lần này giao thủ với Triều Tịch Tứ Thánh, Lâm Minh cũng có thể cảm giác được chỗ tốt của thần chi phù văn.

- Chủ nhân, phù văn Triều Tịch Tứ Thánh không nên lãng phí.

- Ân.

Lâm Minh gật gật đầu, trước đó hắn thu Hỗn Nguyên chung lại, dưới Hỗn Nguyên chung là thi thể nát bấy của Triều Tịch Tứ Thánh, hiện ra thần chi phù văn mờ ảo, những phù văn sáng ngời hiện ra.

Lâm Minh phất tay thu chúng lại.

Bốn người, tổng cộng ba bộ phù văn hoàng kim và nửa bộ phù văn Bích Hồn, nhưng mà nửa bộ phù văn Bích Hồn là bộ nát nhất.

Cơ hồ tất cả phù văn bị Lâm Minh thu vào, cướp đoạt phù văn của người khác và tập hợp đủ cũng có thể dùng trong thí luyện cuối cùng, nhưng lại không thể dùng thăng cấp Tu La, Tu La phải yêu cầu một mình hoàn thành nhiệm vụ mới được, cho nên Lâm Minh hiện tại không phải nhất tinh Tu La.

- Mở thí luyện cuối cùng cần tập hợp đủ ba mươi sáu bộ phù văn chỉ định, không biết trong ba bộ phù văn hoàng kim của ta có bộ nào trong đó không?

Lâm Minh nói như vậy Hồn Bạch lắc đầu nói:

- Chỉ sợ chủ nhân phải thất vọng, phù văn mở ra thí luyện cuối cùng đều là phù văn hi hữu, mà những phù văn này rất thông thường.


- Ân... Ta vốn cũng không cho rằng dễ dàng như vậy.


Lâm Minh khi đang nói chuyện, Tiểu Ma Tiên từ trong tu di giới xuất đồ ăn cho Đại Hoàng, Đại Hoàng kêu ô ô, tuy âm thanh nghe rất đáng yêu, nhưng mà Lâm Minh ẩn ẩn cảm giác được trong người Đại Hoàng này ẩn chứa lực lượng cường đại.


- Này, ta thiếu nợ ngươi một mạng, mạng của ta rất đáng tiến đấy, ta thiếu nợ ngươi một đại nhân tình.


Tiểu Ma Tiên đột nhiên nhìn qua Lâm Minh nói ra.


- Ta gọi ngươi thế nào?


Lâm Minh có chút trầm ngâm, hắn đang lo lắng lấy có nên nói tung tích của mình cho Tiểu Ma Tiên nghe không, đúng lúc này trong lòng Lâm Minh hơi động một chút, quay người nhìn ra phía sau, ở phương xa có một võ giả nhanh chóng bay tới nơi này.


Người này xuất thân Yêu tộc, dám phi hành trong đại hoang, hoặc là phi thường nóng vội mà mạo hiểm, hoặc là có chỗ dựa vào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK